21 Theo dọc con đường ngoài ô, là khu nhà hàng suối nước nóng.
Xe chạy vào trong ngừng lai, Tần Sinh bước xuống cùng với trợ lí của mình. .
Anh ta rảo bước tiến về căn phòng cuối hành lang.
22 Mấy ngày qua tâm trạng Sở Dao khá tốt, cô dần mở được cánh cửa đi vào lòng của Tần Phong. . .
Tuy vẫn biết tận sâu trong lòng anh có điều gì đó cô không thể chạm vào.
23 Không cần nghĩ cũng biết điện bị cúp mất rồi. .
Sở Dao hốt hoảng dựa vào tia sáng chớp nháy ngoài trời. Cô lần mò leo xuống giường muốn đi tìm Tần Phong.
24 Tần Phong kéo lấy dây áo ngủ của cô xuống, làn môi mỏng mút nhẹ vai cô. . .
- " Dao Dao. Đừng sợ. . "
Mỗi sự đụng chạm của anh đều làm Sở Dao run rẩy.
25 Mưa gió cứ thay phiên nhau đến, thời tiết những ngày qua không thuận lợi cho việc đi lại. .
Với Tần Phong thì chẳng vấn đề gì cả, vì anh cũng chẳng có tâm trí mà ra ngoài.
26 Ngô Đàm Tuyết thường ở trước mặt anh nào là đau lòng rồi hối hận. Thật tình mà nói chuyện cô ta đến với Tần Sinh, anh không lấy gì làm lạ. Nếu không là Tần Sinh thì cũng là một người đàn ông khác huống gì Tần Sinh đã thầm mếm cô ta lâu ngày.
27 Mặt trời ban mai ló rạng đôi chút, mang những tia sáng ấm áp luồn qua cây lá xanh um, những đám mây trắng phía chân trời dưới buổi bình minh ánh lên sắc hồng rạng rỡ.
28 Dưới sảnh Tần Sinh ngồi khá lâu, vẫn không thấy Tần Phong xuống. Sắc mặt Tần Sinh ngày càng khó coi. Uống cũng đã hai ly trà nhưng bóng dáng Tần Phong chẳng thấy đâu.
29 Hiện nay Tần Cát đang nắm giữ hơn 50% cổ phần. Nếu là Tần Phong, ông không ngại nhượng lại số cổ phần của mình cộng với số cổ phần Tần Phong đang nắm trong tay.
30 Sở Dao ở trong phòng có chút bồn chồn lo lắng. Khi thấy Tần Phong vừa vào cửa, cô vội vàng níu tay anh. .
- " Anh ta đến có chuyện gì không anh. . ?"
Tần Phong mỉm cười lắc đầu, nắm tay cô đứng dậy dắt lại tủ quần áo.
31 Những lời nói của Sở Hân làm không khí trở nên căng thẳng, Sở Kính Hùng tức giận liền mắng. .
- " Con có thôi hay không. Tiểu Dao là em con. Lúc nào con gặp nó cũng thái độ đó là sao.
32 Xe vừa vào cửa Sở Dao đã vội vả xuống xe chạy vào nhà, khi thím Lan định mở miệng hỏi cô. Chỉ còn thấy bóng lưng của Sở Dao rồi vụt mất.
Bà khẽ cười lắc đầu.
33 Hôm nay Tần Gia có chuyện rất lạ, giống như có khách quý đến không bằng. Từ sớm Phụng Loan đã cho người lên thực đơn, đi chợ mua thật nhiều đồ ăn.
Mà không phải đón tiếp khách quý nào, chỉ là Tần Sinh gọi điện bảo hôm nay Tần Phong qua nhà dùng cơm.
34 Những ánh mắt khác cũng rơi vào thế bất ngờ không khác gì Phụng Loan.
Nhất là vẻ mặt chua xót của Ngô Đàm Tuyết.
Bàn tay đặt dưới váy bấu chặt. .
35 Ánh nắng le loi xen qua những kẽ lá, phản chiếu qua tấm rèm mỏng lên chiếc giường rộng lớn.
Dưới tấm chăn mỏng là hai cơ thể quấn lấy nhau không một khe hở.
36 Thấy Sở Dao chừng chờ, Thím Tào lạnh giọng nhắc nhở. .
Sở Dao thu lại ánh mắt cúi đầu khẽ thở dài, đi theo bà ta. .
Vào trong nhà đã thấy Phụng Loan ngồi sẵn trên ghế, sắc mặt rất kém.
37 Hàn Lâm nhìn qua Sở Dao. Ông ta bước đến nói với Sở Dao. .
- " Cô Sở. Để Tôi đưa cô về Sở Gia. Khi nào Cậu Phong về sẽ đến tìm cô. . . "
Sở Dao thụt lùi bước chân, phòng bị rõ ràng.
38 Dĩ nhiên nghe tiếng hét đau đớn của Hàn Lâm, Sở Dao cũng đã kịp quay sang nhìn, bàn tay nhỏ run run nắm chặt áo trước của Tần Phong, bị hù dọa không ít.
39 Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi những thứ Tần Phong muốn biết điều đặt ngay ngắn trên bàn.
Ánh rượu đỏ sóng sánh lắc lư thu cả màn đêm tâm tối. Đôi mắt sâu thẳm của Tần Phong lúc này như thủy triều nhuộm màu bí ẩn.
40 Lúc Tần Phong quay về phòng, một đường đi vào phòng ngủ. Anh nhẹ nhàng dở chăn ra chui vào, ôm lấy Sở Dao vào lòng hôn mặt cô một cái. .
- " Ừm. . "
Sở Dao ưm nhẹ, bàn tay nhỏ tự giác quấn lấy eo anh cứ thế tìm tư thế thoải mái nhất nhắm mắt ngủ say.