21 Dương Triết đặt cô xuống ghế rồi rút điện thoại cho ai đó.
- Alo bác sĩ Tạ, tôi cần ông đến đây gấp. Có người bị thương.
-. . . . . .
- Tôi cho ông 15p, trễ một giây thì ông biệt hậu quả rồi đấy.
22 - Nè, anh có cần phải quá khắt khe với nhân viên như vậy không? Bị trừ lương chỉ vì không gõ cửa thôi sao?
Cô bất mãn thay cho nhân viên vừa rồi.
- Tôi có nguyên tắc riêng, tôi không thích ai tự tiện vào phòng làm việc của mình.
23 Tại cầu thang thoát hiểm.
- Đã điều tra được những gì?
Dương Triết đút hai tay vào túi quần nhìn người đàn ông trước mặt, cả thân người toát ra khí chất vương giả khiến nhiều người kiêng nể.
24 - Tôi cũng nghĩ không phải vì Dương Triết đâu thích con gái.
Hắn ta cười cợt mà không biết có người đang đứng sau lưng mình tỏa sát khí.
- Ý của anh là tổng tài H.
25 Dương Triết đứng nhìn chiếc xe chở cô đi xa dần, anh ta cầm chiếc điện thoại lên gọi cho một người nào đó
- Mau đi theo chiếc xe đó, nếu cô gái trong xe có mệnh hệ gì thì mang cái mạng các người về đây gặp tôi
Dương Triết nói xong thì cúp máy, hai tay đút túi quần thong thả đi vào trong.
26 Từ chiếc xe bước xuống một đám người bặm trợn, tay cầm tuýp sắt hùng hổ tới gần xe của cô.
- Chú ngồi yên đó, không được xuống.
Khi tài xế thấy xe bị chặn lại thì định xuống nói chuyện với đám người đó nhưng bị cô ngăn lại.
27 Trong phòng VIP của một quán bar
- Một lũ vô dụng, có nhiêu đó chuyện làm cũng không xong.
Giọng nói đầy tức giận của một người con trai vang lên, người đó ngồi ở trong góc tối nên không nhìn dõ mặt.
28 Tập đoàn H. K
- Có chuyện đó sao?
Dương Triết đập bàn tức giận quát lớn.
- Dạ, nếu như chúng tôi không tới kịp thì Lâm tiểu thư đã. . .
Đám người mặc đồ đen ngập ngừng nói.
29 Khi nói xong cô bước ra khỏi nhà, lấy tay lau vội hàng nước mắt, từ bây giờ cô phải càng mạnh mẽ để đối diện với tương lai của mình.
Ba cô chỉ biết dùng ánh mắt đầy tội lỗi nhìn theo bóng dáng cô, đúng là 18 năm qua chưa khi nào ông để ý đến cô, trong mắt ông chỉ có một đứa con gái duy nhất chính là Tuệ Hy.
30 - Nhẹ thôi, tôi sắp không chịu nổi rồi.
- Cố gắng lên sắp vào rồi.
Bên trong phòng thay đồ phát ra những tiếng rên la và thở gấp.
- Trong phòng thay đồ có chuyện gì đang sảy ra vậy?
Một khách hàng tới thử váy cưới quay qua hỏi nhân viên.
31 Trong cơn mê cô thấy mình đi trên một cánh đồng cỏ xanh ngát, bầu trời trong xanh cùng với đấm mây trắng bồng bềnh trôi.
Cô cứ đi mãi mà không biết rằng mình đang đi đâu, trợt bước chân của cô dừng lại khi thấy bóng lưng của một người phụ nữ.
32 - Nếu như cô vẫn nhất quyết không nói ra sự thật thì cô sẽ không lường trước được hậu quả mà mình nhận lấy sẽ như thế nào đâu. Âu Dương Triết tôi từ trước tới giờ rất ghét bị lừa dối và cũng rất ghét kẻ không trung thực.
33 - Ui za.
Cô xuýt xoa gỡ từng miếng thủy tinh nhỏ khỏi bàn tay, nó rất là đau nhưng cô vẫn chịu được. Có lẽ nhờ lớn lên trong sự ghẻ lạnh, luôn phải tự thân đối mặt với mọi truyện ngay từ khi còn nhỏ nên cô luôn có được sự bản lĩnh mà hiếm cô gái nào có được.
34 Cô từ từ đặt anh ta xuống giường,nhưng đột nhiên anh ta bất ngờ túm lấy cổ tay của kéo cô nằm xuống, còn anh ta đè lên người cô.
Hơi thở của anh ta gấp gáp, khuôn mặt đỏ bừng vì rượu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô như một con thú đang nhìn con mồi và như muốn nuốt luôn con mồi vậy.
35 Dương Triết vội mở cửa phòng tắm, đập vào mắt anh chính là cô đang ngồi trong góc, khuôn mặt nhợt nhạt, cổ tay chảy rất nhiều máu hoà cùng với làn nước.
36 Tại quán bar
Bên trong giờ đây không khác gì một bãi chiến trường, anh ôm lấy bả vai bị thương đi ra khỏi quán bar.
Dương Triết đi rẽ vào một con ngõ nhỏ gần đó, vết thương đau rát cùng với sự choáng váng của men rượu đã khiến anh rần mất đi ý thức, cơ thể mệt mỏi ngồi dựa vào tường.
37 Ở một quá cafe nhỏ
" Em nói sao, em có thai hả? Không thể nào, chúng ta mới. . . quan hệ một lần. . . sao có thể dính được!" Một người con trai tầm 25 tuổi nói bằng giọng hoài nghi, nhưng khuôn mặt không che dấu nổi sự lo lắng nhìn người con gái đang ngồi trước mặt.