Chương trước: Chương 41: Chào Buổi Sáng, Mèo Nhỏ!
1. Chương 1: Khiêu Chiến
2. Chương 2: Nữ Đại Ca
3. Chương 3: Ham Ăn Là Số 1
4. Chương 4: Bỏ Đói
5. Chương 5: Trễ Học
6. Chương 6: Vòng 3 Quá Cỡ
7. Chương 7: Tình Huống Bất Ngờ
8. Chương 8: Thiết Đầu Công
9. Chương 9: Ăn Giấm Chua.
10. Chương 10: Hai Con Người Khác Biệt
11. Chương 11: Tôi Đói Bụng.
12. Chương 12: Họa Từ Miệng.
13. Chương 13: Tỏ Tình
14. Chương 14: Chừa Mặt Ra.
15. Chương 15: Siêu Xe
16. Chương 16: Cá Cược.
17. Chương 17: Gặp Lại.
18. Chương 18: Anh Lại Cứu Cô.
19. Chương 19: Điều Tra Lý Lịch.
20. Chương 20: Trả Thù
21. Chương 21: Lại Thêm Một Nạn Nhân Tỏ Tình Với Đại Ca.
22. Chương 22: Cuộc Sống Có Sự Thay Đổi.
23. Chương 23: Chân Sai Vặt.
24. Chương 24: Ôm Eo.
25. Chương 25: Thiên Hạo Xuống Bếp.
26. Chương 26: Bắt Tại Trận.
27. Chương 27: Tôi Muốn Ăn Bánh
28. Chương 28: Đau Tim.
29. Chương 29: Xác Định Con Tim.
30. Chương 30: Gia Huy Bỏ Cuộc.
31. Chương 31: Đánh Nhau Với Ông Trùm.
32. Chương 32: Mất Máu.
33. Chương 33: Lâm Ngọc Là Gì Của Mày?
34. Chương 34: Vô Dụng.
35. Chương 35: Nhân Vật Mới.
36. Chương 36: Khóc Đến Tan Nát Cõi Lòng.
37. Chương 37: Không Xem Cô Là Bạn.
38. Chương 38: Lâm Ngọc Không Khỏe.
39. Chương 39: Đi Thăm Hay Không Tùy Mày.
40. Chương 40: Đừng Đi Mà.
41. Chương 41: Chào Buổi Sáng, Mèo Nhỏ!
42. Chương 42: Giải Mã 1
43. Chương 43: Giải Mã 2
44. Chương 44: Nói Chuyện Rõ Ràng.
45. Chương 45: Xuất Viện.
46. Chương 46: 5 Phút.
47. Chương 47: Tẩy Chay.
48. Chương 48: Bị Phạt.
49. Chương 49: Tôi Nhớ Cô.
50. Chương 50: Bẹo Má.
51. Chương 51: Đánh Hội Đồng.
52. Chương 52: Lâm Ngọc Nổi Giận (1)
53. Chương 53: Lâm Ngọc Nổi Giận (2).
54. Chương 54: Gia Bảo Châm Chọc.
55. Chương 55:
56. Chương 56: Có Tôi Ở Đây, Đừng Sợ.
57. Chương 57: Đầu Gấu Tỏ Tình.
58. Chương 58: Thiên Hạo Mặt Dày Như Bức Tường.
59. Chương 59: Chỉ Thị Bà Chủ.
60. Chương 60: Chạy Trốn (1)
61. Chương 61: Chạy Trốn (2)
62. Chương 62: Duy Khánh Đến Trễ
63. Chương 63: Đồ Ăn Bị Dẫm Đạp.
64. Chương 64: Nghi Nghi Biết Đánh Nhau?
65. Chương 65: Cuộc Gọi Khủng Bố.
66. Chương 66: Trừng Phạt - Tìm Chủ Mưu.
67. Chương 67: Đêm Kinh Hoàng^^
68. Chương 68: Ai Nói Cô Phiền Phức.
69. Chương 69: Hiểu Nhầm Tai Hại.
70. Chương 70: Màn Hình Phẳng??!!
71. Chương 71: Mỗi Cái Ôm Giá 10 Xu, Có Lời Hông Ta?
72. Chương 72: Móc Thú Bông.
73. Chương 73: Không Yêu Xin Đừng Quan Tâm Tôi.
74. Chương 74: Sao Bây Giờ Anh Mới Đến.
75. Chương 75: Trách Nhiệm Của Tôi.
76. Chương 76: Ở Nhà Thiên Hạo.
77. Chương 77: Ác Mộng - Lời Hứa.
78. Chương 78: Trùm "hậu Đậu".
79. Chương 79:dám Khiêu Khích Anh Thì Phải Nghĩ Đến Hậu Quả.
80. Chương 80: Hương Vị Ngọt Ngào.
81. Chương 81: Anh Và Mr Thịt, Sự Lựa Chọn Khó Đỡ.
82. Chương 82: Kết Hôn??
83. Chương 83: Thành Tích Học Tập, Cô Bị Lưu Ban?
84. Chương 84: Trong Tình Yêu, Ai Cũng Là Kẻ Ngốc.
85. Chương 85: Bốn Phương Tề Tụ 1.
86. Chương 86: Bốn Phương Tề Tụ 2.
87. Chương 87: Bốn Phương Tề Tụ 3.
88. Chương 88: Ghen Tuông.
89. Chương 89: Chúng Ta Đánh Cược Lần Nữa Đi.
Anh cười rất tươi, nụ cười tỏa nắng làm Lâm Ngọc thẫn thờ, đắm chìm vào đó. Phải nói anh bây giờ rất giống thiên sứ..
“Muốn ăn gì không?” Gió nhẹ làm tóc Lâm Ngọc bay loạn xạ, anh nhịn không được vươn tay vén tóc cô ra sau tai, xoa nhẹ đầu cô. Anh nghĩ từ hôm qua đến giờ chắc cô chưa ăn gì.
Hành động của anh rất dịu dàng, trước đây anh xoa đầu cô rất nhiều lần nhưng thấy anh như vậy cô càng rung động hơn.
“Tôi..tôi..” Lắp bắp không nên lời, cô xấu hổ vén chăn lên đứng dậy đi xuống giường nhưng bị anh ngăn lại.
“Người bệnh nên nằm nghỉ trên giường, không đi lung tung” Thiên Hạo đặt cô lên giường, kéo chăn cao lên, tùy tiện sửa sang quần áo.
“Không được” Lâm Ngọc phản bác, vùng vẫy muốn đứng dậy.
“Không được?” nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, anh xấu xa nói
“Vẫn còn sớm, hay là hai chúng ta ngủ thêm tí nữa”
Lâm Ngọc kéo chăn che kín mít, thầm mắng anh ‘xấu xa’, biết rõ ý cô không phải vậy mà cố tình nói sai, nghĩ sâu xa. Chuyện xấu hổ này mà bắt cô đi nói với anh thật mất mặt.
“Tôi muốn đi tolet, mắc lắm rồi” Cái này là do anh bắt buộc cô phải nói ra, không nói thì cô sẽ bị bệnh thận vì nhịn mất.
“Ờ” Thiên Hạo không nói hai lời ôm Lâm Ngọc vào nhà vệ sinh, xấu hổ, xấu hổ quá đi..
“Khi nào xong thì gọi tôi” Anh thức thời đóng cửa lại giúp cô.
“Đã biết”
Trong lúc chờ cô, Thiên Hạo gọi y tá đem đồ ăn sáng đến, thực đơn rất đơn giản, chỉ có món cháo trắng cùng với cốc sữa tươi. Không biết cô có chịu ăn không nữa, mấy món này không phải là thức ăn ưa thích đối với một người thịt là tất cả kia.
Hết cách, đành phải ép buộc cô ăn, dạ dày cô chịu không nổi thịt đâu.
“Này, tôi xong rồi” Lâm Ngọc đập cửa, giải quyết vấn đề tế nhị xong thật thoải mái.
“.....” Thiên Hạo còn đang phân vân không biết phải dung cách gì để bắt cô ăn nên không nghe được tiếng đập cửa.
Không thấy tiếng trả lời, Lâm Ngọc bực bội đập càng to hơn
“Này..định để tôi chết ngạt trong đây hả?” Bắt bà chờ, khi nào ra biết tay bà.
“A, chờ một chút” Thiên Hạo giật mình, anh lơ đãng quá, quên cô đang trong nhà vệ sinh, nghe tiếng gào thét bên trong như một con thú, xác định khi cô ra anh chết chắc.
******************
Xem tiếp: Chương 43: Giải Mã 2