Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 699: Tu Yêu Giả

Chương trước: Chương 698: Bồng Lai Sơn, Yêu Linh Đảo, Vô Định Hà



Bắt đầu từ đó, tu yêu phái cũng từ từ suy yếu, càng lúc càng hiếm thấy.

Nghe xong Lâm Hiên nói, Nguyệt Nhi cau mày trầm ngâm suy nghĩ, chẳng qua rất nhanh đã ngẩng đầu lên, khó hiểu hỏi:

“Thiếu gia, không đúng. Tuy nói công pháp yêu tộc không thể kéo dài mạng sống, nhưng người tu yêu sợ rằng có nguyên nhân khác nên mới suy sụp”

“Ồ, tại sao lại thấy như vậy?” Lâm Hiên cười cười mở miệng nói. Nha đầu này dúng là không sai, đầu óc cũng linh hoạt lên nhiều. Hôm nay cũng đã biết cách suy nghĩ.

“Cái này không phải quá rõ sao” Nguyệt Nhi vén mấy sợi tóc, mỉm cười nói:

“Tuy nói không thể thành hiện thực, nhưng dù sao cũng đưa ra một con đường tu luyện khác với người đời trước, hơn nữa hắn đã phồn vinh gần mười vạn năm. Ngoại trừ do trường thọ hấp dẫn, nhất định cũng còn có điểm khác nữa. Sau khi hy vọng tăng tuổi thọ biến mất, suy sụp cũng là bình thường. Nhưng chỉ vì như vậy mà suy sụp thì không thể...”

“Ừ...” Lâm Hiên gật đầu. Nguyệt Nhi phân tích rất có lý. “Điều này phải nói từ khuyết điểm của người tu yêu”

“Khuyết điểm của người tu yêu, chẳng lẽ công pháp của bọn họ có quá nhiều nhược điểm?”

“Không, bắt chước thần thông yêu tộc không hề sai, từ uy lực mà nói cũng không kém hơn phật, đạo, nho, ma. Nhưng trên thế giới này quá ít yêu mạch”

Lâm Hiên cũng không cần nói quá chi tiết, chỉ mấy câu đã nói ra bí ẩn mà người tu yêu bị tuyệt tích.

Người tu yêu hiển nhiên cần yêu khí nồng nặc. Nhưng nhân giới lại không có nơi tu luyện thích hợp.

Khi người mới lập phái ra, bởi vì tăng tuổi thọ hấp dẫn nên mọi người còn có thể cố nhẫn nhịn, dựa vào việc tăng cường ngồi xuống vận công và ăn đan dược bù lại.

Dù sao tuổi thọ của tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ là 400 năm, cho nên ai cũng động tâm.

Nhưng đáng tiếc, đó chỉ là tâm nguyện tốt đẹp mà thôi. Khi hy vọng tan biến, các tu sĩ tự nhiên phải biết nên lựa chọn như thế nào, phí sức mà không đạt được kết quả mình mong muốn, như vậy chỉ có đứa ngốc mới làm.

Vì thế theo thời gian trôi qua, Lưu Phái phồn vinh một thời cũng từ từ biến mất khỏi nhân giới.

“Thì ra là vậy” Nguyệt Nhi gật đầu, rốt cuộc biết rõ chân tướng sự việc.

Ở nơi này xuất hiện người tu yêu cũng không có gì là lạ. Vì nơi này có rất nhiều yêu mạch.

Thậm chí ngay trong sương mù cũng có yêu lực. Đây chính là thánh địa tu luyện đối với người tu yêu.

Nhắc đến bên kia, khi Nguyệt Nhi và Lâm Hiên dùng thần thức nói chuyện với nhau thì người trung niên càng thêm nguy hiểm.

Dù sao tu vi của hắn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, đối mặt với yêu thú cấp hai đỉnh núi đúng là không có sức chống trả.

Cũng may công pháp của người này không bình thường, cho nên mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Người này cả người đầy mồ hôi, đột nhiên thấy Lâm Hiên từ từ đến gần. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, liều mạng bay về phía này:

“Đạo hữu cứu mạng. thuần hóa là đệ tử Huyền Phượng môn, mong rằng đạo hữu ra tay giúp đỡ, kẻ hèn nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng”

Huyền Phượng môn?

Trong mắt Lâm Hiên hiện ra một tia khác thường. Nghe nói tên tông phái của người tu yêu thường thường có quan hệ rất lớn đối với yêu tộc mà bọn họ bắt chước.

Phượng Hoàng, cho dù ở linh giới cũng là bá chủ một phương. Chẳng lẽ phái này có liên quan đến linh thú từ thời viễn cổ?

Có chút nghi hoặc trong lòng, chẳng qua bề ngoài Lâm Hiên vẫn ra vẻ rất bình tĩnh, vung tay bắ ra vài đạo kiếm quang chói mắt, ngăn yêu thú kia lại.

Với tu vi tương đương lão quái vật Nguyên Anh kỳ của hắn, giết yêu thú trước mặt là quá đơn giản. Chẳng qua Lâm Hiên cũng không ra vẻ như vậy.

Tục ngữ nói cây to đón gió. Nhất là nơi xa lạ này càng phải giữ lại quân bài chiến lược.

Lâm Hiên lấy Ẩn Linh đan ăn vào và thi triển phương pháp liễm khí, làm cho tu vi chỉ tương đương Kết Đan trung kỳ.

Nhưng dù như vậy cũng khiến con Cự viên rất sợ hãi, muốn bỏ chạy thì lại bị từng đạo kiếm quang vây lại.

Người trung niên thở phào nhẹ nhõm, độn quang chậm lại, ngừng lại trước mặt Lâm Hiên: “Vãn bối Chu Huyết Ngân đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối”

“Thôi” Lâm Hiên đưa tay chặn lại: “Chuyện nhỏ nhặt mà thôi, không cần phải như vậy”

“Vâng” Chu Huyết Ngân vẫn rất cung kính, khom lưng nói:

“Xin hỏi tiền bối không phải là người dân gốc trên Yêu linh đảo?”

Yêu linh đảo!

Mặc dù đã sớm đoán trước nhưng lúc này nghe được miệng đối phương chứng thực, vẻ mặt Lâm Hiên trong nháy mắt trở nên khó coi.

Quả nhiên là thánh địa của yêu tộc trong truyền thuyết.

Chẳng qua Lâm Hiên rất nhanh khôi phục bình thường: “Không sai”

“Ha ha, vậy là đúng rồi. Tu sĩ trên Yêu linh đảo rất ít người ăn mặc như tiền bối” Chu Huyết Ngân mỉm cười nói.

“Sao, chẳng lẽ thời gian này trên đảo thường xuyên có người ngoài ra vào sao?” Lâm Hiên nhíu mày, ra vẻ quan tâm hỏi.

“Đương nhiên không phải, tiền bối cũng hiểu rõ mà, Yêu linh đảo thực ra không hoàn toàn coi là nhân giới”

Lâm Hiên gật đầu, phán đoán này có ghi trong sách cổ.

Ba thánh địa Bồng Lai sơn, Yêu Linh đảo, Vô Định hà đều không thuộc về nhân giới, không thuộc về linh giới, mà là một vị diện đặc biệt giữa hai nơi này.

“Vãn bối chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ thấp kém, kiến thức nông cạn. Chẳng qua bình thường thích đọc sách. Theo sách nói nơi này cứ khoảng trăm năm Yêu Linh đảo sẽ xuất hiện khe hở không gian, xuất hiện ở nhân giới. Nếu như trùng hợp sẽ có người giống như tiền bối bị hút vào”

Lâm Hiên nghe đến đây không khỏi cười khổ một tiếng. Trăm năm một lần, không ngờ mình lại đen đủi đến vậy.

Đương nhiên tự than trời trách phận không giải quyết được vấn đề. Hôm nay cần làm nhất là làm sao ra khỏi được nơi này.

“Nếu tiền bối không chê thì xin mời đi theo vãn bỗi. Tại hạ mặc dù tu vi thấp kém nhưng Huyền Phượng môn lại là một trong những thế lực lớn nhất Yêu Linh đảo”

Chu Huyết Ngân cẩn thận đề xuất.

“Cũng được” Lâm Hiên gật đầu, đáp ứng.

Nơi này đã là thánh địa của yêu tộc, như vậy khắp nơi đều nguy hiểm. Lâm Hiên mặc dù tự nhận thần thông không kém, nhưng hắn không muốn một mình cô độc ở bên ngoài mạo hiểm. Dựa vào một môn phái là sự lựa chọn tốt nhất. Huống hồ chỉ ở nơi có nhiều tu sĩ cao cấp mới nghe được tin tức để mình về.

Chỉ trong nháy mắt Lâm Hiên đã có quyết định.

“Vậy tốt quá, vãn bối xin dẫn đường. Xin tiền bối tận lực thu liễm khí tức. Lát nữa chúng ta sẽ đi xuyên qua đầm lầy Huyễn U, nơi đó có rất nhiều yêu thú cấp cao”

Chu Huyết Ngân vừa nói liền quay tròn, yêu khí dày đặc từ trên người hắn phát ra.

Lâm Hiên ngẩn ra, công pháp yêu tu quả nhiên không bình thường, hiển nhiên nếu không cẩn thận quan sát sẽ nghĩ Chu Huyết Ngân là yêu thú.

“Để tiền bối cười chê”

Thấy đối phương hóa thành một đám mây đi trước dẫn đường. Độn quang của Lâm Hiên cũng trở nên mơ hồ. Mặc dù không thể mô phỏng ra khí tức của yêu thú, nhưng Lâm Hiên lại rất tư tin vào Ẩn Nặc thuật.

Trừ phi là quái vật Hóa Hình kỳ, nếu không muốn phát hiện ra mình cũng không dễ dàng gì.

Chu Huyết Ngân dùng thần thức đảo qua, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ khâm phục. Hai người rất nhanh biến mất ở phía chân trời.

Loading...

Xem tiếp: Chương 700: Yêu Tộc Thế Đại

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Chàng trai ngọt ngào

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23




Sống Kiếp Nữ Phụ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 47