41 Indonesia
Giữa không gian không thể nào xinh đẹp hơn, hàng dừa nghiêng bóng như trêu đùa với sóng biển tung bọt trắng. Những dãy ghế nâu trãi dài trên mặt cát trắng mịn.
42 Quán Bar Black
Tầm một giờ sáng, bên trong quán bar chưa bao giờ hạ nhiệt, nhạc sập sình sôi động.
Đêm dường như là thứ luôn đi liền với rượu. Ở quán bar là nơi truỵ lạc và cũng đầy cám dỗ cùng những phóng đãng.
43 Lúc Sở Hân quay trở lại chỉ kịp trả tiền taxi tiền thói cũng không cần. .
Do rượu phát tác nên bước chân cô ta không được vững chắc, cả cơ thể bị rượu ngấm không ít, đầu óc có chút chao đảo.
44 Là một người làm mẹ, Tuyết Cầm ngả quỵ xuống sopha. Hai mắt trừng lớn như không thể tin những gì mình thấy, làm sao bà ta lại không nhìn ra người con gái bị che mặt đó là con gái bà đứt ruột sinh ra.
45 Mang nỗi lo lắng bất an không yên chỉ qua một tháng mà Sở Hân gầy đi thấy rõ. Chỉ là báo chí rất nhanh chấm dứt về chuyện của cô ta. Đến tận thời điểm này Sở Hân mới thở phào nhẹ nhõm cũng mới dám trở lại Sở Thị làm việc.
46 Rầm
Cánh cửa phong bị hất mạnh vào trong. Tần Sinh đi trước hai trợ lý hắn đi sao. Vẻ mặt hắn vô cùng khó coi, ném chiếc áo khoác lên sopha.
- " Mẹ kiếp.
47 Không chuyện gì có thể giấu kính được, không hiểu vì sao bằng cách nào. Chuyện Tần Cát tặng mảnh đất vàng tại thành phố X cho Sở Dao lại loạt ra ngoài.
48 Chỉ là thói quen mỗi lần tắm xong, nếu Tần Phong không bận gì Sở Dao sẽ tìm anh, hai vợ chồng son sẽ ôm nhau nằm xem tivi hay chương trình gì đấy, còn không chỉ cần da thịt kề nhau trò chuyện thủ thỉ cũng vô cùng hạnh phúc.
49 Tất cả mọi chuyện trên đời đều bắt đầu vào đúng thời điểm nó cần đến, không sớm hơn, cũng chẳng muộn hơn. Chúng ta không thể đoán trước điều gì sắp xảy ra, cũng không thể ngăn chặn nó vì nó vẫn luôn ở đó và sẽ xảy ra vào một thời điểm chẳng ai ngờ tới.
50 Tần Sinh chẳng dám nháy mắt, lời lẽ lẫn sắc mặt âm lãnh của Tần Phong khiến hắn ta có một dự cảm không lành. .
Hắn cố nghiến răng. .
- " Đúng vậy trong mắt tao mày chỉ là thằng tàn tật vô dụng.