1 Khi chúng ta được sinh ra, chúng ta không có quyền lựa chọn số mệnh của bản thân mình và tôi cũng không ngoại lệ!
Tôi tên Lâm Tuệ Nghi, 18 tuổi. Tôi còn có một người chị gái song sinh, chị ấy tên Lâm Tuệ Hy, bằng tuổi với tôi, chị ấy là người thông minh, hiền lành, dịu dàng và rất tài giỏi.
2 - Đứa nào muốn nhập viện thì lại đây.
Ánh mắt cô hiện lên vẻ đầy khiêu khích.
- Tụi mày đánh nó cho tao.
Tên bị cô đá gầm lên đầy tức giận.
Đám nam sinh chạy lại vây quanh cô.
3 - Tuệ Nghi, Tuệ Nghi em đứng lại cho chị.
Cô đi phía trước chị cô chạy theo sau, khó khăn lắm mới đuổi kịp cô.
Cô đã đứng lại nhưng quay lưng về phía chị của mình.
4 - Rầm.
Do mải suy nghĩa nên cô không biết mình đã đi đến chỗ nào và một cú va chạm khiến cô thoát khỏi ký ức đau thương đó.
- Này cô em sao đi đứng không cẩn thận vậy va vào tụi anh rồi cô em tính sao đây.
5 Trường THPT
Tại căn nhà kho cũ kỹ của trường, nơi đây từng là nơi để dụng cụ thể dục nhưng giờ không còn dùng đến nữa.
- Duật Thiên cậu làm tốt lắm, tôi không ngờ cậu cũng có khiếu diễn xuất như vậy.
6 Tại bệnh viện thành phố
Ở ngoài cửa phòng bệnh có một người đàn ông lịch lãm đang đứng đợi, thỉnh thoảng lại liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của mình.
7 - Xoảng.
Tiếng thủy tinh vỡ vang lên chói tai.
Từng mảnh vỡ rơi xuống sàn nhà và kèm theo đó là những giọt máu rơi.
Một vệt máu lăn dài trên khuôn mặt của cô, cô ngước nhìn ba mình bằng đôi mắt bi thương.
8 - Có ai không mau giúp với, cô chủ cô tỉnh lại đi mà.
Dì Hồng hoảng sợ la lớn rồi liên tục lay cô dậy. Thân thể cô lạnh ngắt, đôi môi thâm lại vì lạnh.
9 Tại tập đoàn H. K
Tập đoàn H. K là tập đoàn tài chính lớn nhất nhì châu á và có sức ảnh hưởng rất lớn đến kinh tế ở trong cũng như ngoài nước.
Trong căn phòng làm việc lớn, có một người đàn ông đang xem từng tập hồ sơ rất là chăm chú, từng đường nét trên khuôn mặt rất cân đối với đôi mắt sắc như chim ưng, chiếc mũi cao và thẳng thêm vào đó là đôi môi mỏng nhìn rất quyến rũ.
10 Cánh cửa phòng cô chợt mở, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Dì Hồng bước vào trên tay là tô cháo nóng còn đang nghi ngút khói.
- Cô Tuệ Nghi ăn chút cháo nhé.
11 Khuôn mặt của Tuệ Hy hiện lên nét gian ác, ánh mắt đầy sự khinh bỉ. Nhìn cô ta lúc này khác với vẻ thuần khiết thường ngày, giống như là hai con người khác nhau vậy.
12 - Hix đừng đánh con mà.
Đột nhiên Tuệ Hy khuỵ xuống ôm lấy mặt khóc nức nở, hành động của cô ta khiến dì Hồng bất ngờ chưa kịp hiểu chuyện gì.
- Có chuyện gì mà ồn ào vậy.
13 - Các người mau cút hết cho tôi.
Âu Dương Triết tức giận quát lớn khiến đám người kia phải vội vàng đi ra ngoài.
- Chết tiệt, cô muốn chơi trò trốn tìm với tôi sao?
Âu Dương Triết lới lỏng cà vạt ngồi xuống ghế khuôn mặt không dấu nổi sự tức giận.
14 - Đúng là lão già chết tiệt, ông ta nghĩ gì mà bắt mình cưới cái người mà chưa từng gặp chứ.
Tuệ Hy ném chiếc gối từ trên giường xuống, khuôn mặt đầy vẻ tức giận.
15 - Ba!
Cô chạy lại đỡ ba dậy chị người làm thấy vậy cũng lại giúp dìu ba cô dậy.
- Buông tao ra, tao không cần ai thương hại hết. Cút hết đi.
Trong cơn say ông ấy cố vùng ra không cho ai động vào mình.
16 Cô mệt mỏi tựa vào ghế, khuôn mặt thoáng chút lo âu. Cô dám mạnh miệng nói là sẽ trả lại toàn bộ số tiền cho bọn họ trong vòng ba ngày, nhưng cô biết kiếm số tiền lớn như vậy ở đâu chứ.
17 - Ê mấy người biết chuyện gì chưa.
- Chưa, chuyện gì vậy?
- Nghe nói Lâm Gia sắp phá sản đấy.
- Có thật không đó, cô đừng nói linh tinh nha.
- Tôi nói thật mà, sáng nay có một đám người kéo đến đòi nợ đó.
18 - Vậy tôi sẽ ngồi đợi, xin lỗi vì đã làm phiền.
Cô mỉm cười với tiếp tân rồi quay lưng đi lại gần ghế ngồi xuống đợi. Tiếp tân liếc cô như muốn lọt tròng ra ngoài, cô nhớ mình đâu làm gì cô ta đâu, tại sao cô ta nhìn mình đầy thù ghét vậy?
1 tiếng trôi qua nhưng cô vẫn chưa thấy bà chủ tịch xuất hiện, cô ngồi đó suy nghĩ xem mình sẽ nói gì khi gặp được người mà mình cần gặp.
19 - Mau đuổi việc cô ta đi, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Bà chủ tịch nói khẽ với trợ lý của mình.
- Dạ tôi biết rồi thưa chủ tịch.
Trợ lý Dương cúi đầu rồi đi lại gần phía quầy tiếp tân, cô không biết trợ lý Dương đã nói gì nhưng nhìn thấy khuôn mặt bàng hoàng không trắng bệch không công giọt máu của nhân viên tiếp tân thì cô đã biết được kết cục của cô ta rồi.
20 - Suýt chút nữa là bị cán dẹp lép như con tép rồi.
Cô thở phào nhẹ nhõm khi vừa thoát được kiếp nạn.
- Chị ơi, chị không sao chứ?
Đứa bé vừa được cô cứu chạy lại lay bả vai của cô hỏi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106