Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 101 : Luyện Kỳ Đan

Chương trước: Chương 100 : Man Thiên Quái Hải



Lúc tại phường thị hắn còn nghe thấy mấy tu sĩ nghị luận không ngớt về chuyện ngày hôm qua người nào đó đại thủ bút, một hơi tung ra hơn một ngàn viên Tẩy Tủy đan .

Điều này làm cho Lâm Hiên trong lòng không khỏi tự cảnh tỉnh mình, việc ngày hôm qua quả thật là hơi thiếu suy xét, mặc dù đã chuyển nguy thành an nhưng quả thực là hung hiểm, sau này mặc dù có dịch dung thuật thì cũng không có thể lỗ mãng như vậy.

Sau khi rời đi, Lâm Hiên độn quang theo hướng bắc, căn cứ tài liệu thu thập được, phía bắc U Châu dân số rất thưa thớt, Lâm Hiên muốn tìm kiếm một chỗ bí ẩn để luyện chế Cực phẩm Tẩy Tủy đan, đánh sâu vào cảnh giới trúc cơ.

Ba ngày sau, Lâm Hiên hạ xuống một chỗ núi hoang.

Phóng tầm mắt mắt nhìn, bốn phía đều là cùng sơn ác thủy, nhiều mãnh thú, ít bóng người, đúng là nơi tuyệt hảo để bế quan tu luyện.

Lâm Hiên trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, sau khi dò xét bốn phía một vòng cuối cùng chọn được một cái sơn động.

Sơn động này nằm trên một vách núi tuyệt bích, trừ phi điểu thì mãnh thú và con người bình thường căn bản là không có khả năng leo lên được.

Lâm Hiên thả phi kiếm ra, ngồi đối diện sơn động nghỉ ngơi hồi phục sau đó động thủ, rất nhanh một cái động phủ đơn sơ đã được khai mở, sau đó Lâm Hiên lại lấy ra một tấm phù lục.

Đây là cái trận phù cuối cùng, Lâm Hiên trên mặt hiện lên một tia không nỡ nhưng sau đó vận chuyển linh lực đem nó tế ra.

Linh lực xúc động phong ấn trận pháp, lá bùa bốc cháy hóa thành một cái âm dương bát quái trận nhỏ, sau đó cấp tốc bành trướng bay lên, đem cả tòa động phủ bao lại.

Sau khi bố trí cấm chế xong, Lâm Hiên nghỉ ngơi một đêm, đợi sáng sớm hôm sau thể lực cùng pháp lực khôi phục đến trạng thái tốt nhất mới bắt đầu luyện đan.

Đầu tiên là chuẩn bị nguyên liệu.

Tinh chế Tẩy Tủy đan đối với Lâm Hiên mà nói, đã rất nhẹ nhàng thành thục. Thượng phẩm đan mặc dù luyện chế khá khó khăn nhưng lấy tu vi của Lâm Hiên hiện nay sớm đã đã không phải suy nghĩ, chỉ mất ba ngày hắn đã tinh chế được hơn một trăm viên Thượng phẩm đan.

Ngân Nguyệt hoa, Lưu huỳnh thảo đều có, Hằng Tâm thảo cũng đã mua được.

Nhưng Lâm Hiên đương nhiên sẽ không liều lĩnh cứ như vậy mà bắt đầu luyện đan, dù sao đây là lần đầu tiên, không thất bại mới là việc lạ.

Lâm Hiên đầu tiên là lấy ra ngọc giản, cẩn thận nghiên cứu luyện đan thuật, trừ đọc sách hắn hoàn thường xuyên bay ra khỏi động phủ tìm kiếm một ít thảo dược tập luyện đan.

Phụ cận tự nhiên là không tìm được cái gì gọi là thiên tài địa bảo, thứ Lâm Hiên luyện chế đều là một số đan dược trị thương hoặc là cường thân kiện thể.

Số đan dược này nếu ở thế tục cũng là ngàn vàng khó cầu nhưng đối với người tu chân thì tác dụng cũng không lớn, Lâm Hiên bất quá là dùng để luyện thử.

Dựa theo phân cấp luyện đan sư tại Tu tiên giới thì có mấy cảnh giới, chỉ dựa vào luyện chế đan dược cấp thấp nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới mức độ nhập môn mà thôi. Bất quá lần thối luyện thứ hai kỳ thật so với luyện chế hạ phẩm Tẩy Tủy đan còn dễ dàng một chút, hơn nữa bản thân còn có Hằng Tâm thảo có thể đề cao xác xuất thành công, cho nên Lâm Hiên có vài phần nắm chắc, thời gian như nước chảy, đảo mắt đã qua nửa năm.

Nửa năm qua, cảnh giới của Lâm Hiên mặc dù không nói là lên bậc nhưng pháp lực lại càng thêm tinh tiến, đối với luyện đan thuật cũng có kiến giải nhất định.

Sáng sớm hôm nay, Lâm Hiên quyết định bắt đầu luyện chế Cực phẩm Tẩy Tủy đan .

Hắn lấy từ Trữ Vật thủ trạc ra cái tiểu đỉnh nọ, tiểu đỉnh này không biết là dùng kim loại gì chế thành mà tạo hình cổ phác, mặt ngoài điêu khắc đồ án Tứ thánh thú.

Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, trông rất sống động, thoạt nhìn đã biết không phải phàm vật.

Sau đó, Lâm Hiên lấy ra mấy khối tinh thạch, đem chúng nó xếp thành đồ án Bắc Đẩu thất tinh.

"Khởi "

Lâm Hiên đem đỉnh lô ném lên không trung, hai tay co lại như ôm quả bóng, đem linh lực rót vào tinh thạch, đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh đột nhiên phát sáng , từ mỗi khối tinh thạch phóng ra một đạo cột sáng màu sắc khác nhau, bảy màu sắc sặc sỡ cuối cùng hội tụ lại một chỗ, đem đỉnh lô nâng nỡ trên không.

Lâm Hiên vẻ mặt ngưng trọng, lấy ra cái bình nhỏ ném lên trời, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết lên đỉnh lô.

Một đạo bạch quang từ trong đỉnh lô bay vụt ra, ầm một tiếng, cái bình nhỏ nổ thành nhiều mảnh nhỏ, thượng phẩm Tẩy Tủy đan bên trong như bị đỉnh lô hút vào, sau đó Lâm Hiên khẽ phất tay áo bào một cái, Ngân Nguyệt hoa và Lưu huỳnh thảo cũng bị cuốn vào, ngoài ra còn có một loại bột phấn do Hằng Tâm thảo nghiền nát mà thành .

Sau khi cho nguyên liệu thô vào, Lâm Hiên vừa đảo tay, bàn tay đã cầm một tám Hỏa chi phù. Hỏa chi phù chuyên môn được tu sĩ thấp giai luyện đan chuẩn bị sử dụng, trong chốc lát nọ đã bay đến phía dưới đỉnh lô.

Mặc dù trước đây, Lâm Hiên đã liên tiếp luyện chế trên trăm lô đan dược nhưng đó cũng chỉ là đan dược bình thường, ngưng kết Cực phẩm Tẩy Tủy đan khẳng định là khó khăn hơn một ít, thời gian tốn hao cũng không thể so sánh với nhau.

Căn cứ suy đoán của Lâm Hiên, ít nhất phải bảy bảy bốn mươi chín ngày, trong đó chỉ cần hơi chút sai lầm có thể làm cho tất cả công sức uổng phí.

Mà tài liệu trong tay Lâm Hiên không cho phép hắn luyện chế lò đan thứ hai, chỉ cho phép thành công, không cho thất bại.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Một tháng trôi qua .

Đảo mắt rốt cục đã bốn mươi chín ngày.

Nhìn đỉnh lô bị ngọn lửa vây quanh, Lâm Hiên nhẹ nhàng hít một hơi khẩu khí, hết thảy đều thuận lợi, hoàn hảo lần thứ hai thối luyện không khó, bản thân chuẩn bị đầy đủ và lại cho thêm bột Hằng Tâm thảo có thể đề cao xác xuất thành công, xem ra lúc này đây Cực phẩm Tẩy Tủy đan có thể thành công ra lò.

Mặc dù bản thân không có linh căn nhưng bằng vào Cực phẩm đan cơ hồ có công hiệu nghịch thiên, với hơn một trăm khối này nếu như chính mình vô pháp Trúc Cơ thành công mà nói, quả thực là không còn thiên lý!

Lâm Hiên trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nhưng đang lúc này có một thanh âm va chạm rất nhỏ xé gió truyền đến.

Lâm Hiên nhíu mày, sắc mặt cũng tùy theo trầm xuống.

Thật là xảo hợp, hết lần này tới lần khác, đúng lúc quan trọng này lại có người đến quấy rầy, thanh âm mới vừa rồi là do trận pháp bị xúc động phát ra cảnh báo.

Lâm Hiên đánh ra vài đạo pháp quyết, trước tiên tiến hành ổn định đỉnh lô cùng chi hỏa sau đó mới thả ra thần thức, chỉ thấy một người tu tiên ước chừng hơn bốn mươi tuổi đang đứng trước động khẩu.

Linh Động kỳ đại viên mãn.

Thấy rõ tu vi người này, sắc mặt Lâm Hiên hơi hòa hoãn, chỉ cần không phải cao thủ đã ngoài Trúc Cơ Kỳ là tốt rồi, bởi vì phục dùng đại lượng đan dược nên pháp lực của Lâm Hiên tinh thuần hơn nhiều so với tu sĩ cùng giai, thực lực của Lâm Hiên rõ ràng là muốn cao hơn một bậc.

Sau khi hơi trầm tư, Lâm Hiên vận chuyển linh lực đem một câu nói truyền ra ngoài: "Đạo hữu dừng lại, nơi này là động phủ của ta, ta không thích bị người khác quấy rầy, mời trở về đi!"

Đàm Minh nghe tiếng truyền âm nhìn cấm chế trước mặt có chút kinh nghi bất định. Sau khi do dự một chút nói :"Khách từ xa tới, đạo hữu cần gì cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, gặp được là hữu duyên, sao lại không cho ta vào ngồi".

Đối phương nói tựa hồ rất khách khí, nhưng Lâm Hiên vừa nghe lại cười lạnh một tiếng. Tu Chân Giới cường giả vi tôn, bất luận chánh đạo cũng tốt, tà ma cũng được, chuyện giết người đoạt bảo xảy ra như cơm bữa.

Lúc tại Phiêu Vân Cốc hắn có nghe sư huynh cùng trưởng lão nói qua, người tu chân bế quan, bình thường phải tìm địa điểm không có người nào, bởi vì trong lúc tập luyện công pháp, một khi bị quấy rầy rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Nếu như gặp tu sĩ xa lạ tám chín phần mười đều nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, khi dễ người bế quan nhân tiện động thủ, giết người đoạt bảo.

Người nầy nói bất quá là thử dò xét một chút, một khi xác định mình đang luyện công đến lúc khẩn yếu quan đầu thì hắn sẽ thừa cơ mà vào.

Lâm Hiên trên mặt hiện lên vẻ âm trầm, đối phương nếu không có hảo ý như vậy không cần phải tốn nhiều nước bọt, tiên hạ thủ vi cường, ra tay sau dễ bị gặp nạn, Lâm Hiên hít một hơi khẩu khí, đánh ra vài đạo pháp quyết lên trên cấm chế.

Đàm Minh truyền âm xong chờ một lúc lâu nhưng lại không có nghe thấy tiếng trả lời, trên mặt không khỏi hiện lên một tia vui mừng, xem ra chính mình hôm nay gặp đại vận, gặp một vị tu sĩ đang bế quan.

Xem tình hình, đối phương đang tu luyện vừa mới đến lúc khẩn yếu quan đầu, không tiện hành động.

Mặc dù trong lòng đã có ý giết người đoạt bảo nhưng gã tu sĩ Đàm Minh này cũng cẩn thận, đối phương có thể bố trí trận pháp, thực lực khẳng định là không kém, tám chín phần mười là người tu chân Trúc Cơ Kỳ.

Nhưng suy đoán này cũng không có làm hắn tiêu tan lòng tham, ngược lại càng thêm mừng rỡ, đối phương công lực càng cao, tài sản cũng lại càng phong phú, dù sao hắn không tiện hành động, sợ cái gì?

Vỗ vỗ vào Túi Trữ Vật, một thanh Linh khí hình dáng như thanh đoản thương được tế ra.

Đàm Minh đang chuẩn bị hành động thì sắc trời lại đột nhiên hôn ám, rõ ràng là ban ngày nhưng lại không nhìn thấy năm ngón tay, trên bầu trời xuất hiện một cái bát quái thật lớn.

"Ảo giác?" Đàm Minh trong lòng rùng mình, biết chính mình đã lạc vào trận pháp do đối phương thiết hạ, việc ngoài ý liệu này cũng làm cho hắn kinh nghi.

Đối phương không phải không có khả năng động thủ sao, như thế nào còn có thể thúc dục trận pháp, chẳng lẽ là mình phỏng đoán sai lầm?

Song mục hắn khẽ đảo, vẻ giảo hoạt tinh quái chợt lóe lên nói:"Đạo hữu làm gì đây, tại hạ không có ác ý!"

"Không có ác ý?"

Lâm Hiên cười nhạt, làm như mình là tiểu hài tử ba tuổi, hắn không để ý tới giải thích của đối phương lại đem một đạo hồng quang đánh vào cấm chế.

Nhất thời, đồ án Bát Quái Đồ bắt đầu xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhất phiến hỏa vũ (mưa lửa) từ bên trong đổ xuống.

Đàm Minh giật mình vội vàng khởi động phòng ngự quang tráo (cái lồng), sau đó vừa lại đem một bảo vật trông như tấm vải bố tế ra. Bảo vật này to cỡ bàn tay nhưng sau khi được linh lực rót vào thì lập tức cuồng trướng lên, rộng đến mấy trượng trôi nổi phía trên đầu Đàm Minh.

"Phòng ngự Linh khí?" Lâm Hiên mặc dù đang ở trong động phủ nhưng lợi dụng thần thức lại đem tình huống bên ngoài thấy rất rõ ràng.

Loading...

Xem tiếp: Chương 102 : Đan Thành

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tình Yêu Chỉ Là Phù Du Sao

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Truyền Kì Bát Nháo Hội

Thể loại: Đam Mỹ, Bách Hợp

Số chương: 15



Đỉnh Kiếm Các 5 - Kiếm Ca

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 9


Ta là Asisu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 83