Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 529: Ẩn Nặc Thuật

Chương trước: Chương 528: Lén Nghe Bí Mật



Lão vô thanh vô tức mà lẻn vào được nơi này khiến Lâm Hiên đầy nghi hoặc nhưng lập tức trong lòng thầm tự diễu mình.

Hắn truy xét Tàng Bảo các cũng bất quá vài năm mà thôi, Lão họ Hồ lại trăm phương ngàn kế muốn báo thù, bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho nên nắm giữ tình báo đương nhiên hơn hẳn.

Chắc chắn là còn có con đường khác, chẳng hạn như thông qua một Truyền Tống trận bí ẩn nào đó đi thẳng tới trung tâm Tàng Bảo các này. Nhưng việc tìm tung tích của nó hiện nay cũng chẳng có ý nghĩa gì, việc cấp bách bây giờ là lấy lại bảo vật trong tay huynh đệ họ Hồ kia.

Nghĩ đến đây Lâm Hiên đang muốn động thủ thì lại nghe lão tu sĩ mập mạp lên tiếng:

" Đại ca theo như lời ngươi cấm đoạn đại trận này vốn là dùng để tập trung địa hỏa. Nên thật sự có thể nổ bay cả tòa Linh Dược Sơn sao?"

"Chính xác." Hồ trưởng lão vẻ mặt đỏ au cực kỳ hưng phấn gật đầu: "Lão phu vì báo thù đối với trận pháp cũng có nghiên cứu. Trận này ở thời kỳ thượng cổ cũng có danh tiếng là thập đại kỳ trận, đem địa hỏa trong phạm vi trăm dặm tập trung cùng một chỗ. Lão phu chỉ cần động tay chân một chút là có thể kích nổ, uy lực cực kỳ bá đạo tuyệt đối là vượt xa trí tưởng tượng của ngươi. Linh Dược Sơn trừ Nguyên Anh kỳ Từ lão quái có thể tránh được một kiếp còn những môn nhân đệ tử khác cho dù là Ngưng Đan kỳ tu sĩ cũng sẽ bị địa hỏa nuốt hết. Cả tòa Linh Dược Sơn tan tành thành tro bụi, môn nhân đệ tử tất cả đều bỏ mình. Hồ gia ta cuối cùng cũng báo được thù này. Há há…". Càng nói về sau âm thanh lão càng âm độc như loài quỷ đến từ địa ngục.

Lâm Hiên nghe mà âm thầm kinh hãi không thôi, Tu Tiên giới vốn tinh phong huyết vũ nhưng lão gia hỏa này tâm tư độc ác như lang sói khiến người ta nghe mà mất mật.

Nếu thật sự xảy ra theo như lời lão, mấy vạn tu sĩ trong Linh Dược Sơn không cần một thời ba khắc tất cả đều sẽ chết trong cảnh hồ đồ.

Người đâu phải là cỏ cây vô tình. Không cần phải nói thêm nữa. Lúc này ngăn chặn âm mưu hiểm độc kia cũng là tự cứu mình. Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra tia cười nhạt, không biết là hắn xui xẻo mới rơi vào hoàn cảnh này hay là hai lão gia hỏa họ Hồ kia xui xẻo đây.

"Một khi đã như vậy chúng ta nên hành động ngay đi." Lão tu sĩ mập mạp đã bị hận thù làm cho mờ mắt. Âm thanh hung hăng nói.

" Ha ha. Được rồi." trên mặt Hồ trưởng lão lộ ra vẻ hài lòng vỗ lão đệ. Mặc dù lão tiến vào chỗ này bằng một con đường vô cùng bí ẩn. Nhưng nếu vạn nhất bị Từ lão tặc phát hiện thì không ổn...

Ý nghĩ còn chưa dứt. Đột nhiên âm thanh ầm ầm truyền tới tai. Hồ trưởng lão kinh ngạc quay đầu lại. Chỉ thấy trước mắt linh quang chói lòa khiến mắt người không mở ra được.

Sắc mặt Hồ trưởng lão chợt trắng bệch, chẳng lẽ Từ Cẩm Thanh đã tới nơi này?

Mặc dù trong lòng thầm kêu không ổn nhưng người này không hổ là một nhân vật kiêu hùng, sợ hãi không tránh né được vấn đề, lão nhìn không chớp mắt tập trung về phía trước.

Một tiếng nổ ầm vang linh quang chợt lóe, chỉ là một tầng cấm chế nho nhỏ. Lâm Hiên dễ dàng phá bỏ nó.

"Thì ra là Thiếu môn chủ! "

Thấy Lâm Hiên xuất hiện trước mặt, Hồ trưởng lão ngẩn ra ngạc nhiên, Lâm tiểu tử này không phải cùng lão Thông Vũ đi Cửu Long sơn tham dự hội minh rồi sao, thế nào lại có mặt nơi đây?

Nhưng lão cũng không cần truy cứu, miễn không phải là Từ lão tặc là tốt rồi, tuy rằng không ít đệ tử xem vị Thiếu môn chủ là thần tượng nhưng lão còn không còn để mắt đến Ngưng Đan trung kỳ tu sĩ.

Không cần biết tên thiếu chủ này có nghe được những gì khi nãy không, đã xuất hiện nơi này thì lão đành phải giết người diệt khẩu. Nghĩ đến đây trên mặt của lão giả họ Hồ hiện ra vẻ lệ độc.

Lâm Hiên còn không biết trong lòng lão họ Hồ độc ác này đang tính gì sao. Tiên hạ thủ vi cường hắn phất tay một cái đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm cùng hoa văn cổ thuẫn tế ra.

Chỉ thấy quang hoa trên thân tiên kiếm chợt lóe, lập tức tách ra hơn mười đạo kiếm quang quay tròn lưu chuyển muôn hình vạn trạng hóa thành hơn mười con Cự mãng màu Lam mổ xuống người Hồ trưởng lão.

Tiên kiếm thanh thế kinh người, Hồ trưởng lão ồ lên một tiếng, xem ra tên Thiếu môn chủ cũng có chút chân tài thực học.

Sắc mặt lão trầm ổn, tay vỗ vào túi trữ vật lấy một cái tấm Khăn màu vàng nâu.

Hai tay lão khép lại đọc khẩu quyết cổ quái, há miệng phun ra một ngụm tinh khí, Khăn vàng đón gió hóa lớn, trong khoảnh khắc biến thành một Thổ tường rắn chắc và rất nặng.

Bốp bốp… liên tiếp kiếm quang chém tới, thổ tường lung lay một trận bụi đất tung bay, trên mặt tường đã xuất hiện những vết lõm sâu.

Lâm Hiên thầm hừ một tiếng. Bảo vật kia phòng ngự khá tốt nhưng với uy lực cỡ này mà có thể ngăn trở công kích của hắn sao?

Hắn đang muốn thúc dục pháp bảo tiếp tục chém xuống thì đột nhiên bên trong thổ tường phát ra hoàng quang chói mắt, những vết lõm sau nhanh chóng biến mất, thì ra bảo vật có còn có uy năng tu sửa phục hồi.

Thấy thế Lâm Hiên chau mày, đương nhiên họ Hồ này chẳng phải chỉ có hư danh, xem ra muốn tốc chiến tốc thắng cũng không được, thế còn…

Lâm Hiên xoay chuyển ánh mắt đã phát hiện tu sĩ mập mạp đã biến mất.

Ẩn thân pháp hay là tiềm hành thuật?

Hừ, trước mặt hắn khoe khoang như vậy thì chẳng phải múa rìu trước cửa Lỗ Ban hay sao, Lâm Hiên tâm niệm vừa động, Nguyệt Nhi từ trong ống tay áo hắn bay ra.

Nha đầu này am hiểu tiềm hành ám sát thuật, để nàng đối phó tên gia hỏa kia thì hợp lý hơn.

Lại nói lão tiểu đệ họ Hồ kia tuy rằng bề ngoài ục ịch, tu vi cũng không bằng đại ca nhưng đã tu luyện một môn thượng cổ Ẩn hình bí thuật, cho dù là tu sĩ Ngưng Đan kỳ đỉnh phong nếu không tập trung thần niệm cũng rất khó phát hiện tung tích của y.

Mắt thấy Lâm Hiên cùng đại ca đánh đến bất diệc nhạc hồ (1), y căn bản là không xen vào được đành thi triển bản lĩnh đắc ý. Ẩn nặc một bên chờ thời cơ đánh lén.

Lại nói tâm cơ Lâm Hiên cũng đâu phải vừa, mặt ngoài cùng Hồ lão đại chiến, tuy rằng không thể phân tâm tìm ra tu sĩ mập mạp nhưng ý định của y thì Lâm Hiên đã đoán ra.

Chú thích (1): bất diệc nhạc hồ: Chỗ này tại hạ xin để nguyên văn hán việt để có diễn đạt ý trong câu.

Trong sách Luận Ngữ, Khổng Tử viết : ‘Học nhi thì tập chi, bất diệc duyệt hồ ? Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ? Nhân bất tri, nhi bất uấn, bất diệc quân tử hồ ?’

Tạm dịch:

Học mà đồng thời hành, chẳng cũng thích sao?

Có bạn bè từ nơi xa tới, chẳng cũng vui sao?

Người không biết ta, ta không lấy đó để lòng, chẳng cũng quân tử sao?

Loading...

Xem tiếp: Chương 530: Thi Phù Trong Thập Đại Tà Phù

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Con Dâu Hoàng Gia

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Chàng Trai Quàng Khăn Đỏ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 22


Giới Thần

Thể loại: Đô Thị, Tiên Hiệp

Số chương: 50


Tìm Về Dấu Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32