801 Khương Mộ Đông nắm chặt bàn tay, hắn lúc này cảm thấy lòng mình bị thương, lần đầu tiên có người so sánh hắn với động vật. Hơn nữa lúc này tên khốn Vương Tử Quân không biết có say hay không đang liên tục lặp đi lặp lại câu nói so sánh hắn với một loài động vật thấp kém.
802 - Anh nói đường sắt Mân Cô sẽ tiếp tục đi qua thành phố La Nam? Vương Tử Quân trừng mắt nhìn về phía Khương Mộ Đông mong được chứng thực. Khương Mộ Đông nở nụ cười, thứ trưởng Lam đứng sau lưng lại càng nở nụ cười hòa nhã.
803 Thế nhưng bọn họ không dám, dù sao bây giờ cũng không phải là bọn họ có thể quyết định được. Khi hai người bọn họ đang dùng ánh mắt căng thẳng nhìn Vương Tử Quân, chợt nghe Vương Tử Quân dùng giọng lắp bắp nói: - Không được, tuyệt đối không được, tôi đã chạy tới chạy lui như một con thỏ, bị các người đùa bỡn như khỉ, thế nên tôi không chơi trò này với các anh nữa.
804 Ngày hôm nay mưa xuống làm cho quán xá có tập hợp một nhóm người rảnh rỗi, nhưng bọn họ phần lớn là người đến trú mưa tạm thời, dù sao cũng đã dùng cơm rồi, thế cho nên lúc này cũng không ai ăn thêm.
805 Lưu Tư Sưởng có chút sững sốt, khoảnh khắc này không biết nói sao cho phải. Cô gái được gọi là Tuyển Tú dùng ánh mắt hung hăng nhìn anh mình, sau đó nàng lớn tiếng nói với Lưu Tư Sưởng: - Thầy Lưu, anh đừng quan tâm, đầu óc của anh em có chút vấn đề, chúng ta đi trước thôi, hiệu trưởng đang chờ anh.
806 Tăng cường tuyên truyền, bốn chữ này làm cho khóe miệng Trương Hợp Tuân không tự chủ được phải có chút run rẩy. Hắn là một cán bộ công tác lâu năm ở thành phố La Nam, hắn có thể nói là hiểu rõ tình huống ở nơi này.
807 Trình Tự Học khoát tay rồi trầm giọng nói với Trương Hợp Tuân: - Bí thư Trương, lời này của anh tôi cũng không dám gật bừa, đường sắt Mân Cô thay đổi tuyến đường cũng không phải sẽ sửa lại vì vị trí của tôi thay đổi.
808 Lục Ngọc Hùng nhớ rõ có một lần thay đổi lãnh đạo một đơn vị thị ủy, trưởng phòng tổ chức có xin qua chỉ thị của Trình Tự Học về việc đề bạt nhân tuyển cho vị trí kia, để xem trong nhóm nhân tuyển có người nào tốt không? Trình Tự Học chỏ rằng trưởng phòng tổ chức chỉ hỏi theo kiểu tượng trưng, cũng không phải thật sự đề bạt, thế nên cũng không quan tâm.
809 Thế nhưng Trình Tự Học cũng không hối hận, quyền lợi là một chiếc bánh ngọt lớn, lão muốn ăn sạch phần của mình, như vậy sẽ không thể không tranh chấp với Vương Tử Quân.
810 Trình Tự Học uống một hớp nước, trạng thái bí thư trước kia lại tiếp tục xuất hiện trên người lão, lão đặt ly trà xuống bàn rồi nói tiếp: - Tôi rất nóng lòng vì sự kiện đường sắt Mân Cô, dù sao đó cũng là một hạng mục xây dựng giống như một động mạch chủ có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của thành phố La Nam.
811 Tên nhân viên công tác vừa nói vừa mở loa lớn, ngay sau đó giọng nói dịu dàng của Đồng Thiên Diệp chợt vang lên: - Các vị lãnh đạo, tôi là Đồng Thiên Diệp của khu thường trú thủ đô.
812 Thấy Mạc Tiểu Bắc chạy ngược lại thì Vương Tử Quân chợt sững sờ, trong lòng lại có chút cảm khái. Từ sau khi sinh Tiểu Bảo thì Mạc Tiểu Bắc biến đổi rất rõ, cũng không phải cô gái yên tĩnh lạnh lùng như trước, nói nhiều hơn hẳn.
813 Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Hà Khởi Duệ, hắn khẽ gật đầu, sau đó dùng giọng lơ đãng nói: - Đúng vậy, chủ tịch Hà, thật sự là anh hùng có ánh mắt tương đồng.
814 - Tôi cũng rất sợ hãi, đáng tiếc là không ai ban thưởng, vừa rồi rõ ràng là tôi ngồi bên cạnh tiểu thư tiếp viên kia. Người đàn ông ngồi phía trước Vương Tử Quân cũng xoay người lại phàn nàn với Vương Tử Quân.
815 Vương Tử Quân nghe Tiêu Quảng Niên lên tiếng mà không khỏi nhíu mày, hai nữ tiếp viên hàng không cách đó không xa cũng nhíu mày, bọn họ không nghe được lời của Vương Tử Quân, thế nhưng lời nói của Tiêu Quảng Niên lại khá lớn.
816 - Bí thư Vương, chuyện đường sá cũng không phải công lao của một mình tôi, nếu nói ra thì đó là của mọi người. Tôi và chủ tịch Khởi Duệ với thư ký trưởng Kim ở thủ đô tìm biện pháp, chủ tịch Lý và các anh ở nhà ổn định nhân tâm, thực tế thì công lao của các anh mới là lớn nhất.
817 Trước đó thành phố La Nam tổ chức hội nghị thường ủy, tin tức này được truyền khắp thành phố La Nam, những chuyện thế này sao Vương Tử Quân không nghe được? Đối mặt với tình huống kia không biết Vương Tử Quân sẽ có phản ứng gì, thế cho nên mọi người cảm thấy rất chờ mong.
818 - Cốc cốc cốc. Trước khi đi vào phòng làm việc của Kim Điền Lạc thì Hộ Đạt Dương khẽ đưa tay gõ cửa, bên trong vang lên âm thanh mời vào của Kim Điền Lạc, sau đó Hộ Đạt Dương và Đổng Trí Tân mới đẩy cửa đi vào.
819 - Bí thư Vương, tôi. . . Đổng Trí Tân cảm thấy lúc này mình nên tỏ thái độ với Vương Tử Quân, dù là tùy tiện nói gì đó cũng được. Tuy hắn là người có tính tình quật cường thế nhưng cũng không phải hạng người ngu ngốc, hắn hiểu rõ quy củ chính trị, nhưng lúc này hắn thật sự không biết nói gì cho phải.
820 Vương Tử Quân nói làm cho Đổng Trí Tân cảm thấy máu nóng dâng trào, trong lòng sinh ra xúc động giống như gặp được tri kỷ. Hắn cố gắng áp chế cảm giác kích động đã lâu chưa từng xuất hiện, sau đó khẽ nói: - Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm dựa theo yêu cầu của ngài mà cố gắng làm tốt công tác của mình.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13