Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 556: Thánh Địa Cùng Hộp Ngọc

Chương trước: Chương 555: Tu Luyện Cung Sinh Hoạt



Hơi suy nghĩ một chút Lâm Hiên gật đầu. Chủ tớ hai người hóa thành hai đạo kinh hồng bay tới băng sơn.

Trước kia dù chưa thăm dò nhưng Lâm Hiên đã ở phía xa cẩn thận quan sát qua.

Đương nhiên băng sơn này không phải lúc nào cũng phun nham thạch. Phần lớn thời gian là yên lặng khoảng hai ba tuần trăng mới phun một lần.

Lần suất này so với ngọn hỏa sơn khác cao hơn nhiều.

Song làm cho Lâm Hiên cảm thấy kỳ quái là nham thạch nhiều nhất chỉ chảy xuống tới chân băng sơn mà thôi. Nếu không động phủ của hắn cách ngọn băng sơn chỉ vài dặm. Tuy có cấm chế phòng hộ nhưng cũng có chút phiền toái. Trước đây không lâu hỏa sơn đã phun một lần. Bây giờ đang ờ thời kỳ yên tĩnh xa xa nhìn lại như một khối pha lê khổng lồ tuyệt đẹp.

Lấy độn tốc của Lâm Hiên Nguyệt Nhi tự nhiên là nháy mắt đã đến.

Lâm Hiên nhíu mày nhìn chằm chằm vào miệng hỏa sơn thật lớn hình tròn. Đường kính chừng hơn mười trượng. Nhưng toàn bộ động khẩu đen tuyền tràn ngập một loại sương mù kỳ quái.

Như vậy tự nhiên không thấy rõ cảnh vật phía dưới.

Lâm Hiên phát ra thần thức nhưng cũng chỉ có thể xâm nhập hai ba mươi trượng. Xuống chút nữa cảnh vật liền trở nên mơ màng.

" Thiếu gia. Chuyện này là sao?"

Nguyệt Nhi chun cái mũi xinh xắn, trên mặt lộ ra một tia ảo não.

Lâm Hiên không trả lời nâng tay phải lên miệng thì lẩm nhẩm, thanh quang chợt loé. Một con Phong Long dài hơn mười trượng xuất hiện gầm thét vọt xuống.

Phong Long thuật!

Đây là địa giai trung cấp Ngũ Hành Đạo pháp nhưng Lâm Hiên thi triển lại thật dễ dàng. Dù là tu sĩ Ngưng Đan kỳ đỉnh phong cũng không nhất định có thể có tài nghệ như thế.

Có Phong Long mở đường sương mù tách ra trên người Lâm Hiên thanh mang nổi lên. Đem Cửu Thiên Linh Thuẫn mở ra, không chút do dự nhảy xuống.

Nguyệt Nhi động tác không chậm đã bay vào trong tay áo chủ nhân.

Lâm Hiên bắt đầu thăm dò nơi đây.

....

Cùng lúc đó, cách Băng Hỏa đảo hơn mười dặm.

Một đội hơn mười tu sĩ từ từ phi hành hơn nữa thả ra thần thức như tìm vật gì đó.

Cảnh giới những tu sĩ này cao thấp không đều, thấp nhất cũng là Trúc Cơ kỳ. Thủ lĩnh là một nam một nữ có tu vi Ngưng Đan trung kỳ.

Nam mặt vuông tai lớn có phần uy nghiêm chừng hơn bốn mươi.

Nữ tử chừng hai mươi, vận hồng y để lộ đôi chân trần nhỏ nhắn trắng nõn, xem như có chút nhan sắc.

" Cảnh đại ca. Tên kia thật sự trốn đến nơi này sao. Chúng ta tìm đã ba ngày rồi, nếu không có tin tức gì về biết ăn nói thế nào với Đại tiểu thư đây." Hồng y nữ tử nhíu mày lo lắng mở miệng.

" Nhị muội. Chuyện này quả thật là ta và ngươi quá mức lơ là, không ngờ một Trúc Cơ kỳ lại to gan như vậy. Cũng may trên người hắn ta gieo xuống khôn minh kỳ trùng, chúng ta cứ theo đó mà truy tung hắn đúng là chạy tới phía trước."

" Được rồi Cảnh đại ca, chúng ta nhất định phải mau chóng đem phản đồ bắt lại, chỉ có như vậy mới có thể xin Đại tiểu thư tha thứ một phần".

Hồng y nữ tử còn chưa dứt lời đột nhiên một tiếng kêu thảm truyền vào tai. Tiếp theo hào quang bắt đầu khởi động trong không khí một đoàn huyết vụ nổ bung.

" Chuyện gì vậy?"

Hai người liếc nhìn nhau vội độn quang bay về phía đó.

" Đây là..."

Thấy rõ ràng quái vật trước mắt Hồng y nữ tử không khỏi hít một hơi lương khí, tu sĩ Họ Cảnh cũng ngạc nhiên không ngừng.

Trước người bọn họ là một con quái ngư khổng lồ dài hơn mười trượng.

Không chỉ có hình thể to lớn dài một cách bất thường. Riêng cái đầu đã chiếm một phần ba cả người!

Mở ra cái miệng lớn như chậu máu, hàm răng sắc bén vô cùng tựa như những gai nhọn.

" Tiễn đao ngư, làm sao có thể. Đây chính là hàng thật giá thật vân thú tam cấp. Xung quanh đây là Thương Thúy đảo theo lý không có khả năng xuất hiện mà" Hồng y nữ tử lấy tay che miệng nhỏ đôi mắt đẹp mở thật to.

Nam tử sắc mặt cũng rất khó coi, việc này quả thật kỳ lạ.

Song hắn còn chưa kịp nói, bên người lại truyền đến linh áp khổng lồ. Quay đầu lại đã nhìn thấy một con bạch tuộc khổng lồ.

Mỗi một xúc tua đều to gấp hai ba lần cái thùng nước. Cả thân thể như một gò đất nho nhỏ. Con mắt đường kính hơn một thước, lạnh như băng nhìn con mồi trước mặt.

Cảnh nam tử khiếp sợ, Phách vương ma chương tuy rằng là trung phẩm tam cấp vân thú nhưng cự lực vô cùng, da dày thịt béo. Tu sĩ Ngưng Đan hậu kỳ bình thường cũng chỉ có chạy trối chết.

Một con Tiễn đao ngư còn có thể nói là trùng hợp, lại thêm một Bá vương ma chương thì thì không bình thường. Chẳng lẽ bọn hắn đã trúng kế của người khác?

Tâm niệm thay đổi thật nhanh nhưng hắn phản ứng cũng không chậm.

"Chúng đệ tử quay lại, bố trí Tam Tài Thủy Ba trận."

Nếu là đơn đả độc đấu hắn và những người này có thể không địch nổi hai vân thú cấp ba. Cũng may có một bộ trận kỳ uy lực không nhỏ nên chưa phải liều mạng.

Chỉ là phản đồ kia cố ý trốn tới đây, chẳng lẽ sớm có dự mưu...

Lúc này cách bọn họ hơn mười dặm có một gã tu sĩ tai nhọn hàm khỉ đã tiếp cận tiểu đảo. Người này tu vi không cao chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi. Trong tay đang cầm một cái hộp ngọc giống như bảo bối, không nỡ để trong túi trữ vật.

Nhìn mây mù lượn lờ phía trước, nam tử lộ ra ve vui mừng. Đặc biệt thấy đỉnh băng, vẻ mỏi mệt trên mặt y hoàn toàn biến mất. Trong mắt cũng hiện ra tia sáng hưng phấn.

"Ha ha, truyền thuyết vậy mà có thật, không ngờ Thánh địa lại ở một nơi hoang sơ hẻo lánh đến chim cũng không buồn tiểu này!"

Hắn càng nắm chặt hộp ngọc trong tay.

Đúng là đi mòn hài sắt không gặp, đến khi tìm được không tốn chút công phu, y bị mấy tên gia hỏa phía sau đuổi chạy như chó nhà có tang, chạy loạn khắp nơi lại tìm được Thánh địa.

Nam tử pháp lực lưu chuyển đang muốn bay nhanh hơn, đột nhiên xoay người quay đầu nhìn bốn phía trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ.

Chỉ thấy bên trái, bên phải, phía sau y đều có linh áp không nhỏ truyền đến. Trong mây bóng đen bắt đầu khởi động, vài con yêu thú cấp hai xuất hiện...

Cùng lúc đó tại động phủ Lâm Hiên trong phòng linh thú.

Tiểu gia hỏa kia tự nhả tơ đem mình bao lại đã ngủ say suốt ba năm. Lâm Hiên từng đến xem nhiều lần đều không có nửa điểm động tĩnh. Nhưng lúc này khi chủ nhân đã đi băng sơn thám hiểm. Tiểu tử kia đột nhiên mở mắt tiếp theo như ngửi được cái gì khịt khịt mũi.

Cái kén kia lập tức đứng lên, mà phương hướng tiếu gia hỏa nhìn đúng là tu sĩ tai nhọn hàm khỉ, trong tay y đang cầm một cái hộp thần bí.

Loading...

Xem tiếp: Chương 557: Âm Dương Quái Phong

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vì đó là em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15



Độc Nhãn Hắc Lang

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 90


Đương BT Gặp Gỡ BL

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Nương Tử Được Cưng Chiều

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27