Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 660: Bất Thị Oan Gia Bất Tụ

Chương trước: Chương 659: Ma Uy Thao Thiên



“Ừ, lần này Tứ phòng anh dũng giết địch, lão phu ghi tạc trong lòng, ngày sau sẽ luận công ban thưởng”

“Cảm tạ lão tổ”

Trữ Vô Tâm mừng rỡ, đám đệ tử Tứ phòng cũng rất cảm kích. Lâm Hiên muốn tập hợp thế lực bảy mạch Trữ gia, phải dùng cả ân và uy mới được. Thấy đã đạt được mục đích của mình, hắn rất hài lòng.

Suy nghĩ một chút, không ngại gì không cho đối phương chút điểm ngọt. Thi Ma đưa tay lên, một đạo ô quang bay lên lòng bàn tay Trữ Vô Tâm.

“Đây là... đa tạ lão tổ ban tặng” Trữ Vô Tâm đầu tiên là ngẩn ra, lập tức vui mừng ra mặt.

Hắn đang buồn phiền vì pháp bảo phi châm của mình bị đối phương hủy đi. Lúc này lão tổ lại ban cho Khốc Tang Bổng của Mang Thị Song Hùng.

Uy lực của bảo vật này, hắn đã tận mắt nhìn thấy, hơn phi châm đã bị hủy đâu chỉ một bậc. Họa phúc đan xen, hắn hiển nhiên rất vui mừng.

“Các đệ tử nghe đây, Trữ gia ta trên dưới một lòng, anh dũng giết địch. Bất kể người của mạch nào lập được đại công, lão phu đều đối xử công bằng, luận công ban thưởng”

Bởi vì vừa ban thưởng cây Khốc Tang Bổng, lời nói này có sức thuyết phục hơn rất nhiều.

Đám đệ tử càng thêm đồng lòng.

“Được, mọi người nghỉ ngơi trước, sau đó đến các nơi khác giúp đỡ”

Thi Ma nói xong liền hóa thành một đạo độn quang, bay về phương xa.

Đám đệ tử tâm phục khẩu phục, vội vàng cúi người tiễn lão tổ.

.........

Cùng lúc đó ở dưới chân ngọn núi cao nhất Lôi Âm sơn, linh quang lóe lên, mấy chục tu sĩ đang thi triển thần thông, liền mạng giao đấu.

Nói về quy mô, trận hỗn chiến của mấy chục người này không tính là gì. Có nơi thậm chí xuất hiện cuộc đấu của mấy trăm người.

Nhưng về mức độ kịch liệt, đúng là cưỡi ngựa không bằng nơi này.

Không có gì khác, hai bên đang giao chiến đều là tu sĩ cao cấp Kết Đan kỳ.

Một bên là cao thủ Trữ gia từ tổ sư đường đến tiếp viện. Bên còn lại là tu sĩ Vân Quỷ tông.

Hai bên vốn có nhiều khúc mắc, bây giờ kẻ thù gặp mặt, tự nhiên đánh rất mạnh.

“Tông chủ, chúng ta tuy rằng chiếm ưu thế về nhân số, nhưng đối phương có cấm chế giúp, tiếp tục đánh như vậy sợ khó phân thắng bại”

Đứng trên một tảng đá cách trận đại chiến vài dặm là vài cao thủ Vân Quỷ tông.

Một Lão già tóc trắng nhíu mày, lo lắng nói.

“Hừ, cái này còn cần ngươi nhiều lời, bổn tiên tử chẳng lẽ không thấy sao?” Huyền Âm quỷ nữ tức giận mở miệng nói:

“Đáng giận, sớm biết rằng như vậy thì nên kéo dài thời gian tấn công một chú. Không ngờ Trữ gia rõ ràng có nội loạn, nhưng đối mặt kẻ thù lại vứt hết hiềm khích trước đó. Đây là điểm mà chúng ta đã tính sai”

“Tông chủ không cần tự trách. Nói tóm lại, bọn chúng lần này khó thoát mạng. Chẳng qua tiếp tục tấn công như vậy, chúng ta sẽ tổn thất nặng nề hơn dự đoán” Lão già tóc trắng thở dài một hơi, nói với giọng an ủi.

“Việc này đúng là không có cách nào khác. Tên đã lên dây, không thể không bắn. Truyền lệnh xuống, ra lệnh cho các đệ tử anh dũng giết địch. Chúng ta cũng ra tay thôi”

Huyền Âm quỷ nữ nói xong, thân hình nhoáng lên, hóa thành một đạo độn quang bắn nhanh về phía chiến đấu ác liệt nhất.

Những người khác thấy thế đều không dám chậm trễ, đều lấy pháp bảo của mình lao tới.

Là tông chủ của tông phái, Huyền Âm quỷ nữ đúng là có chỗ hơn người. Huống hồ tu vi đã là Kết Đan Kỳ đỉnh núi. Ô quang lóe lên, một vị trưởng lão Trữ gia Kết Đan sơ kỳ đã bị giết.

Đầu rơi xuống đất, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Đều là Kết Đan kỳ, đối phương mặc dù đánh lén, nhưng hắn thật sự không tin mình không chống lại lão yêu bà này.

Mọi người xung quanh đều kinh hãi. Sau khi quân tiếp viện của Vân Quỷ tông gia nhập, thắng lợi dần dần nghiêng về phía chúng.

Dù sao người đứng xem mặc dù không nhiều, nhưng đều là cao thủ lợi hại nhất của Vân Quỷ tông. So sánh với các trưởng lão khác, hiển nhiên hơn một bậc.

Hơn nữa còn có Huyền Âm quỷ nữ, chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, Trữ gia đã có hai cao thủ chết trong tay ả. Không ai có thể ngăn cản.

Nếu không ai ngăn cản ả, ý chí chiến đấu sẽ suy yếu, tình hình càng lúc càng bất lợi cho Trữ gia.

Ả nâng tay trái lên, nhẹ nhàng vung xuống, ô mang đang xoay tròn trên đỉnh đầu lại bắn nhanh về phía một trưởng lão Trữ gia khác.

Người này lộ ra vẻ hoảng sợ, muốn tránh nhưng lại bị đối thủ trước đó quấn lấy, không thể thoát thân.

Rất hoảng sợ, chẳng lẽ mình sẽ chết ở đây. Thấy ô mang sắp đến người thì đột nhiên một đạo ánh sáng đỏ ở bên bay tới, ngăn cản ô mang.

Hai kiện pháp bảo chạm vào nhau, linh quang bắn ra bốn phía. Hồng quang không ngờ không hề thua kém.

“Ồ?”

Huyền Âm quỷ nữ ngẩn ra, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, đưa mắt nhìn quanh. Lập tức phát hiện một mỹ phụ áo đỏ đang đứng cách mình hơn mười trượng.

“Là ngươi?” Huyền Âm quỷ nữ nhướng mày.

“Không sai, lão yêu bà, chúng ta lại gặp mặt”

Đối mặt với tông chủ Vân Quỷ tông ai thấy đều sợ hãi, trên mặt mỹ phụ áo đỏ vẫn nở nụ cười tự nhiên.

Từ khuôn mặt thì thấy ả chưa đến bốn mươi, tuổi tuy rằng không trẻ nhưng vẫn rất xinh đẹp, môi hồng răng trắng, da dẻ như bạch ngọc.

Thuật trú nhan, càng có thể đoán ra lúc còn trẻ mỹ phụ áo đỏ là một mỹ nữ tuyệt đẹp.

Không cần phải nói, ả chính là Trữ Tam phu nhân tham gia tranh đoạt chức gia chủ.

“Tiểu tiện tỳ, ngươi còn dám tới gặp ta?” Nhìn mỹ phụ áo đỏ, Huyền Âm quỷ nữ mắt tóe lửa, hung dữ mở miệng nói.

“Hừ, có gì mà không dám. Thật ra ta không ngờ mấy chục năm không gặp, lão yêu bà ngươi lại thành tông chủ Vân Quỷ tông. Thật quái lạ, với năng lực của ngươi tại sao có thể chỉ huy cả tông phái. Không biết chức tông chủ này có phải lừa gạt mà chiếm được?”

Mỹ phụ áo đỏ cười cười mở miệng nói. Trong lời nói không hề có chút tình cảm. Không cần phải nói, hai người này nhất định có thù riêng.

“Hừ, tiểu tiện tỳ ngươi vẫn như trước đây, miệng lưỡi sắc bén. Xem ta đánh gãy răng của ngươi, rồi xé miệng của ngươi” Huyền Âm quỷ nữ tức giận cười cười, khàn khàn nói.

“Nói bừa, hươu chết vào tay ai còn chưa biết. Hôm nay để bản phu nhân được tiếp lão yêu bà ngươi một chút”

Mỹ phụ áo đỏ chưa dứt câu đã vận chuyển huyền công, vươn tay ra, khẽ run lên, hồng quang rung lên, đón gió thành lớn, hóa thành một cây trâm cài tóc dài hơn trượng.

“Hừ, chút tài mọn”

Huyền Âm quỷ nữ khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tay bắt ấn, niệm thần chú. Ô mang lóe lên mấy lần, hào quang thu lại, hiện ra nguyên hình của pháp bảo.

Đó là một thanh bảo kiếm.

Nhưng kiếm này có hình thù rất quái dị, dài khoảng ba thước, rộng không bằng một chiếc đũa, lưỡi kiếm còn có vô số răng cưa rất nhỏ.

Bảo kiếm nhỏ như vậy làm cho người ta cảm thấy rất yếu ớt, giống như chạm một cái là gãy.

Nhưng uy lực lại đến cực điểm, không biết dùng tài liệu gì luyện thành.

“Đi”

Hai tay Huyền Âm quỷ nữ hơi động, khuôn mặt vốn xấu xí vặn vẹo càng thêm dữ tợn.

Hai tay vừa bắt thủ ấn, bảo kiếm lập tức biến hoá, một con quái xà hai đầu xuất hiện trong mắt mọi người.

Loading...

Xem tiếp: Chương 661: Chủ Khách Nghịch Chuyển

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41



Chiến Lược Tấn Công Một Phía

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 22


Nhất Liêm Phong Nguyệt Nhàn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4