1 Vào lúc hai giờ sáng
”Hiện tại mọi người đang nghe Radio FM109. 6, tôi là DJ Fatina, hẹn gặp lại vào ngày mai“. Giọng nói ngọt ngào đến từ một người mặc áo khoác ngoài cùng quần sooc giản dị, cô chính là DJ nổi danh Đồng Như Điệp.
2 Đồng gia
”Con mua bánh ngọt về rồi, các em đâu ạ?” Như Điệp vừa cởi giày vừa gọi to
”Được rồi, cám ơn con, Lê Nhi cùng với Mộng Hàm ở trong phòng xem pps” mẹ nói.
3 Sáng sớm, Như Điệp tỉnh dậy. Từ bữa nói chuyện hôm đó, đã hơn một tháng trôi qua. Đường Vĩ không gọi điện cho cô, cũng chưa từng xuất hiện. Mà cô cũng không liên lạc với anh.
4 Trong cửa hàng
”Như Điệp, đây là vị hôn thê của anh - Hồ Dữu Linh”. “Dữu linh, đây là bạn học chung thời trung học và đại học của anh - Đồng Như Điệp” Đường Vĩ giới thiệu hai người.
5 Bước vào nhà mình, Đường Vĩ đóng cửa lại dựa vào ván cửa không nói gì, chỉ nhìn cô. Tuy không phải lần đầu tiên đến nhà anh, nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy khẩn trương như vậy, Như Điệp dựa sát vào ván cửa, ngẩng cái cằm mảnh khảnh nhìn thẳng vào đôi mắt anh.
6 “Không nói lời nào, anh coi như em đã đồng ý. ” Đường Vĩ cười khẽ một tiếng, cúi đầu xuống, một tay trêu chọc bầu ngực trắng nõn của cô, đồng thời cắn mút chiếc gáy mảnh khảnh của Như Điệp.
7 Sau đó Như Điệp cảm thấy hạ thân cô chợt lạnh, hắn dễ dàng cởi quần của cô ra, gió đêm nhẹ nhàng thổi quét qua chỗ tư mật của cô, khiến cô cảm thấy hết sức yếu ớt, bất lực.
8 Hắn không hề thỏa mãn khi chỉ được xoa nắn bộ ngực của cô, cúi đầu, hé miệng, đem đỉnh ngực mê người màu phấn hồng của cô mút vào.
”Nha. . . ” Như Điệp thở dốc vì kinh ngạc, cả thân thể như bị thiêu đốt, đầu ngực mẫn cảm bị khoang miệng ấm nóng ngậm, dòng điện theo đỉnh ngực mượt mà truyền lên não, chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, cả người mềm yếu.
9 “A. . . Nóng quá. . . ” Dục niệm trong cơ thể cô vì sự trêu chọc tinh tế của hắn mà hừng hực thiêu đốt, máu sôi trào, tri giác trở nên thật mẫn cảm.
Đường Vĩ nhìn đỉnh ngực của cô vì trải qua sự chăm sóc của hắn mà trở nên trơn bóng không chịu nổi, đóa hoa dính nước miếng của hắn càng thêm gắng gượng, mê người, hắn không nhịn được lại nếm, lấy răng khẽ cắn rồi tiện đà điên cuồng mút, lưu lại dấu răng rõ ràng, hắn tham lam mở to mồm, muốn một ngụm liếm được càng nhiều.
10 Không thể khắc chế tiếng rên rỉ thốt ra từ đôi môi đỏ mọng, hai tay cô nắm chặt lấy cánh tay kiên cố của hắn, muốn hắn đem đến cho cô khoái cảm kịch liệt
Mật hoa ướt át dính ẩm ướtngón tay hắn, biểu hiện cô đang động tình…
”A.
11 “Đừng. . . Thật tu nhân. . . ” Hai tay Như Điệp chống lấy khuôn ngực vĩ ngạn của hắn.
”Không có gì phải ngượng ngùng, đợi một lúc nữa, anh sẽ cho em càng thoải mái.
12 “A. . . ” Như Điệp theo bản năng ưỡn lên thân mình, hùa theo động tác từ ngón tay của hắn, hai tay bấu chặt lấy đệm gường, cảm giác từng đợt nóng cháy cùng khoái cảm giống như thủy triều vậy, đem cô bao phủ lấy, cô không thể khống chế chính mình, thân thể giống như bị hạ một loại ma, tham luyến Đường Vĩ gây cho cô vui thích.
13 Như Điệp bối rối muốn giãy ra, lại bị hắn tiến đến giữa hai chân cô, hình ảnh dâm tà đó làm cô chấn động.
Suy nghĩ lập tức biến thành hành động, Đường Vĩ cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi liếm nhụy hoa nhỏ được cất giấu giữa hai phiến thịt, một lần lại một lần, không ngừng liếm mút nơi riêng tư của cô.
14
15
Mồ hôi của hắn rơi trên người cô, hai tay ôm lấy mông trắng mịn của cô, giữ chặt lấy chúng, làm cho cái cứng rắn nóng rực của hắn hoàn toàn xuyên vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, bắt đầu tiết tấu cuồng loạn.
16
17 Mỗi khi hắn tiến vào một chút, nhũ tiêm đỏ rực liền rung động không thôi, diễm lệ làm nổi bật da thịt trắng như tuyết, có cảm giác dâm mỹ nói không nên lời.
18
19
Toàn bộ buổi tối, Như Điệp bị dục vọng mãnh liệt của hắn làm hoảng sợ, ngất vài lần.
Cô bị hắn yêu cầu vô độ đến mức không thể nói chuyện, chỉ mê man.
20
"Con muốn làm rõ vài việc, bây giờ con muốn từ hôn. " Đường Vĩ bình tĩnh nói.
"Làm rõ vài việc? Hay nhỉ, ba không cho phép. " Ba Tề nói.
"Con hoàn toàn không nghĩ đến chuyện thừa kế công ty của ba, khi đó
con đáp ứng ba chuyện kết hôn là vì ba nói muốn hợp tác cùng bách hóa
Thiên Sử, nếu như ba muốn hôn lễ ngày đó không có chú rễ, ba cứ tiếp tục không cho phép đi.