81 Chương 80: Chu Hàn ngã bệnh Editor: Bỉ Ngạn Beta: Violetin_08 Lâm Lệ lái xe trở về, dọc theo đường đi liên tục nghĩ đến những lời Tô Dịch Thừa nói với cô trong quán cà phê.
82 Chương 81: Dũng cảm thêm một chút Trong cơn mông lung, Chu Hàn bị người bên cạnh đánh thức. Nhíu mày mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy Lâm Lệ đang nghiêng thân thể hạ giọng nói chuyện điện thoại.
83 Chương 82: Nắm chặt Có chút ngoài ý muốn khi mới sáng sớm Tô Dịch Thừa đã gọi điện cho anh, nhưng mà vẫn trực tiếp bấm bàn phím nhận điện thoại: “Alo”, “Muốn cùng đi uống rượu không, hôm nay mình không bận việc gì.
84 Chương 83: Kết thúc Vào lúc Lâm Lệ còn chưa kịp phản ứng, bản thân đã bị kéo vào một lồng ngực quen thuộc, động tác thô lỗ thậm chí khiến cô thấy có chút đau đớn.
85 Chương 84: Bắt đầu hạnh phúc Chờ Chu Hàn tắm rửa xong đi ra, trong nhà bếp Lâm Lệ đã làm xong vài món ăn đơn giản, thấy anh đi từ trong phòng đi ra, nói: “Đến đây ăn bữa sáng.
86 Chương 85: Dì không phải là mẹ Đến khi hai người chuẩn bị xong, ngồi lên xe để về đại viện cũng đã quá mười hai giờ trưa rồi. Mẹ Chu thấy hai người bước vào, mở miệng trêu ghẹo: “Hai đứa ở nhà bận rộn cái gì thế, tới đây chậm thêm chút nữa, chúng ta sẽ không chờ các con mà ăn trước đấy.
87 Chương 86: Hạnh phúc bắt đầu (kết cục) Lâm Lệ kéo chăn nhẹ nhàng đắp lên cho thằng bé, quay đầu liếc nhìn Chu Hàn đứng ở một bên, không nói thêm gì, trong ánh mắt nhiều nhất cũng chỉ là bất đắc dĩ.
88 “Chu Hàn là một người trọng trách nhiệm, đúng sai trong lòng nó có tiêu chuẩn rõ ràng của mình, nó lại càng không phải người đỏ sai lầm mà người lớn phạm phải lên đầu đứa trẻ, hơn nữa đứa trẻ kia lại là con ruột của mình.
89 Lâm Lệ nắm tay thằng bé chuẩn bị đi đến bãi đậu xe của bệnh viện, vừa đi Lâm Lệ hỏi thằng bé: “Tiểu Bân, lát dì đi siêu thị sẽ mua tuyết lê hầm bách hợp (*) cho con ăn, ăn xong cổ họng sẽ thoải mái chút ít, sẽ không đau như vậy.
90 Trong lúc mơ mơ màng màng, Lâm Lệ bị anh chạm vào tỉnh lại, nhíu nhíu mày, khẽ mở mắt ra, lúc này mới nhìn thấy trước mặt mình là khuôn mặt lớn hơn, có chút ngoài ý muốn còn có chút không xác định, “Chu Hàn?” Nhân lúc cô tỉnh lại, Chu Hàn cúi đầu hôn lên môi cô một cái, thấp tiếng nói hỏi "Đánh thức em?" Khóe miệng Lâm Lệ cong lên thành nụ cười, ánh mắt còn chút nặng trĩu, không ngừng nháy mắt vài cái, lắc đầu, nói “Anh đã về.
91 "Lâm Lệ!" Thấy thế, Chu Hàn cũng chẳng quan tâm tìm quần áo tắm rửa, trực tiếp đi theo vào phòng vệ sinh, chỉ thấy Lâm Lệ nôn vào bồn cầu, bởi vì tối nay ăn cái gì cũng không vào, lúc ăn cơm tối cũng nôn ra nhiều lần, cho nên hiện tại Lâm Lệ muốn ói cũng không thể cho ra cái gì, tất cả chỉ là nước.
92 "Anh làm gì thế?" Nhìn ánh mắt của cô, Chu Hàn nói "Hôn anh đã. " Lâm Lệ mắt lườm anh: "Con còn đang ở đây. " Này nếu như bị Tiểu Bân thấy cô và Chu Hàn đang hôn nhau, vậy cô không được xấu hổ chết mới lạ! Cô mới không muốn.
93 Hai nhà cùng nhau trải qua năm mới này đặc biệt đầm ấm, mẹ Lâm và ba Lâm ở Giang Thành qua tết Nguyên Tiêu rồi sau đó liền trở về, nói là một tháng trước khi Lâm Lệ sinh sẽ lên tiếp, bây giờ trở về chuẩn bị mũ và quần áo sơ sinh xinh đẹp cho cháu ngoại tương lai, chờ sau khi tiểu báo bối ra đời là mặc được.