Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 360: Kinh Văn

Chương trước: Chương 359: Thiết Giáp Luyện Thi



“Nghiệt súc, muốn chết!”

Nhìn thấy âm phong hỗn loạn của đối phương đánh tới mình, Lâm Hiên cười lạnh một tiếng bấm tay bắn ra một đạo hỏa diễm.

Liệt hỏa phảng phất như có linh tính, sau khi bay lượn xung quanh thân thể luyện thi một vòng thì liền biến thành một sợi xích hỏa hồng, đem yêu thi trói lại.

Yêu thi kia tự nhiên không cam lòng chịu trói, liều mạng giãy dụa nhưng đáng tiếc là vô dụng. Với thần thông hiện giờ của Lâm Hiên thì cho dù là quái vật Trúc Cơ Hậu Kỳ cũng không thể chống lại được.

Cả người hắc mang chợt lóe, hai tay Lâm Hiên chà xát, một đạo hắc sắc thiểm điện trong nháy mắt bắn ra đánh cho yêu thi kia cháy xèo xèo, dáng vẻ kiêu ngạo nhất thời thu liễm không ít.

Sau đó Lâm Hiên thúc giục pháp quyết, hỏa hồng xiềng xích kia đột nhiên buộc chặt, một đạo hắc mang từ trong túi linh quỷ bên hông bay ra, vây quanh yêu thi một cái rồi thu trở về.

Sau đó Lâm Hiên lại bắn ra một đạo kiếm quang đánh nát thạch quan khác, một thiết giáp luyện thi khác xuất hiện trước mắt.

Nửa ngày sau, Lâm Hiên bay ra từ động phủ của thượng cổ tà tu, hơn ba mươi yêu thi đã bị hắn thu toàn bộ vào túi. Ngoại trừ thứ này thì cũng không có thu hoạch gì khác, nhưng Lâm Hiên đã thập phần vừa lòng.

Lâm Hiên cũng không ở lại trong này nhiều, Thập Vạn Đại Sơn dù sao cũng là chỗ vô cùng nguy hiểm. Lấy tu vi bản thân gặp gỡ vài con yêu thú cấp ba cũng không có gì, nhưng nếu là vận khí không tốt, gặp gỡ quái vật cấp bốn Hóa Hình Kỳ thì chỉ sợ khó có thể giữ được cái mạng nhỏ.

Lâm Hiên chuẩn bị trước tiên về Quỷ La Thành nghỉ ngơi một chút, sau đó mới lên đường quay về Linh Dược Sơn, dù sao lần này ra đi cũng đã rất lâu.

Hai ngày sau, một đạo kinh hồng phá không bay tới, thanh quang thu liễm hiện ra một thiếu niên tướng mạo bình thường xuất hiện giữa không trung.

Lúc này Lâm Hiên nhíu mày, bộ dáng như đang mang tâm sự nặng nề.

Nguyên bản hắn nghĩ muốn mau chóng ly khai Thập Vạn Đại Sơn, bởi vì thu hoạch lần này vô cùng xa xỉ cho nên dọc đường đi Lâm Hiên cũng không muốn đối mặt với nhiều tu sĩ.

Cơ hồ là vừa thấy có người thì hắn liền tránh xa.

Dù sao cái địa phương này giết người cướp của bình thường giống như ăn cơm vậy.

Tuy rằng Lâm Hiên tự phụ sau khi Nguyệt nhi ngưng tụ thành Kim Đan, cùng mình liên thủ thì cho dù là tu sĩ Hậu Kỳ cũng có thể thong thả ứng phó. Cho dù xui xẻo gặp phải cao thủ cảnh giới Giả Anh thì nếu không nhiều vẫn có thể chạy thoát.

Nhưng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Huống chi loại chuyện mang theo bảo vật, lật thuyền trong mương cũng không phải là không có trong Tu Chân Giới.

Không ngờ được dọc đường đi số tu sĩ gặp được so với tưởng tượng còn nhiều hơn, kết quả là Lâm Hiên vì né tránh bọn họ cho nên không thể không đi đường vòng.

Cứ như vậy thật đúng là đã trì hoãn không ít thời gian.

Mắt thấy sắc trời đã tối, Lâm Hiên dừng độn quang lại nghỉ ngơi, cũng lấy ra tinh thạch cầm trong tay bổ sung pháp lực. Nghỉ ngơi như vậy ước chừng một canh giờ thì Lâm Hiên một lần nữa độn quang bay về hướng Quỷ La Thành.

Nửa ngày sau rốt cục cũng đã đi tới bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn. Nhưng làm cho Lâm Hiên kinh ngạc chính là ở phía trước có rất nhiều tu sĩ, hơn nữa mỗi người lại có bộ dáng vô cùng kinh hoàng. Bởi vì số lượng rất nhiều nên cơ hồ làm cho hắn muốn tránh cũng không được. Hơn nữa những tu sĩ này phần lớn đều có bộ dáng lo lắng.

Lâm Hiên âm thầm nhíu mày, chẳng qua hắn cũng không có tâm tình hỏi thăm, dù sao hiện giờ Tu Chân Giới ở U Châu đang rối loạn.

Những người này có lẽ là chịu ảnh hưởng của Chính Ma đại chiến cho nên không thể không chạy từ xa đến đây lánh nạn.

Hai canh giờ sau rốt cục Lâm Hiên đã bay ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, tới một phường thị bên ngoài.

Liên tục phi hành lâu như vậy nên Lâm Hiên cũng chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

Cửa phường thị thế nhưng lại có bảy, tám tu sĩ đứng canh. Ngoại trừ hai người cầm đầu có tu vi Trúc Cơ Kỳ thì cảnh giới của những người khác chẳng qua cũng chỉ ở Linh Động Kỳ mà thôi. Nhưng điều này lại làm cho Lâm Hiên ngạc nhiên, phải biết rằng phường thị chính là nơi buôn bán, cái gọi là hòa khí phát tài cho tới bây giờ vẫn chưa nghe nói có thủ vệ bên ngoài. Hơn nữa nhìn bộ dáng bọn họ như đang lâm đại địch, chẳng lẽ gần đây đã xảy ra chuyện gì?

Bụng đầy nghi hoặc, Lâm Hiên hạ thân xuống cửa phường thị bên dưới.

Hắn cũng không có ý tứ che dấu tu vi. Hai người cầm đầu kia nhìn thấy cao nhân Kết Đan Kỳ tới thì không khỏi nhìn nhau, biểu tình trên mặt nửa vui nửa lo, tựa hồ có thêm điểm sợ hãi, lại có chút bộ dáng chờ mong.

Biến hóa trên mặt bọn họ đương nhiên không lọt qua mắt Lâm Hiên.

Trong lòng hơi động, Lâm Hiên chậm rãi tiến lên.

“Tham kiến tiền bối!” Cầm đầu chính là lão giả mi trắng, tu vi đã đạt đến Trúc Cơ Hậu Kỳ. Hắn cung kính thi lễ với Lâm Hiên, nhưng không biết cố tình hay vô tình mà vẫn không có ý nhường đường.

Lâm Hiên hơi nhíu mày, nhưng cũng không làm khó dễ mà lãnh đạm mở miệng nói: “Ngươi là kẻ nào, phường thị này khi nào lại tăng thêm thủ vệ, chẳng lẽ Quỷ La Thành xảy ra chuyện gì sao?”

“Ha ha, tiền bối quả nhiên có mắt như thần, nói vậy thì ngài vừa mới từ Thập Vạn Đại Sơn săn bắn trở về, xin hãy cho biết thân phận, nếu không có vấn đề thì vãn bối lúc này mới có thể nói thẳng mọi chuyện.” Lão giả kia vừa nói vừa lén nhìn sắc mặt của Lâm Hiên. Dù sao cao thủ Kim Đan đại thành cũng có không ít người tính tình cổ quái, một lời không hợp thì có thể phát hỏa. Nhưng bản thân phải có chức trách đối với nhưng tu sĩ từ Thập Vạn Đại Sơn đi ra, cho nên hắn không thể không đặt ra câu hỏi.

Việc này thật sự là cực chẳng đã, cũng may sau khi Lâm Hiên nhướng mày thì đưa ra một yêu bài hỏa hồng: “Bản nhân là Lý Diệu Thiên, là trưởng lão Hỏa Linh môn, đây là tín vật bổn môn.”

Lão giả cũng kính nhận lấy cẩn thật lật xem mấy lần, sau khi xác định không sai thì lúc này vẻ mặt tươi cười nói: “Nguyên lai là Hỏa Linh môn Lý Tiền bối, thất kính thất kính.”

“Đừng nói lời vô nghĩa, các ngươi vì sao phải tiến hành xác minh thân phận của tu sĩ, Quỷ La Thành đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Hiên cũng không có tâm tình nói nhảm với hắn, dự cảm không tốt trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.

Lão giả thở dài, nếp nhăn trên mặt càng nhiều thêm: “Tiền bối có điều không biết, hai ngày trước quỷ vật trong Âm Hồn Cốc đột nhiên phát động tấn công Quỷ La Thành.”

“Cái gì?” Lâm Hiên cho dù trải qua phong ba bão táp nhưng khi nghe tin này vẫn không khỏi chấn động. Những âm hồn đó tuy rằng là họa của tu sĩ, nhưng dù sao song phương cũng đã không động thủ với nhau mấy ngàn năm.

Chẳng qua rất nhanh Lâm Hiên liền định thần suy nghĩ kỹ lại, việc như vậy cũng không kỳ quái, vẫn có khả năng xảy ra. Hạo Thiên Quỷ Đế kia thăng cấp thành công, thực lực của đám âm hồn đó đương nhiên sẽ tăng tiến không ít. Hơn nữa bên này Chính Ma lưỡng đạo đánh nhau hừng hực khí thế, chuyện này đối với âm hồn quỷ vật mà nói thì không phải là cơ hội tốt nhất sao……

Hơn nữa mấy ngàn năm qua mặc dù đối phương ra vẻ theo khuôn phép nhưng kỳ thật cũng không cam lòng thất bại. Thất Tuyệt Thiên không phải là mai phục trong đám tu sĩ chứ…..

Loading...

Xem tiếp: Chương 361: Tình Thế Nguy Hiểm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ác Nhân Thành Đôi

Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình

Số chương: 200


Sủng Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Mạnh Bà Truyền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 55


Cô Vợ Nhí 18 Tuổi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Nàng Dâu Cực Phẩm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50