Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 700: Yêu Tộc Thế Đại

Chương trước: Chương 699: Tu Yêu Giả



Hai người vừa bay vừa nói chuyện. Pháp lực của Chu Huyết Ngân không cao nhưng kiến thức lại khá nhiều, hơn nữa còn cố ý lấy lòng Lâm Hiên.

Cho nên mấy canh giờ sau, hắn khiến Lâm Hiên hiểu không ít về Yêu Linh đảo.

Đương nhiên Lâm Hiên cũng thuận tiện hỏi xem có biện pháp trở lại nhân giới hay không. Chuyện này làm đối phương không biết nói gì. Lâm Hiên cũng không quá thất vọng. Nghĩ thấy cũng đúng, hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ cấp thấp, cũng không thể nào biết được.

Lâm Hiên chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Huyền Phượng môn cách khá xa, hai người bay bảy, tám ngày, cũng may trên đường đi cũng không gặp nguy hiểm gì.

Một phần là do may mắn, phần khác là do thần thức của Lâm Hiên rất mạnh, luôn nhắc nhở Chu Huyết Ngân tránh ra trước khi gặp phải yêu thú.

Chu Huyết Ngân thường xuyên qua lại nên rất bội phục, hận không thể xin làm đệ tử. Đương nhiên Lâm Hiên cũng không có hứng thú thu đồ đệ già như hắn.

Hôm nay hai người vẫn cắm đầu mà bay như trước. Bay mấy canh giờ sau thì thấy một ngọn núi lớn đập vào mắt.

Lâm Hiên nhướng mày. Yêu khí thật nồng nặc, nơi này không ngờ có một yêu mạch thượng phẩm.

“Ồ, cuối cùng cũng đã đến” Chu Huyết Ngân thở phào nhẹ nhõm, mặt đầy vui sướng, nói:

“Tiền bối, người xem, phía trước chính là tổng đàn Huyền Phượng môn chúng ta. Người thấy phẩm chất yêu mạch nơi này thế nào?”

“Rất được” Lâm Hiên gật đầu. Người này cũng không khoe khoang. Yêu mạch trước mắt trải dài trăm dặm, có thể chiếm cứ cả nơi này, thực lực của Huyền Phượng môn đúng là không thể yếu.

“Như vậy môn chủ phái ngươi đã đạt đến Nguyên Anh kỳ?” Lâm Hiên không nhịn được thử hỏi.

“Ha ha, tiền bối nói đúng rồi. Đại trưởng lão phái chúng ta đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh núi, chỉ còn một bước nữa là đến Nguyên Anh hậu kỳ”

Trong mắt Chu Huyết Ngân lộ ra một tia hâm mộ và bội phục.

Hắn hiểu rõ tư chất của mình. Ngưng kết Nguyên Anh đối với hắn mà nói đúng là không thể hy vọng. Có thể kết đan thành công, kiếp này đã phải tạ ơn trời đất rồi.

Lâm Hiên cười cười, cũng không nói câu gì an ủi. Tu tiên mà, mỗi người có cơ duyên khác nhau.

“Khiến tiền bối cười chê rồi. Chúng ta tiếp tục thôi. Vãn bối lần này ra ngoài là phụng lệnh trong môn phái. Về phần tiền bối, nếu nguyện ý gia nhập, vãn bối có thể dẫn tiến. Đương nhiên nếu tiền bối không thích bị hạn chế thì cũng có thể trở thành khách khanh trưởng lão của bổn môn”

Chu Huyết Ngân nhiệt tình giới thiệu.

Lâm Hiên gật đầu không nói gì thêm. Hơn mười dặm thoáng cái là qua, một loạt kiến trúc đập vào mắt.

Có những lầu các đẹp mắt, cũng có những nhà gỗ, nhà đá thô sơ, hơn nữa ở đây còn có khu chợ nhỏ kéo dài vài dặm.

Quy mô mặc dù không lớn nhưng lại rất đông người. Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua thì thấy hàng ngàn tu sĩ ra ra vào vào.

Chẳng qua hầu hết đều là Linh Động kỳ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ chiếm hai ba phần. Tu sĩ Kết Đan kỳ thì không có một người.

Thấy Lâm Hiên có hứng thú với khu chợ, Chu Huyết Ngân nhiệt tình giải thích: “Đây là nơi dành cho đệ tử cấp thấp, không có thứ gì tốt. Tiền bối nếu muốn trao đổi đồ, vãn bối có thể giới thiệu người đến khu chợ cao cấp”

“Vậy làm phiền” Lâm Hiên cười hắc hắc không từ chối.

Chu Huyết Ngân thấy thế cũng biết ý không nói thêm mà thành thật đi trước dẫn đường.

Hai người trực tiếp lướt qua bầu trời khu chợ, bay đến trước mặt một ngọn núi có hình thù kỳ lạ.

Nói nó kỳ lạ là bởi vì nó giống như một bàn tay dựng đứng, có năm ngón tay, khiến người ta không khỏi thầm than tự nhiên đúng là thần kỳ.

Hai người về phía ngón cái.

Đến chân núi, Chu Huyết Ngân đột nhiên chậm lại, từ từ hạ xuống. Lâm Hiên cũng làm theo, đi sát theo sau.

“Tiền bối, nơi này coi như là sơn môn chính thức của phái. Bởi vì có hộ pháp đại trận cấm chế cho nên không thể độn quang bay lên đỉnh núi”

Chu Huyết Ngân ra vẻ xin lỗi, cẩn thận mở miệng nói.

“Ồ” Lâm Hiên nghe xong, trên mặt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc. Cấm không trung thì không có gì lạ, nhưng hộ pháp đại trận vẫn luôn mở ra đúng là làm cho người ta cảm thấy ngạc nhiên.

Phải biết rằng đại trận bảo vệ cả tp này không phải là một trận pháp nhỏ bé có thể sánh bằng.

Ngoại trừ các dụng cụ bố trí trận pháp rất phức tạp, một khi mở ra cũng tiêu tốn rất nhiều tinh thạch.

Cho nên các môn phái trừ khi gặp phải kẻ địch tấn công hoặc là chuyện lớn như trưởng lão ngưng kết Nguyên Anh ra, bình thường vẫn để im.

Nhưng Chu Huyết Ngân lại nói...

Có lầm không vậy, chẳng lẽ Huyền Phượng môn có quá nhiều tinh thạch nên bỏ ra để chơi đùa?

Chu Huyết Ngân cũng coi như thông minh. Hắn thấy vẻ mặt của Lâm Hiên như vậy liền đoán ra đối phương đang nghĩ gì, không khỏi cười khổ.

“Tiền bối hiểu lầm rồi. Huyền Phượng môn ta mặc dù là thế lực tu tiên đứng đầu Yêu Linh đảo, nhưng không có khả năng tiêu hao như vậy. Liên tục mở hộ pháp đại trận cũng là bất đắc dĩ mà thôi”

“Tại sao?” Lâm Hiên không khỏi kinh ngạc nói.

“Tiền bối nghĩ lại là rõ. Nơi này là Yêu Linh đảo nên khác với nhân giới của tiền bối. Thế lực yêu thú ở đây mạnh hơn người tu tiên nhiều”

Nghe đối phương nói như vậy, Lâm Hiên cũng biến sắc.

Chuyện này thực ra cũng không hề ngạc nhiên.

Ở nhân giới dù là U Châu cũng tốt, Thất Tinh Đảo Vân Hải cũng tốt, loài người và yêu tộc cùng sinh sống.

Nhưng thế lực của người tu tiên mạnh hơn nhiều, cho nên dựa theo cách nói mạnh được yếu thua, luôn luôn là tu sĩ đi giết yêu thú.

Mặc dù trong quá trình này có không ít người mất mạng trong miệng yêu thú, nhưng nói tóm lại là tu sĩ tấn công, yêu thú phòng thủ.

Nhưng ở Yêu Linh đảo, tình hình lại ngược hẳn. Yêu tộc ở đây quá mạnh. Cho nên loài người lại biến thành loài chuột, cho dù bị yêu tộc diệt môn cũng không có gì ngạc nhiên.

Huyền Phượng môn đã là thế lực tu tiên giới đứng đầu ở đây nhưng cũng không thể ngoại lệ. Cũng không biết lúc nào sẽ bị một đám yêu thú tấn công.

Vì đề phòng bất trắc cho nên mới phải liên tục mở hộ pháp đại trận.

“Thì ra là vậy” Lâm Hiên gật đầu. Hắn cũng lấy lại bình tĩnh, càng muốn mau chóng rời khỏi nơi này.

Cả ngọn núi đều bị mây mù vây quanh, chẳng qua với ánh mắt của Lâm Hiên vẫn thấy rõ một cầu thang bằng đá uốn lượn đi lên trên, rất bằng phẳng.

Chân núi có một tấm biển rất lớn, hai bên có bảy tám người tu tiên, không cần phải nói cũng biết là đệ tử canh cửa.

Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua liền không thèm để ý. Tu vi của những người này chỉ là Linh Động kỳ mà thôi.

Thấy hai người đi tới, những người này biết Chu Huyết Ngân, vội vàng gọi sư thúc, khom lưng hành lễ. Hơn nữa bọn chúng còn len lén nhìn Lâm Hiên.

“Nhìn cái gì thế hả. Đây là Lâm tiền bối, còn không mau chào tiền bối” Chu Huyết Ngân nhướng mày lớn tiếng mắng.

Sau đó Chu Huyết Ngân quay đầu lại cười cười mở miệng nói: “Tiền bối không nên để ý, những đệ tử này chưa bao giờ ra ngoài, nên thiếu lễ phép. Vãn bối sẽ dạy bảo chúng

Loading...

Xem tiếp: Chương 701: Huyền Phượng Tiên Tử

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


[Thích Cố] Minh Hôn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9



Đại Ngụy Cung Đình

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 50


Phản Bội Hôn Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10