Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 528: Lén Nghe Bí Mật

Chương trước: Chương 527: Hiểm



Thanh âm đàm thoại đứt quãng thỉnh thoảng truyền vào trong tai. Dường như bị chặn lại bởi cái gì nên nghe không rõ. Lâm Hiên xoay người theo hướng phía trước mà bước đi rất cẩn thận.

Khoảng cách trên trăm trượng chỉ chớp mắt là tới, hắn thầm đánh giá kiến trúc trước mắt rồi thần sắc hiện ra chút ngạc nhiên.

Gọi là Tàng Bảo Các nhưng thiết kế thì bình thường theo kiểu trang viên thế tục. Diện tích cũng không lớn vào khoảng bảy tám mẫu.

Một vòng bảo hộ trong suốt như ẩn như hiện lóe ra trước mắt. Lúc này sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi. Cấm chế này cũng không lợi hại gì nhưng nếu bài trừ nhất định sẽ khiến người ở bên trong kinh động.

Lâm Hiên đương nhiên sẽ không làm ra cái việc đả thảo kinh xà ngu ngốc như vậy.

Đối phương là ai? Muốn đến được Tàng Bảo Các rõ ràng phải qua các cấm chế lợi hại như vậy. Tại sao đối phương lại có thể vào nơi này mà quỷ thần không hay?

Lại thấy Lâm Hiên nhíu mày vận chuyển pháp quyết trong thân thể đem thần thức tụ thành một đường vô cùng cẩn thận xuyên qua vòng bảo hộ, chỉ một chút sai lầm là có thể dẫn tới cấm chế sẽ phản ứng.

Đây này là Hóa thần vi ti pháp trong Huyền Ma Chân kinh, có uy năng xuyên qua các loại cấm chế.

Một lát sau Thần tuyến của hắn đã xuyên thấu cấm chế đi vào trang viên rồi phân tán ra. Lúc này bên trong hiện lên hai thân ảnh.

Hai lão tu sĩ dung mạo tầm thường cùng vận một loại hắc bào, một người dáng cao gầy còn lại một lão mặt trắng không râu mập mạp.

Lão mập kia là Ngưng đan sơ kì nhưng lão giả cao gầy kia đã tới cảnh giới Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong.

"Là lão? "Lâm Hiên hơi ngạc nhiên. Lão mập thì hắn không nhận ra còn lão giả cao gầy thì đã gặp mấy lần chính Chấp pháp trưởng lão họ Hồ với bộ dáng lành lạnh trước kia.

Đối phương tuy rằng thân phận khá cao nhưng so với Thiếu môn chủ thì còn kém hơn. Không hiểu sao lão lại có thể bình an được đến nơi này.

"Đại ca. Chúng ta thật sự phải kích nổ thượng cổ cấm đoạn đại trận sao? " tu sĩ dáng người mập mạp thần sắc phức tạp mở miệng thì thào.

"Sao vậy Thất đệ, không phải ngươi sống ở Linh Dược Sơn lâu rồi nên quên huyết hải thâm cừu mà bọn chúng đã vay của Hồ gia ta? "Hồ trưởng lão quay sang vẻ mặt hung ác gằn giọng, lúc này bộ dáng luôn âm trầm của lão đã bay đi đâu hết.

"Không… Tiểu đệ sao có thể quên chứ." Vẻ mặt lão tu sĩ mập mạp cứng đờ nhưng tựa hồ đối với huynh trưởng vô cùng sợ hãi.

Trên mặt Hồ trưởng lão lúc đầu còn đang giận dữ nhưng dường như nhớ lại điều gì, sắc mặt lão dịu lại thở dài: " Thất đệ, khi trước vi huynh đưa ngươi lên Linh Dược Sơn nhập môn. Cho đến giờ đã hơn hai trăm năm, lúc đó toàn gia Hồ gia chúng ta bị người chém giết ngươi vẫn chỉ là tiểu hài tử không hiểu chuyện. Đối với bổn gia cảm tình không sâu, sau này lại lớn lên ở Linh Dược Sơn học đạo luyện pháp. Người đâu phải là cỏ cây tự nhiên sinh ra một loại tình cảm thân thiết. Vi huynh không phải không hiểu đạo lý sẽ không trách ngươi. Nhưng ngươi đừng quên hơn hai ngàn ba trăm nhân mạng Hồ gia ta đã chết thảm dưới đồ đạo của Linh Dược Sơn. Tất cả lão nhân, hài tử cùng yếu phụ đều đã ngã xuống trừ hai người chúng ta may mắn thoát chết. Huyết hải thâm cừu như vậy chúng ta làm sao thể quên".

"Đại ca ta hiểu rồi." Lão tu sĩ mập cúi đầu nhưng ánh mắt vẫn lộ ra chút chần chờ.

Hồ trưởng lão thấy thế có chút không kiên nhẫn. Nhưng ngẫm nghĩ một lát lại tiếp tục nhịn xuống.

"Thất đệ, Ta đã nói rồi. Khi đó ngươi còn nhỏ không biết Hồ gia phong quang đắc ý như thế nào. Nếu không phải bị Linh Dược Sơn sát diệt, hủy hoại thế gia tu tiên lừng danh U Châu như chúng ta thì khi nào mới đến lượt Sở gia nổi lên. Hồ gia tu sĩ cao thủ xuất hiện lớp lớp nhưng đáng tiếc là không có Nguyên Anh kỳ tu tiên giả. Mấy vị trưởng lão tất cả đều chết thảm dưới tay Từ lão tặc. "

"Đại ca ngươi nói Nhị bá, Tứ thúc tất cả bọn họ đều là bị Từ sư thúc... Không. Từ lão tặc sát hại sao. " Lão tu sĩ mập đột nhiên biến sắc phẫn nộ thốt lên.

"Đây là vi huynh tận mắt chứng kiến còn có thể là giả sao. Khi đó thế lực ẩn nấp của Linh Dược Sơn bị Hồ gia vô tình phát hiện. Chúng ta đã xảy ra xung đột, bọn họ vì bảo tồn bí mật đã làm ra cái chuyên giết người diệt khẩu. Nhưng chúng ta tu tiên gia tộc đứng hàng đầu cũng không dễ hạ. Vốn có thể đồng quy y tận với chúng nhưng Từ lão tặc vừa mới Kết Anh thành công. Các vị Ngưng Đan kỳ trưởng lão không thể địch nổi. Nhị bá, Tứ thúc tất cả đều chết thảm dưới tay lão tặc. Thân thể bị người ta hủy diệt, ngay cả hồn phách đều bị lão lấy đi tế luyện bảo. "

Lão tu sĩ mập nghe đến đó hai mắt đỏ ngầu thở phì phò lên như trâu, khuôn mặt dần biến chuyển đầy vẻ hận thù.

Lâm Hiên nghe đến đây thì giật mình. Hồ gia thế gia này hắn đã nghe nói qua đúng là tu tiên gia tộc phong quang ngàn năm rồi bỗng chốc bị diệt vong. Chuyện hơn hai trăm năm trước thì ân oán không rõ ràng nhưng những lời này của lão họ Hồ thật không phải nói khoác.

Có điều tuy Lâm Hiên chưa từng thấy qua Từ lão quái ra tay. Nhưng sở tu của lão chính là Kim thuộc tính không ma tu tại sao lại nói là tế hồn luyện phách. Chỗ này rõ ràng là lão Hồ cao gầy thêm thắt vào.

Tâm tư của Lâm Hiên hoạt bát nhưng lão tu sĩ mập mạp lại rõ ràng cho thấy là một kẻ đần. Chút sơ hở này cũng không nghe ra được. Lúc này hắn đang kích động cũng có thể suy đoán ra. Các trưởng lão chết thảm dưới tay Từ sư thúc đương nhiên có người chí thân của hắn.

Thấy thế trong mắt Hồ trưởng lão hiện lên một tia hài lòng. Lão vươn tay ra vỗ vỗ tu sĩ mập: "Đệ đệ cũng không cần khổ sở. Chúng ta tới đây không phải là muốn báo thù sao? "

Nói tới đây trên mặt lão lại lộ ra vài phần ngạo nghễ:" Linh Dược Sơn hành sự tuyệt tình, nhổ cổ tận gốc sát hại Hồ gia chúng ta không chừa một mống. Nhưng không ngời lưới trời tuy lồng lộng vẫn để có cá lọt lưới. Ngươi và ta nhờ một tấm Linh Phù đặc biệt có thể che dấu khí tức của Tứ sư thúc ban cho hộ thân mới có thể bảo toàn tính mạng".

"Khi đó ta vừa mới Trúc cơ thành công đương nhiên chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn. Nhưng có câu, minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng..."

"Vì thế đại ca ngươi dẫn ta gia nhập Linh Dược Sơn? "

"Chính xác. Vì không để bọn chúng hoài nghi vi huynh quả thực tốn không ít công phu. Cuối cùng là thành công. Kế tiếp thất đệ ngươi thật đã rõ. Tu tiên giả đích thị là phải có thực lực. Chúng ta là liều mạng khổ tu, rốt cuộc thành tựu ngày hôm nay là do Vi huynh chăm chỉ tu luyện. lập nhiều công lao hãn mã rốt cục trở thành Chấp pháp trưởng lão." Nhớ lại chuyện cũ ánh mắt lão giả họ Hồ cũng có chút say sưa.

"Lại nói nếu như có thể tiến giai lên Nguyên Anh kỳ thì sẽ dùng phương pháp khác báo thù. Nhưng đối với hai chúng ta kiếp nầy là không có hi vọng. Cũng may vi huynh phát hiện ra Tàng Bảo các này." Nói tới đây trong mắt Hồ trưởng lão hiện lên một tia hưng phấn.

"Đại ca, ta vẫn còn có chút nghi hoặc. Tàng Bảo các này đúng là nơi Linh Dược sơn tàng trữ bảo vật thì chúng ta đã thu thập rồi. Nhưng thêm thượng cổ cấm đoạn đại trận bên trong này để làm gì? " Tu sĩ mập gãi đầu có chút khó hiểu.

"Hừ, Bảo tồn bảo vật bất quá chỉ là che mắt người. Bao nhiêu năm này ta hao tổn không ít tâm huyết mới phát hiện ra. Thất đệ ngươi vừa rồi cũng thấy trong Tàng Bảo Các trừ phương pháp điều chế Thiên trần đan và Tinh Dương thần đan thì đâu còn bảo vật thứ ba. "Hồ trưởng lão cười lạnh nói.

"Nhưng hai loại đan dược này cũng bảo vật vô cùng trân hiếm rồi."

"Trân quý? Thiên Trần Đan này đúng là khiến Thiên Sát Ma Quân một đời nhân kiệt đã bỏ mạng. Nhưng ngươi chớ quên Trừ Thiên Trần chân nhân căn bản cũng không có ai có thể mở được địa hỏa kia. Nếu không ngươi cho là thần đan trấn phái của Linh Dược Sơn còn không động tâm tới những lão quái, bọn họ sớm liều mạng đánh đến nơi đây sao."

"Điều này cũng đúng" Lão tu sĩ mập gật đầu rồi nhưng có điều không thông lại hỏi.

"Đại ca. Ta đã nghe nói qua. Địa mạch chi hỏa kia cực mạnh, muốn lợi dụng nó thì phải là tu tiên giả có khổ linh căn. Khổ linh căn tuy rằng quý hiếm nhưng cũng không phải không thể gặp. Linh Dược Sơn truyền thừa đã ba ngàn năm nay chẳng lẽ không có nghĩ biện pháp tìm kiếm? "

"Sao lại không nghĩ chứ, Thiên Trần Đan nếu có thể xuất thế thì những tu sĩ cùng cấp Lục Đại Chấp pháp trưởng lão chúng ta tám chín phần đều có thể tiến giai Nguyên Anh kỳ. Khi đó Linh Dược Sơn nhất thống Chính Ma hùng bá U Châu quả thực là dễ như trở bàn tay. Nhưng nào có được như thế, chỉ có khổ linh căn thì chưa đủ phải thêm tu vi Nguyên Anh trung kỳ nữa mới được" Hồ trưởng lão thở dài lạnh lùng nói.

Nhất thời lão tu sĩ mập trở nên kinh hoàng nhưng đã hiểu ra. Phóng tầm mắt trong U Châu Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ cũng bất quá chỉ có hai người. Khổ linh căn mặc dù nổi trội xuất sắc nhưng tu luyện gian khổ có thể thăng cấp đến Ngưng Đan kỳ cũng là vô cùng khó khăn huống chi là cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ.

Xem ra lúc này mới biết phương pháp bào chế linh đan này chỉ có xem mà không thể dùng, đúng như là “kê lặc”.

"Còn Tinh Dương thần đan thì sao. Ta dường như đã xem qua trên cổ tịch nhưng công hiệu cụ thể thì không rõ ràng." Lão tu sĩ mập vẫn chưa từ bỏ ý định nói.

"Hừ. Đan này quả thật cũng là vật bất phàm song chỉ đúng với yêu tộc mà thôi."

"Yêu tu? "

"Chính xác. Đối với yêu tộc, linh đan này mặc dù không thể nói là cải tử hoàn sinh nhưng công hiệu quả thật vô cùng to lớn. Chẳng lẽ thất đệ ngươi còn có thể đi tìm Hóa Hình Kỳ yêu tu để trao đổi lấy bảo vật?" Hồ trưởng lão nở một nụ cười diễu cợt.

Lão tu sĩ mập mạp nghe xong thì uể oải gục đầu xuống. Đúng như lời đại ca nói. Hóa Hình kỳ yêu tu biết hắn có linh đan này. Sao có thể nhẫn nại mà làm ra chuyện trao đổi tốn công nào đó, tụ nhiên sẽ động thủ sát nhân đoạt bảo.

"Cái gọi là Tàng Bảo Các này thực chất là để ngụy trang. Mục đích là che giấu cấm đoạn đại trận mà thôi." Hồ trưởng lão cười lạnh giải thích: "Linh Dược Sơn từ xưa đến nay thích nhất là giả trư ăn thịt hổ (1). Nhưng điều này là thật sự. Năm đó Thiên Trần tổ sư dựng cơ nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Phương pháp luyện đan đúng là không môn phái nào sánh kịp. Nhưng luyện đan cũng phải cần điều kiện. Ngươi có biết vì sao chỗ này lại có địa mạch chi hỏa cực tốt không?"

"Phạm vi trăm dặm quanh Linh Dược Sơn phần lớn là hỏa sơn. Điều này thì có gì kì lạ?" Lão tu sĩ mập mạp nghi hoặc hỏi lại.

"Hừ. Sự tình cũng không đơn giản như ngươi tưởng tượng. Về hỏa sơn thì ở U Châu rộng lớn cũng không chỉ mỗi nơi này. Theo ta biết có ít nhất năm địa phương có hỏa sơm dày đặc hơn ở đây. Nhưng thật đúng là hỏa tài nguyên các nơi đó lại không thể sánh bằng nơi đây."

"Tại sao có chuyện này. Chẳng lẽ có liên quan thượng cổ cấm đoạn trận kia chăng?" Tu sĩ mập mạp hiện lên chút kinh ngạc.

"Chính xác. Cụ thể thì ta cũng không rõ lắm. Chỉ có thể là phỏng đoán là mấy trăm vạn năm ở thời kỳ Hồng hoang, nơi này hẳn là chỗ cổ tu sĩ đại thần thông dùng để luyện khí. Cấm đoạn đại trận này là một loại cấm chế đặc thù có thể đem hỏa năng lượng tụ lại gấp trăm lần bình thường."

"Tụ hỏa khống chế tự nhiên. Cổ tu sĩ thực sự có thần thông bài sơn đảo hải như vậy sao? " Lão tu sĩ mập mạp líu lưỡi.

"Hừ. Đến nước này mà ngươi còn có cho là giả, lão phu còn có thời gian mà nói giỡn sao. Cụ thể thế nào thì chúng ta cũng không cần truy xét nữa. Nói ngắn gọn cấm đoạn đại trận này chính là mấu chốt báo cừu của chúng ta. "

Chú thích: (1) Giả trư ăn thịt hổ: Giả làm "con mồi" để dụ con mồi của mình đến "ăn", ngờ đâu mình không phải là "con mồi" mà chính kẻ đi săn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 529: Ẩn Nặc Thuật

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Liêu Trai Chí Dị II

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 100



Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 97