Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 359: Thiết Giáp Luyện Thi

Chương trước: Chương 358: Thú Hồn Chi Bảo



Luận giá trị thì còn vượt xa những Cổ bảo bình thường ở trên.

Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười, lúc này mới đúng là thu hoạch lớn.

Sau khi đem ba kiện bảo vật cất kỹ, Lâm Hiên cũng không có lập tức rời đi mà là đi đến chỗ thạch bích mới bị kim sắc quang nhận kia trảm vào.

Lâm Hiên lấy tay nhẹ vuốt trên bề mặt hai cái, linh lực trong cơ thể lưu chuyển. Một đạo kiếm quang hiện ra trên ngón tay.

Sau đó kiếm quang đâm vào sâu trong thạch bích, chỉ nhẹ nhàng một cái đã có một đống cự thạch rơi xuống.

Lâm Hiên vung tay lên gỡ ra một khối đá to bằng nắm tay rồi vứt qua một bên, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt.

Chỉ thấy bên trong thạch bích là một tấm ván gỗ mỏng. Vật ấy đương nhiên không phải trời sinh ở trong đó mà là có người dùng bí pháp khảm nhập vào.

Đàn Hương Mộc!

Lấy nhãn lực của Lâm Hiên thì rất nhanh liền nhận ra lai lịch của tấm ván gỗ này. Lúc còn ở Thiên Mục Sơn, khách lâu kia chính là dùng loại gỗ này xây nên.

Bản thân nó cũng không tính là hi hữu. Chẳng qua có thể che được thần thức của tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ.

Lâm Hiên quay đầu lại nhìn thoáng qua chỗ tọa hóa của thượng cổ tà tu kia. Người này đem Đàn Hương Mộc khảm vào thạch bích trong động phủ hiển nhiên không phải là ăn no sinh rảnh rỗi, khẳng định có tác dụng gì đó.

Lúc này Lâm Hiên lấy ra Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm chém lung tung vào thạch bích.

Ầm ầm…………..

Bụi đất bốc lên đầy trời. Quả nhiên có thu hoạch, một cái động lớn xuất hiện trước mắt.

Sau khi bụi mù lắng xuống thì có thể nhìn thấy chỗ cửa động có một cầu thang đá.

Lâm Hiên hơi do dự nhưng vẫn đi tới.

“Thiếu gia, ngươi không sợ gặp phải nguy hiểm sao?” Tiếng nói quan tâm của Nguyệt nhi vang lên.

“Yên tâm, không có bẫy rập đâu.” Lâm Hiên hơi nhếch miệng lên, giống như đã tĩnh kỹ trước cả rồi.

“Tại sao?” Nguyệt nhi có chút tò mò.

“Thử nghĩ mà xem, mật thất này nếu là ở bên trong vách núi, còn khảm nhập vào Đàn Hương Mộc để che đi thần thức của tu sĩ, hiển nhiên là sợ bị người khác phát hiện. Nếu là bày ra cấm chế thì ít nhiều sẽ phát ra linh khí, đây không phải là kỹ quá hóa dở hay sao.” Lâm Hiên vừa đi vừa nói: “Hiện tại quả thực ta có chút tò mò, bên trong đến tột cùng là cái gì.”

Chẳng qua tuy nói miệng như thế nhưng Lâm Hiên vẫn đem Cửu Thiên Linh Thuẫn ra, hơn nữa còn thi triển ra một cái Mẫn Tiệp Thuật.

Thềm đá rất ngắn, chỉ có ít ỏi hơn hai mươi bậc, rất nhanh Lâm Hiên đã đi tới nơi.

“Đây là…..” Nhìn cảnh vật trước mắt, Lâm Hiên có chút trợn mắt há mồm, mà Nguyệt nhi cũng tràn đầy vẻ ngoài ý muốn.

Giờ phút này bọn họ đang ở bên ngoài một sơn động thật lớn. Sơn động này cực kỳ rộng lớn, so với cái sơn động vừa rồi còn lớn hơn mấy lần. Thạc bích lồi lõm không bằng phẳng, còn có vết chém của đao, hiển nhiên là do tu sĩ dùng thần thông tạo ra. Nhưng làm cho Lâm Hiên giật mình không phải là cái này, mà là bốn phía thạch bích cạnh sơn động nằm ngổn ngang mười cái quan tài.

Sơn động u ám, quan tài đá lạnh như băng. Nếu là người thường thì khẳng định sẽ bị dọa cho phát run, nhưng mà Lâm Hiên lại cảm giác có chút ngoài ý muốn.

“Thiếu gia, những thứ này là gì?”

Nguyệt nhi đương nhiên cũng sẽ không sợ, tiểu nha đầu vốn chỉ là âm hồn, hiện giờ lại là tu sĩ Kết Đan Kỳ. Luận tu vi thì đã có thể so sánh với Quỷ Vương, còn về thực lực bản thân thì càng mạnh hơn một bậc.

Không có gì kỳ quái cả, nha đầu kia chính là có cực phẩm pháp bảo Thú Hồn Phiên.

“Ta cũng không biết.” Lâm Hiên thành thật trả lời. Vốn cho rằng dưới mật thất chính là bảo khố nhưng ai có thể ngờ được lại đi vào một nơi âm trầm khủng bố như vậy.

Nhưng rất nhanh Lâm Hiên liền trở nên thoải mái, chuyện này nếu cẩn thận cân nhắc thì cũng không kỳ quái. Sau khi đã gặp bẫy Anh Hỏa thì Lâm Hiên đã lập tức hoài nghi người này là tà tu. Hiện tại bất quá chỉ là chứng thật suy đoán này.

Trong quan tài đến tột cùng là cái gì, cứ nhìn thì tự nhiên sẽ biết kết quả.

Lâm Hiên bấm tay bắn ra một đạo kiếm khí. Một cái nắp quan tài đá liền bị chém thành hai mảnh, lộ ra một quái vật.

“Đây là……..”

Đó là một yêu vật hình người, thân cao chừng hai thước vô cùng cường tráng, cả người mặc áo giáp, trong tay còn cầm một ngọn giáo.

Luyện thi!

Lâm Hiên dễ dàng nhận ra. Cái gọi là luyện thi chính là một loại yêu vật quỷ đạo được tu sĩ luyện chế ra, cũng thông linh giống như cương thi, thân thể cứng rắn như sắt, sức mạnh vô song. Chẳng qua cũng có chút khác nhau.

Bởi vì do tu sĩ cố ý luyện chế ra nên phần lớn luyện thi trông không kinh khủng, không có lông rậm cả người và ánh mắt đỏ như máu. Thoạt nhìn thì cũng giống như khôi lỗi bình thường.

Chẳng qua luyện thi rất khó chế tác, tuy rằng có uy lực vô cùng như có rất ít tu sĩ nguyện ý tiêu phí linh lực về mặt này. Nếu có thời gian thì không bằng tu luyện một chút thần thông khác.

Những luyện thi trước mắt này mặc áo giáp cầm binh khí, hiển nhiên chính là Thiết Giáp Thi trong truyền thuyết.

Lâm Hiên vô cùng mừng rỡ. Thiết Giáp Thi so với luyện thi bình thường thì cao hơn một bậc. Bởi vì có mặc áo giáp và cầm vũ khí cho nên bất luận là công kích hay là phòng ngự đều vượt xa những luyện thi cùng cấp.

Trong Huyền Ma Chân kinh vốn có ghi lại thiên ma Quỷ Thi Thuật. Hơn nữa Lâm Hiên cũng đã luyện thành tầng thứ hai, đáng tiếc trong tay vẫn không có cương thi thích hợp, vẫn không dùng đến.

Muốn khống chế thân thể Thi Vương thì bản thân mình phải đạt đến cấp độ Nguyên Anh mới có thể.

Lâm Hiên dùng thần thức lướt qua những luyện thi trước mắt. Lấy sự lịch duyệt của hắn thì cũng không nhịn được vẻ vui mừng. Dựa theo linh khí của những tên này thì tu vi đã tương đương với người tu tiên Trúc Cơ Hậu Kỳ.

Nếu trong tất của quan tài đá ở đây đều là quái vật này thì đây chính là một thu hoạch lớn.

Hơn ba mươi loại thiết giáp luyện thi liên thủ đánh ra một kích thì mình có thể chống được hay không cũng còn là một vấn đề. Lâm Hiên vừa định động thủ thu hồi những luyện thi đó thì đột nhiên trong mắt một Thiết Giáp Thi hiện lên luồng hung quang, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại đây.

Lâm Hiên ngẩn ngơ nhưng cũng không sợ hãi, tuy rằng không biết luyện thi này tại sao lại đột nhiên thanh tỉnh. Nhưng vừa lúc hắn cũng muốn thử xem thần thông của luyện thi này thế nào.

Nguyệt nhi lấy Thú Hồn Phiên nhẹ vàng huy động. Một tiếng gầm gừ vang lên, thú hồn của lão hổ và một con rắn hai đầu miệng phun hắc vụ xuất hiện. Hai cái thú hồn này khi còn sống đều là yêu thú cấp hai.

Nguyệt nhi thúc dục pháp quyết, hai con thú hồn lập tức hung hăng đánh vào phía sau gáy của luyện thi.

Yêu xà hai đầu miệng phun độc vụ, đáng tiếc đối với cương thi mà nói thì độc cũng vô ích. Thú hồn còn lại mở to miệng máu, linh lực bắt đầu khởi động bắn ra một đạo quang trụ.

Luyện thi căn bản không hề trốn tránh, bị quang trụ đánh trúng nhưng không biết áo giáp được chế thành từ vật gì mà lại hoàn hảo không tổn hao gì cả.

Ngọn giáo trên tay vung lên, quái hổ phát ra một tiếng gào thét rồi biến mất không thấy bóng dáng. Yêu thi kia hướng về yêu xà nở nụ cười quái dị, thân thể chấn động, trở nên mơ hồ rồi biến mất một cách quỷ dị. Đột nhiên nó lại xuất hiện phía sau yêu xà, móng tay dài ra đem hồn phách yêu xà đánh thành bột phấn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 360: Kinh Văn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Huyết Sắc Yêu Đồng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 90


Hành Trình Tìm Con

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 5


Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64



Tiểu Thư Handsome

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19