Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 116 :thiên Lý Truyền Âm

Chương trước: Chương 115 :vũ Tu Đan



Mà mấy người kia, tính tình không phải là cổ quái nhưng cả ngày đắm chìm trong việc luyện đan, bất quản thế sự nhưng thu lệ phí cực kỳ cao.

Luyện chế một lô đan dược đòi ít nhất mấy trăm tinh thạch, thậm chí còn thi triển công phu sư tử ngoạm, yêu cầu hơn một ngàn.

Người tu chân Trúc Cơ Kỳ cũng không chịu nổi chi phí đắt đỏ xa hoa như thế, đừng nói đến một gã tiểu tử như Mã Thiên Hùng.

Nếu không gặp gỡ mình, hành trình Linh Dược sơn lần này của hắn chỉ có thể buồn bã mà về.

Cũng được, mình giúp hắn một lần coi như là báo đáp ân tình trước kia.

Nghĩ đến đây, Lâm Hiên đem nguyên liệu trong tay bỏ vào trong đỉnh lô, bắt đầu luyện chế.

Hai canh giờ sau, một tiếng nổ vang lên.

Mở cửa lò nhìn đám dược hoàn đen thui bên trong Lâm Hiên thở dài, xem ra thiên phú luyện đan của mình quả thật quá kém.

Bất quá hắn rất nhanh lại khôi phục như thường. Cầm phế đan trong tay, hắn bắt đầu điều động tinh hải trong cơ thể.

Mã Thiên Hùng đúng hẹn đi tới ngoài động phủ nhưng trong lòng khá bất an.

Mặc dù biết đối phương là đệ tử của chưởng môn Linh Dược sơn, kỹ thuật luyện đan khẳng định là không tồi nhưng tục ngữ có nói, quan tâm tắc loạn, Võ Tu đan đối với hắn mà nói thật sự quá trọng yếu.

Chờ đợi là một loại dày vò, cũng may gần nửa canh giờ sau, thạch môn đang đóng chặt ầm ầm mở ra, Lâm Hiên cất bước ra ngoài.

"Tiền bối "

Nhìn thấy vẻ mặt nóng lòng của đối phương, Lâm Hiên lạnh nhạt cười. Hắn có thể hiểu được tâm tình của người tu chân đang bị chặn bên bờ đột phá đối với đan dược này. Hắn vội phất tay áo bào một cái, bạch quang hiện lên, một cái bình ngọc nho nhỏ bay đến trước mặt đối phương.

Linh dược trước mặt khiến Mã Thiên Hùng cũng có chút thất thố, vội vàng mở ra. Bên trong có một viên dược hoàn to cỡ hạt đậu nành, màu sắc, mùi thơm giống hệt những gì mà vị trưởng lão nọ đã miêu tả, quả nhiên là Võ Tu đan.

Có nó thì bản thân có thể tiêu trừ ẩn hoạ ngăn cản hắn tiến vào Trúc Cơ, hy vọng lại hiện lên trước mặt.

Trong lòng vui mừng, Mã Thiên Hùng cẩn thận hướng về phía Lâm Hiên thi lễ, vẻ mặt vô cùng thành khẩn nói: "Đại ân này không lời nào có thể nói hết được, ân tình của tiền bối tại hạ không có gì hồi báo, số tinh thạch này coi như chút tâm ý của ta, coi như là công sức tiền bối luyện đan"

Vừa nói hắn vừa móc ra một cái Túi Trữ Vật đổ ra, rầm một tiếng, một đống tinh thạch lớn rơi ra.

Lâm Hiên dùng thần thức đảo một chút, cư nhiên có tới hai trăm khối.

Có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới vị Mã sư huynh của Phiêu Vân Cốc này lại giàu có như thế.

Bất quá Lâm Hiên cũng không có nhận.

Thứ nhất, hắn không thiếu tinh thạch. Đối với tu sĩ khác mà nói thì đây là số tài phú rất lớn, nhưng Lâm Hiên lần trước tại Hải Long các bán Tẩy Tủy đan, làm một vụ đại buôn bán đặc biệt, số tinh thạch này bất quá không đáng kể. Bản thân chỉ muốn trả ơn đối phương trước kia mà thôi, Võ Tu đan này tự nhiên là vì hắn mà luyện chế miễn phí.

Thứ hai, Lâm Hiên còn có việc muốn cầu người nên tự nhiên là càng không nguyện nhận lấy thù lao.

"Đạo hữu không nên đa lễ " Lâm Hiên thu hồi ánh mắt từ đống tinh thạch nói : "Chúng ta cùng xuất thân từ Duyện Châu, lần này tại hạ hỗ trợ miễn phí cho ngươi ". " Điều nầy sao có thể" Mã Thiên Hùng đầu lắc nguây nguẩy nói: "Tiền bối đồng ý luyện đan cho là đã khiến tại hạ cảm kích rơi nước mắt rồi, sao lại có thể để ngài làm không công chứ?"

"Không cần để ý " Lâm Hiên vừa nói rồi từ trong lòng lấy ra một tấm phù lục màu đỏ nói: "Tại hạ có một vị cố nhân có quan hệ với Vân Trung tiên tử của quý phái, sau khi ngươi trở lại Phiêu Vân Cốc đem Truyền Âm Phù này đưa cho Tần cô nương. Như vậy là đã báo đáp cho ta rồi"

Mã Thiên Hùng cũng không ngu dốt, thấy vẻ mặt Lâm Hiên nhiều ít cũng đoán được vài phần nhưng cũng không hỏi nhiều, đem Truyền Âm Phù nhận lấy rồi khẳng khái nói: "Tiền bối yên tâm, chuyện ngài nhờ vãn bối nhất định không có làm nhục sứ mạng "

Ừ " Lâm Hiên gật đầu, đối với vị Mã sư huynh này rất tin tưởng. Hắn không giống như dạng người tu chân xảo trá tư lợi, đây là một người rất hào sảng.

Về phần đối phương có thể nghe lén Truyền Âm Phù hay không thì Lâm Hiên không lo lắng một chút nào. Lấy sự cẩn thận thông minh của hắn thì mọi việc đều có hậu thủ, Truyền Âm Phù này dùng công pháp đặc thù chế tạo.

Muốn mở nó ra thì phải thỏa mãn một trong hai điều kiện.

Một là đã luyện qua "Cửu Thiên Huyền Công", mà trên đời này cũng cũng chỉ có Tần Nghiên và mình, hai là người có cảnh giới cao hơn người chế phù một cấp bậc.

Bản thân hắn đã Trúc Cơ thành công, nói cách khác đối phương ít nhất phải là Nguyên Anh Kỳ lão quái mới có thể cậy mạnh ngạnh mở phù này.

Không nói Mã Thiên Hùng có thể biết được cao thủ như vậy hay không, cho dù có có thì tin tưởng Mã Thiên Hùng cũng không dám làm phiền người tu chân Nguyên Anh Kỳ này. Lâm Hiên trở lại động phủ, khoanh chân ngồi dưới đất, muốn luyện công nhưng lại cảm xúc phập phồng, chung quy có một thân ảnh xinh đẹp quanh quẩn trong đầu.

Lâm Hiên không thể làm gì khác hơn là đứng lên.

Tu hành kiêng kị nhất là trong lòng có tạp niệm.

Không cẩn thận là có khả năng tẩu hỏa nhập ma, xem ra tâm trí mình vẫn chưa đủ cứng cỏi. Nghe được tin tức Tần Nghiên từ Mã Thiên Hùng chung quy là vẫn suy nghĩ đến Vân Trung tiên tử xinh đẹp nọ.

Lâm Hiên hít sâu mấy lần, thật vất vả mới đưa tâm ma dẹp xuống.

Như vậy có thể không tốt, tuy nói yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu nhưng mà việc cấp bách bây giờ là phải đề cao thực lực, quyết không thể vì chuyện gì mà làm cho mình phân tâm chuyện tu hành.

Lâm Hiên trong mắt hiện lên một tia dị sắc, vẻ mặt lại trở nên kiên định đứng lên, một lần nữa ngồi xuống bắt đầu tu hành. Tin tức lập Lâm Hiên làm chưởng môn dự bị đã được công bố.

Linh Dược sơn xôn xao một hồi, dù sao Lâm Hiên cũng mới nhập môn không tới một năm, việc này cũng có chút thái quá.

Nhưng mà tâm ý Thông Vũ chân nhân đã quyết.

Để dẹp tan những lời bình luận cũng như bất mãn, Thông Vũ chân nhân sắp xếp để Lâm Hiên một lần nữa biểu diễn luyện đan thuật, lấy việc đó chứng minh mình không phải vì tư tâm mà vì tiền đồ của bổn môn.

Nói là đương tràng biểu diễn kỳ thật không khác gì thi kiểm tra nhập môn. Một mình tiến vào trong phòng luyện đan, không cho ai vào tham quan hoc tập vì luyện đan là công việc tinh xảo hạng nhất, kiêng kị nhất việc bị người quấy rầy.

Nếu không có ai ở một bên, Lâm Hiên tự nhiên là có thể yên tâm lớn mật sử dụng tinh hải để tinh chế.

Mấy ngày nay hắn đã nghĩ thông suốt, trở thành người thừa kế chưởng môn mới có thể nắm chắc hơn nữa việc mưu lấy phế đan, cho nên tự nhiên là không từ chối.

Đương nhiên làm như thế nào để thông qua lần khảo hạch này thì Lâm Hiên cũng tự suy nghĩ qua.

Nguyên liệu tổng cộng đủ để làm năm viên Tẩy Tủy đan, Lâm Hiên tinh chế một viên, mặc dù chỉ có xác suất hai mươi phần trăm thành công, nhưng một viên này là thượng phẩm.

Thượng phẩm đan tại Tu Chân Giới đã thuộc về truyền thuyết, mặc dù là Thông Vũ chân nhân, cũng cũng không có nắm chắc.

Nhưng mà Lâm Hiên lại luyện được.

Mặc dù khẳng định là có vận khí nhưng không người nào phủ nhận được, vận khí cũng là một bộ phận của thực lực!

Những người phản đối đều á khẩu không trả lời được, không dám nói thêm cái gì nữa, bởi vì trừ Thông Vũ chân nhân, mấy vị trưởng lão Linh Dược sơn cũng đều ủng hộ Lâm Hiên.

Thiên tài như vậy mà trở thành chưởng môn, nhất định có thể đem luyện đan thuật phát dương quang đại!

Mặc dù vẫn có một tiểu bộ phân tu sĩ không phục, nhưng các vị lão đại đã nhất trí thông qua, bọn họ tự nhiên là không dám làm gì nữa.

Nước lên thuyền lên, sau khi trở thành chưởng môn tương lai, uy tín của Lâm Hiên tại Linh Dược sơn càng cao.

Trừ số ít mấy vị trưởng lão, thái độ của người khác đối với hắn cũng trở nên có chút bất đồng.

Cho dù tu sĩ Linh Dược sơn mưu cầu luyện đan nên quyền lợi của chưởng môn cũng khác môn phái khác. Nhưng dù sao cũng là nhất phái chí tôn, các tu sĩ sao lại dám thật sự xem thường.

Thời cơ đã thành thục, ngày hôm đó Lâm Hiên đi tới phế đan phòng.

Ở đây khác Phiêu Vân Cốc, Phế đan phòng ở Linh Dược sơn không phải là không được quản lý.

Lâm Hiên đánh giá kiến trúc trước mắt, đây là một tòa kiến trúc tinh xảo, một tòa lầu cao ba tầng, mặc dù làm bằng gỗ nhưng lại dùng pháp thuật gia tăng sức mạnh, có thể phòng thủy phòng hỏa.

Bốn phía lầu các có bố trí một số cấm chế lợi hại, ví dụ như nhìn trước mắt, bằng thị giác mà phán đoán thì khoảng cách đến lầu các tựa hồ chỉ có mười thước nhưng ngươi thật sự đi thì vĩnh viễn cũng không tiến vào lầu các được, bởi vì một tòa ảo trận cao cấp đã đem không gian điên đảo, có thể khiến ngươi vĩnh viễn chuyển động tại chỗ.

Lâm Hiên đảo tay, trên bàn tay có một cái lệnh bài, linh lực vận chuyển, nhẹ nhàng khua lên dễ dàng bài trừ trận pháp. Là chưởng môn tương lai, lấy thân phận của hắn tự nhiên là có quyền lợi tiến vào các nơi của bổn môn.

Trong lầu các mặc dù người không nhiều lắm nhưng lại đều là ngoại môn đệ tử. Một người hơn ba mươi tuổi đang chỉ huy mười mấy tên ngoại môn đệ tử làm việc.

Thấy Lâm Hiên tiến vào, tu sĩ nọ đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười hì hì chào đón: "Ha hả, nguyên lai là Lâm sư huynh, cơn gió nào đem ngài thổi đến nơi đây?"

Mặc dù bởi vì bối phận, hắn trong miệng xưng hô là sư huynh nhưng vẻ mặt cung kính này đối mặt với sư môn trưởng bối cũng không thể hơn được.

Thứ nhất, Lâm Hiên đã vào Trúc Cơ, so với Linh Động kỳ tiểu tu sĩ cao hơn một cấp bậc, hắn sao dám coi như đồng bối phận.

Thứ hai, Lâm Hiên đã được xác định là chưởng môn tương lai, mình chỉ là đệ tử bình thường, thân phận hai người cũng không thể so sánh với nhau.

Lâm Hiên liếc hắn một cái, thản nhiên nói:"Sư huynh khách khí rồi, không biết xưng hô như thế nào?"

"Tại hạ là Kim Đào, là đệ tử của Triệu trưởng lão, hôm nay được phân đến Phế đan phòng này làm việc, không biết có thể giúp sư huynh được gì không?"

"Ta muốn một ít phế đan Trúc Cơ Kỳ, không biết có thể hay không?"

"Trúc Cơ Kỳ phế đan?"

"Đúng, tại hạ đang nghiên cứu luyện đan thuật, muốn một số phế đan để làm thí nghiệm"

"Cái này " Kim Đào do dự một chút, nếu như là phế đan Tẩy Tủy đan thì hắn còn có thể làm chủ, bởi vì đó chính thức là phế vật nhưng phế đan Trúc Cơ Kỳ vẫn có tác dụng nhất định. Mỗi một viên cũng được ghi chép tại, đừng nói là ngoại nhân mà chính hắn làm quản lý tại Phế đan phòng cũng không dám tư túi, lén dùng.

20-05-2010, 04:23 PM

Loading...

Xem tiếp: Chương 117 :đắt Thủ Đan Dược

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thiếu nữ xinh đẹp gợi cảm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Em Và Cô Ấy, Anh Chọn Ai?

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4


Hồ Sơ Cuối

Thể loại: Huyền Huyễn, Trinh thám, Đô Thị

Số chương: 30


Hỏa Ngục (Inferno)

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 105


Dốc Quỷ Ám

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 29