101 Lúc tại phường thị hắn còn nghe thấy mấy tu sĩ nghị luận không ngớt về chuyện ngày hôm qua người nào đó đại thủ bút, một hơi tung ra hơn một ngàn viên Tẩy Tủy đan.
102 Trong số tu sĩ thấp giai hắn cũng được xem như nhân vật có kiến thức rộng rãi, bất quá Linh khí thuộc tính phòng ngự lại là lần đầu tiên được nhìn thấy.
103 Ba ngày sau, Lâm Hiên đã tới ngoại ô thành Thiên Thủy, sau khi xem xét tư liệu về nơi này Lâm Hiên hài lòng gật đầu, ở chỗ này Trúc Cơ là một lựa chọn tuyệt hảo.
104 "Ngưng tụ hình thể, tu đạo thành tiên " Lâm Nhi nghe vậy thì tim đập thình thịch, huống chi nàng bây giờ cũng không có lựa chọn nào khác, tự nhiên là cao hứng vạn phần đáp ứng.
105 Hắc Phong sơn nằm ngang bắc bộ U Châu chạy dài mấy trăm dặm, thế núi cao ngất, sản vật phong phú nhưng nhân số lại hết sức rất thưa thớt bởi nơi này rất nhiều yêu thú, mặc dù phần lớn đều là bậc một nhưng cũng không phải là người bình thường có thể đối phó.
106 Tập thị có quy mô không lớn, chỉ khoảng mấy ngàn thước vuông. Số tu sĩ tham gia phía dưới cũng tới hơn một ngàn. Lâm Hiên phóng xuất thần thức, thoáng đánh giá qua một vòng.
107 Một thanh âm từ phía sau truyền tới. Giọng nói rất lớn, làm tất cả nhưng tiểu tu sĩ đang ở xung quanh trước quán phải ngước nhìn, đó là một thiếu niêntướng mạo bình thường, khoảng tầm hai mươi tuổi.
108 Đối diện với uy áp của cao thủ Trúc Cơ kỳ, trán Trương Đào túa ra một giọt mồ hôi rơi xuống. Nhưng sau đó hắn cùng hai tên đồng bạn nhìn nhau đều quyết định không chịu khuất phục.
109 Lâm Hiên liền lặng lẽ đi theo sau đạo độn quang đó. Đối phương tu vi không cao, không ngự khí mà có thể cưỡi mây cưỡi gió như vậy là bởi vì đã sử dụng phù có phong ấn phi hành pháp thuật.
110 Hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy mà tại tu chân giới có danh khí rất lớn. Tông môn Linh Dược sơn cũng tọa hạ ở đây. Bởi vì nơi đây có rất nhiều địa hỏa, rất thích hợp để luyện đan.
111 Lâm Hiên đã chờ gần nửa canh giờ nhưng hắn vẫn không tỏ vẻ nóng ruột. Từ miệng tên ngoại môn đệ tử nọ, mặc dù hắn nói bóng nói gió nhưng Lâm Hiên cũng hiểu được một ít tin tức về Linh Dược Sơn.
112 Lâm Hiên trong lòng đã quyết định, muốn mưu lấy phế đan thì phải có được địa vị nhất định tại Linh Dược Sơn. Nếu như có thể trở thành trưởng lão, tự nhiên là có quyền tự do xuất nhập Phế đan phòng.
113 Lâm Hiên lấy ra một viên, nhét vào trong miệng. Đan dược vừa vào miệng đã tan ra để lại dư vị thơm ngọt trong miệng. Sau đó hắn vận chuyển Thiên Ma nghĩ dung thuật, rất khuôn mặt đã biến thành một bộ mặt khác.
114 "Ừ" nghĩ đến hình ảnh nữ nhân mảnh khảnh chốn phương xa nọ và ẩn tình trăm năm chi ước, Lâm Hiên trong lòng cũng không biết là có tư vị gì, có tia vui mừng, một tia phiền muộn, còn có một tia cảm giác mờ mịt.
115 "Tần Nghiên được lập làm chưởng môn kế tiếp của Phiêu Vân Cốc?"Vẻ mặt Lâm Hiên làm cho Mã Thiên Hùng có chút kinh ngạc, hắn nhìn mặt vị tu sĩ đối diện rồi cẩn thận mở miệng nói: "Tiền bối có nhận biết bỉ sư muội?""Không có", Lâm Hiên trong lòng rùng mình vội vàng giả bộ lạnh nhạt nói: "Tại hạ cùng với Vân Trung tiên tử chưa từng gặp mặt, chỉ là từng nghe bằng hữu nhắc đến đại danh của nàng, bất quá vị Tần cô nương này tựa hồ tu vi mới chỉ là Linh Động kỳ đại viên mãn, sao lại được lập làm chưởng môn tương lai của quý phái”.
116 Mà mấy người kia, tính tình không phải là cổ quái nhưng cả ngày đắm chìm trong việc luyện đan, bất quản thế sự nhưng thu lệ phí cực kỳ cao. Luyện chế một lô đan dược đòi ít nhất mấy trăm tinh thạch, thậm chí còn thi triển công phu sư tử ngoạm, yêu cầu hơn một ngàn.
117 Mặc dù cảm giác bị làm khó bất quá hắn lại càng không dám đắc tội với Lâm Hiên. Sau khi do dự một chút, hắn khẽ cắn môi nói: "Như vậy đi, Lâm sư huynh, chỉ cần ngươi lưu lại bằng chứng, chứng minh rằng phế đan là do ngươi lấy đi thì tại hạ có thể giao ra""Không thành vấn đề "Thấy Lâm Hiên đồng ý, Kim Đào thở phào một hơi, vội vàng cầm một cái ngọc giản tới, đưa cho Lâm Hiên để dùng thần thức lưu lại ấn ký bên trong.
118 Trong Bách Thảo đường, Thông Vũ chân nhân sắc mặt có chút khó coi, tay vuốt vuốt mạnh chòm râu, trầm ngâm không nói gì. Bên cạnh hắn có mấy lão giả râu tóc bạc trắng đang ngồi, tuổi mặc dù đã cao nhưng tinh thần còn rất quắc thước.
119 Lâm Hiên vẫn ở tại Linh Dược sơn, khắc khổ tu luyện, từ biểu hiện mà nhìn thì không có chút khác thường nào cho dù trong lòng vẫn đang khổ não suy tư tìm cách luyện chế Dịch Kinh đan.
120 Dùng để phòng thân cho chuyến đi lần này. Mặc dù Lâm Hiên trong lòng cũng muốn đi nhưng nếu Thông Vũ chân nhân đã cầu mình thì đương nhiên nhân cơ hội này chiếm một chút tiện nghi.