921 Chủ tịch Hào lúc này thật sự sinh ra cảm giác lệ rơi đầy mặt, thật sự là quá tốt, xua mây đón ánh trăng. Hắn hầu như định nói các người cứ đến đây, lúc nào chúng tôi cũng có thời gian rảnh.
922 - Bí thư Vương, chú Quan. Lữ Chinh Bình đi từ phòng khách ra ngoài, hắn trầm giọng nói với hai người Vương Tử Quân và Quan Lục Phát. Lúc này ngoài hành lang cũng có không ít người, sau khi nghe được âm thanh của Lữ Chinh Bình thì đám người đều tỏ ra kinh ngạc.
923 Những ngày gần đây Lý Quý Niên nằm lật qua lật lại mà không ngủ được, hắn đành phải cố gắng nằm ráng trên giường một lúc lâu, vất vả lắ mới có thể nằm ngủ, nhưng sau đó lại rơi vào một giấc mơ khó hiểu.
924 - Chủ tịch Thạch, nếu như là ba thành phố liên hợp với nhau, như vậy tôi cảm thấy chia đều là tốt nhất. Giọng nói của Lâm Trường Công tuy không quá cao, thế nhưng hắn mở miệng lại làm cho chủ tịch Lý cảm thấy vô cùng tích tụ.
925 Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu đều là bí thư thị ủy, thế nhưng Lâm Trường Công là người có lý lịch dày hơn, vì vậy ba người đi song song thì Lâm Trường Công sẽ đi trước một chút.
926 Tình thế dần biến đổi, khi đủ mọi hạng người muôn hình muôn vẻ đến ở trong khu nhà dành cho công nhân nhà máy phân hóa học, khu nhà vốn nổi tiếng láng giềng thân mật trở thành người dưng "cả đời không qua lại với nhau".
927 Vẻ mặt Mễ Hoa Lâm có chút thoải mái, Vương Tử Quân nói ra những lời như vậy rõ ràng là ủng hộ mình, ủng hộ một vị cục trưởng cục công an không có nhiều lý lịch.
928 Vương Tử Quân sau khi trải qua nhiều biến cố thì có chút sợ số mệnh, cảm thấy cuộc sống tụ tán vô thường, chỉ sợ đều có căn nguyên nhân quả. Vương Tử Quân gặp mặt Liêu An Như giống như minh chứng cho điều này.
929 Đã đến giờ dùng cơm trưa, vẫn là Huyền Chân đạo nhân chuẩn bị thức ăn. Lần này Huyền Chân đạo nhân càng chuẩn bị kỹ càng hơn, thức ăn thêm phong phú, cả một bàn lớn đầy thức ăn.
930 Thật ra có rất nhiều địa phương mà lãnh đạo đảng ủy và chính quyền tựa lưng vào nhau, đây chính là bố cục quyền lực thường thấy nhất. Dù là tổng kết cuối năm hay ở phương diện nhiệm kỳ mới, mỗi khi nói đến ban ngành, phần lớn lãnh đạo đều mở miệng nhấn mạnh đoàn kết, làm việc thực chất, có sức sống.
931 - Bí thư Vương, nếu một mình ngài sống thì chúng tôi sẽ không quá so đo, nhưng bây giờ là khác, trung tá Mạc từ thủ đô theo ngài đến thành phố La Nam, nếu để cho người ta biết chúng tôi keo kiệt trong phương diện nhà cửa, sẽ mất đi hình tượng và thể diện của thành phố La Nam, tất nhiên nó sẽ ảnh hưởng không tốt đến quá trình phát triển của thành phố La Nam.
932 Vị trí tốt tuy có thể làm ọi người chú ý, thế nhưng cũng mang lại những hiệu ứng mặt trái. Nếu có vị trí tốt và không tìm được thành tích, như vậy rõ ràng sẽ phát sinh hiềm nghi, cho dù người ta không nói thẳng mặt điều gì, thế nhưng nước miếng của bọn họ cũng có thể dìm chết anh từ sau lưng.
933 Thạch Kiên Quân cũng thấy Vương Tử Quân đi đến, sau khi Vương Tử Quân đến trước mặt thì cười nói: - Bí thư Vương, thành phố La Nam của các cậu phải nỗ lực, phải nương cơ hội lần này mà cố gắng tìm ra thành tích tốt nhất ình.
934 Khách sạn Đông Bộ chính là địa điểm được đảng ủy chính quyền thành phố Đông Bộ chọn làm nhà khách, bình thường đều chiêu đãi những vị khách có thân phận, vì thế khách sạn này luôn chú ý đến hoàn cảnh và phương tiện của mình.
935 Trong quan trường có nhiều chuyện đều không nói đến đạo lý, ví dụ như quan uy. Nó thể hiện ở nhiều khía cạnh, bình thường thì tư thái và thói quen cũng là một mặt trong số đó.
936 "Vương Tử Quân cố ý làm như vậy!" Khi đỏ mặt tía tai thì Trình Hiểu Bình cho ra kết luận như vậy. Nhưng dù cho ra kết luận như thế thì nàng cũng không thể làm gì hơn được, chẳng lẽ chạy đến trước mặt nói: Vì sao ngài không quan tâm đến tôi sao? Trình Hiểu Bình cắn răng thật chặt mà không nói lời nào, nàng đưa mắt nhìn khắp bốn phía, chợt thấy rất nhiều người đang nhìn về phía mình.
937 Chút phong ba thế này chỉ là chuyện nhỏ xen vào bữa tiệc rượu, cũng không làm cho nhiều người chú ý. Người lui tới nói chuyện với nhau chỉ lẳng lặng chờ chủ nhân chính thức xuất hiện mà thôi.
938 Tào Chân Nhi tuy nói không quá lớn nhưng giọng điệu lại mang theo vài phần căm giận. - Tiểu thư nói rất đúng, lúc này chúng ta đã liên hệ với mười nhà truyền thông đưa tin về sự kiện này.
939 Nguyễn Chấn Nhạc nhìn những chiếc xe đạp điện, hắn nghĩ những thứ này đều là "di sản chính trị", thật sự không hay ho gì. Nhưng dù hắn khó chịu thế nào thì cũng phải giới thiệu kỹ về nhưng chiếc xe đạp điện kia, dù sao hắn cũng là bí thư thị ủy Đông Bộ.
940 Khi thấy Vương Tử Quân chợt xuất hiện thì hai chân mày của Hào Nhất Phong có hơi nhíu lại. Người làm quan cũng rất biết chiếm tiện nghi lúc quan hệ ngoại giao, Vương Tử Quân là người có tướng mạo đường đường, khí vũ hiên ngang, hẳn phải là người tốt, vì sao lại cứ đối nghịch với người ta như ngụy quân tử, chuyên môn chọc người sau lưng như vậy? Hào Nhất Phong cảm thấy đau đầu nhưng không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt trầm lặng nhìn Vương Tử Quân.