901 Thành phố Thiền Duyên ở vào phía tây bắc sông Tam Giang, vì gần thành phố Sơn Viên nên kinh tế phát triển rất tốt. Tuy thành phố Thiền Duyên chỉ có bốn huyện ba quận nhưng tổng sản lượng kinh tế lại so ra không kém thành phố Tam Hồ bao nhiêu.
902 Hai năm sau chính là nhiệm kỳ mới, trong thời gian đó sẽ có một nhóm lớn cán bộ ở tỉnh Sơn Nam được điều chỉnh. Tuy còn những hai năm nhưng Tề Tự Tuyển đã nhắm vào đó từ bây giờ, hắn muốn tìm ình một vị trí ình trong lúc điều chỉnh.
903 Vương Tử Quân nghỉ ngơi trong phòng của mình ở khách sạn Thiền Duyên, hắn cảm thấy có hơi khát và giật mình tỉnh lại. Hắn uống hai ly nước sôi để nguội ở trong phòng khách sạn, cuối cùng mới xem như hoàn toàn tỉnh táo.
904 Vương Tử Quân nhìn lướt qua số điện thoại gọi đến, hắn thầm cười lạnh, thế nhưng ngoài miệng lại lớn tiếng nói: - Bí thư Tề nói như vậy thì tôi thật sự có hơi ngại ngùng, chúng ta làm cán bộ thì căn bản không có thời gian nào là của mình, hai ta còn nhiều thời gian, sau này sẽ còn nhiều cơ hội cùng uống vài ly.
905 Đám người trong xe cũng hiểu rõ tình huống của hành trình lần này, cũng không ai mở miệng nói lời nào. Dù sao thì bí thư Vương bây giờ cũng đang mất hứng, nếu anh mở miệng giống như sẽ châm dầu vào lửa, nhẹ thì lãnh đạo nói hai câu, nặng là bí thư đặt trong lòng, đây không phải sẽ ảnh hưởng đến đường tiến thân sau này của mình sao? Có người vui thì có người sầu, Hà Tiến Chung lúc này ngồi trong góc vẫn với gương mặt căng cứng, thế nhưng trong lòng rất đắc ý.
906 Trương Hợp Tuân nghe Tống Ích Dân báo cáo mà hai mắt không khỏi híp lại, hắn dù thế nào cũng không sợ sự việc lại diễn tiến như vậy. Mễ Hoa Lâm chính là một cây đinh của Vương Tử Quân ở hệ thống cục công an, nhưng bây giờ lại kéo căng với Triệu Quân Hạo, xem như đinh đâm vào tay.
907 Gần đây Quan Vĩnh Hạ luôn sinh ra cảm giác lao tâm lao lực, hắn làm thư ký trưởng quá mệt mỏi, hắn cảm thấy Hào Nhất Phong giống như có mắt ưng, ánh mắt lúc nào cũng chĩa lên người làm hắn ăn ngồi không yên.
908 Vương Tử Quân ngồi trên máy bay đến thành phố Nam Phương, trong lòng nghĩ đến cuộc điện thoại của Đảng Hằng trước khi máy bay cất cánh. Vương Tử Quân có thể thấy rõ tâm tình của Đảng Hằng là không tốt, cũng nghĩ về tình huống ngày hôm qua trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hứa Tiền Giang và thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Quan Vĩnh Hạ xuống thành phố Đông Bộ kiểm tra tình huống chuẩn bị hội nghị xúc tiến thương mại.
909 Hơn một giờ trôi qua, Nhâm Nhạn Đồng giống như biến mất, nàng chưa từng xuất hiện thêm lần nào. Điều này làm cho Vương Tử Quân vốn cảm thấy khá thoải mái lại sinh ra chút tiếc nuối.
910 Yêu càng sâu thì lúc bị thương sẽ càng đau, những năm này tất nhiên Tần Hồng Cẩm được giới thiệu không ít đối tượng, chỉ là khi gặp mặt chỉ đều gật đầu khẽ nở nụ cười, cũng không làm gì hơn.
911 Cuối cùng Trì Kim Đồ đưa mắt nhìn về phía Vương Tử Quân, lúc này người chủ sự là Vương Tử Quân, chỉ có bí thư thị ủy La Nam lúc này mới có quyền lên tiếng quyết định tất cả.
912 Hai mắt lạnh nhạt của Vương Tử Quân chợt híp lại, hắn nhìn Lữ Chinh Bình đang ngồi sau bàn làm việc với bội dạng chỉ điểm giang sơn, thế là thản nhiên nói: - Tổng giám đốc Lữ, anh cảm thấy hạng mục này rất hoang đường sao? - Tôi cảm thấy đầu tư như vậy là rất hoang đường, thật sự chưa từng có tiền lệ trong nước.
913 Lữ Chinh Bình đã chinh chiến nhiều năm, đã sớm trở thành một con người ẩn giấu, thế nhưng sau khi nhận được điện thoại của Tào Chân thì hắn không khỏi cảm thấy vui mừng sung sướng, thậm chí muốn nhảy dựng cả lên.
914 Nếu bỏ qua thói quen độc hành, cậy tài khinh người của Lý Mạc Chí, chỉ cần nhìn vào năng lực công tác của hắn, có thể thấy người thanh niên điển trai này là như thế nào.
915 Tần Hồng Cẩm và Vương Tử Quân có quan hệ thân mật với nhau, bây giờ nếu lại có liên hệ ở phương diện kinh tế, sẽ bị người ta nắm lấy đằng chuôi, không thể không phát sinh vấn đề.
916 Khi hai người Vương Tử Quân đang nói chuyện với nhau thì một đoàn người mặc trang phục trắng từ sân khấu đi xuống, khi nhóm người này đi xuống, những người vốn tốp năm tốp ba nói chuyện với nhau ở bên dưới cũng đưa mắt nhìn đến.
917 Quan Lục Phát đã suy đoán ra thân phận của Vương Tử Quân, tuy lão là người nổi tiếng ở phương diện kinh tế, thế nhưng lão đã đơn giản điều tra được thân phận của Vương Tử Quân, tên thanh niên này là cán bộ cấp giám đốc sở.
918 Vương Tử Quân nói năm phút đồng hồ nhưng toàn bộ đại sảnh đều cực kỳ yên tĩnh. Tuy không phải tất cả mọi người đều đang suy nghĩ về lời nói của Vương Tử Quân, thế nhưng có đại đa số người chú ý đến lời nói của hắn cũng là quá đủ rồi.
919 - Đây là lời phân phó trực tiếp của giám đốc, tôi cũng không biết vì cái gì. Âm thanh của Lý Mạc Chí vẫn truyền đến từ đầu dây bên kia, nhưng lúc này âm thanh truyền vào trong tai Lữ Chinh Bình cũng không còn dễ nghe như bình thường.
920 Đầu dây bên kia chợt trầm mặc, điều này càng làm cho Lữ Chinh Bình cảm thấy bị dày vò. Hắn thật sự muốn mở miệng hỏi, rốt cuộc như vậy là sao? Nhưng hắn không có cam đảm làm càn trước mặt bố mình như vậy.