1 Một nơi chẳng bao giờ thay đổi. Gabriel McQueen thực sự đã yêu nơi đó như quê nhà của mình, hạt Wilson Creek, thành phố Maine. Anh ưa thích tính yên bình của nó, sự an toàn, tình đoàn kết.
2 Chiều sớm hôm đó. Chiếc Blazer màu trắng cũ kỹ, phủ đầy bụi bẩn và muối, quẹo vào bãi đâu xe nhỏ bé của tiệm tạp hoá địa phương. Một người đàn ông gầy gò, ốm yếu với mái tóc vàng bẩn, rối bời để chiếc Blazer cho nó hướng về đường lộ và gài số đậu lại.
3 Bàng hoàng, Lolly lắng nghe tiếng bước chân của Niki khi người phụ nữ đi xuống cầu thang. Tiếng nói trôi lên từ phòng sinh hoạt chung, thoạt đầu giận dữ, sau đó êm dịu hơn.
4 Vào lúc Gabriel đến chỗ quẹo khỏi đường chính, sự kết hợp giữa mưa và những đám mây thấp làm tăng thêm tính cấp bách rằng anh cần phải bật đèn pha để nhìn cho rõ.
5 Mọi gia đình đều cần một cái thang, anh nghĩ, ngay cả khi căn nhà chỉ được sử dụng vài lần trong năm. Nhất định phải có một cái ở quanh đây, cha anh luôn nói quý ông Helton là một người cẩn thận, mà một người cẩn thận phải có một cái thang.
6 Lolly ngã xuống với một tiếng thét đau đớn, và một tíc tắc ảm đạm tê liệt khi anh nghĩ cô đã bị bắn. Rồi cô trườn dậy trên đôi chân, làu bàu, "Chết tiệt !" với cơn giận bị đè nén trước khi chộp lấy tay anh và tiến lên lần nữa.
7 Darwin theo Niki ra khỏi hiên trước, miễn cưỡng bỏ lại sự tiện nghi của ngôi nhà. Gió thổi dữ dội ngoài đây và. . . Quỷ thật, có phải đó là băng ? Đống phân đó bao phủ mọi thứ, ngay cả chiếc Blazer.
8 Gabriel kéo họ đến một chỗ nấp phía sau một thân cây lớn khác. "Ở lại đây, và đừng động đậy. " Anh thì thầm. Anh rời khỏi cô và cô gần như lao đến để túm chặt lấy áo khoác của anh và giữ anh lại.
9 Niki chiến đấu với đôi chân ả. Khi người đàn ông đó ló ra khỏi bóng tối giống như yêu ma hoặc thứ gì đó và tấn công Darwin, bản năng sinh tồn thúc đẩy và ả chạy trối chết, không hề nghĩ chút nào đến việc giúp đỡ Darwin.
10 Niki chầm chậm nhấc đầu lên, không hoàn toàn chắc ả đang ở đâu hoặc điều gì đã xảy ra. Ả nhìn quanh, cố gắng nhận ra khu vực xung quanh, nhưng nỗ lực đó là quá nhiều và ả nhắm chặt mắt lại, đặt đầu ả nằm lại dựa trên thứ gì đó lạnh và cứng.
11 Niki cúi người trên sàn, trong một góc tối của gian bếp, lắng nghe tiếng nước chảy trên lầu, khi ả cố ép bản thân quên đi cơn ớn lạnh. Ả căng tai để nghe nhiều hơn.
12 Gabriel bắt kịp Niki trên hiên sau. Giá lạnh làm khô héo làn da trần của anh. Anh không mặc gì ngoài chiếc quần jeans ẩm ướt, không cả áo sơ mi mà anh có thể cởi ra và sử dụng để làm vướng con dao xa khỏi ả.
13 Gabriel ngả đầu ra sau tựa vào chiếc ghế dài và nhắm mắt. Soup mì gà đóng hộp chưa bao giờ có mùi vị tuyệt đến thế. Niềm vui sướng đơn giản của việc thoát khỏi giá rét, có một ngọn lửa, biết rằng anh và Lolly được an toàn khỏi đêm tối – là một cảm giác tuyệt vời, một điều đáng trân trọng, cho dù chỉ trong một thời gian.
14 Có những lúc Lolly nghĩ cô không thể bước nổi nữa. Cô cảm thấy đau đớn. Mọi thứ đều đau. Trong một lúc, Gabriel và những câu chuyện của anh đã duy trì sự di chuyển của cô, nhưng giờ đây, âm thanh của lưỡi cưa xích duy trì hứng thú của cô.