Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1416 - 1417: Cứu Hay Không Cứu?

Chương trước: Chương 1414 - 1415: Mạc Sầu Cốc Ngộ Người Xưa



Là dung mạo tương tự chăng? Có thể, nhưng trên đời tuyệt không có hai tu sĩ khí chất pháp lực hoàn toàn giống nhau. Sự thật chính là sự thật!

Hồng Lăng không cam lòng đem thần thức quét trên người Lâm Hiên lần nữa. Tuyệt không sai, đối phương là Ly Hợp tu sĩ.

Sắc mặt nàng lo lắng đến cực điểm. Tuy năm xưa có một lần được một kẻ thần bí tương trợ nơi Yêu Linh Đảo nhưng tuyệt không thể là tiểu tử này. Những lần nàng truy sát chắc chắn khiến hắn vô cùng căm hận nàng, làm sao hắn có thể cứu nàng?

Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, oan gia ngõ hẹp nên làm gì bây giờ?

Ý niệm song phương lưu chuyển, nhất thời tràng diện yên tĩnh vô cùng. Gió thổi báo giông tố sắp đến. Không khí như bị ngưng kết lại khiến người ngạt thở.

Đột nhiên một tiếng cười dài truyền vào tai, là Lâm Hiên phá vỡ sự trầm mặc:" Từ biệt nơi Yêu Linh đảo đã trăm năm qua, không ngờ chúng ta còn có ngày gặp lại. Phong thái tiên tử vẫn như xưa"

Lời còn chưa dứt trên mặt La gia tu sĩ không khỏi lộ vẻ kinh nghi. Mấy nguyên Anh kỳ tu tiên giả trở nên đề phòng, lẳng lặng đưa tay vào túi trữ vật.

Đại trưởng lão không có huyết thống với bọn họ, quan hệ bên ngoài hòa thuận nhưng cuối cùng chỉ là người ngoài thôi.

Ly Hợp kỳ tu tiên giả trước mắt hiển nhiên là địch, hai người rõ ràng là đã quen biết nhau. Chẳng lẽ đại trưởng lão trăm phương ngàn kế chính là gian tế. Nhưng điều này cũng không đúng a, với thực lực hai người này căn bản không cần phải làm vậy.

Sắc mặt Hồng Lăng càng thêm trắng, lúc này nào còn tâm tư để ý phản ứng La gia tu sĩ, Lâm Hiên mới là đại địch của nàng.

Trong lòng nàng cũng rất rõ, hôm nay rất khó đào thoát nhưng với tính cách cương liệt, há lại bó tay chịu trói. Thà rằng nàng ngọc nát không làm ngói lành. Vô luận ra sao, nàng sẽ không mở nửa lời van xin xú tiểu tử.

"Các ngươi còn nghĩ cái gì, bản cung có cừu oán cùng người này. Đến giờ còn gì để nói, mọi người hiệp lực mở một đường máu." Ánh mắt Hồng Lăng đảo qua trên mặt các La gia trưởng lão, lạnh lùng mở miệng.

"... Nhưng đối phương là tu sĩ Ly Hợp." Hoàng bào lão giả nuốt nước miếng, thanh âm khô khốc.

"Thì sao, chẳng lẽ ngươi tính cầu xin tha thứ? Ngươi cho rằng quỳ gối thì đối phương sẽ tha cho chúng ta?" trong mắt đẹp của Hồng Lăng hiện lệ quang, ngữ khí không chút cảm tình.

La gia tu sĩ nhất thời lâm vào trầm mặc, bọn họ cũng không phải ngu ngốc. Đại trưởng lão nói rất đúng. Tu sĩ Ly Hợp kỳ tuy đáng sợ nhưng hôm nay đành phải tử chiến đến cùng.

"Chúng đệ tử nghe lệnh đồng loạt ra tay, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ không thể giết tiểu tử này sao?"

Hoàng bào lão giả vung tay hô to, bề ngoài mười phần sĩ khí nhưng chỉ là giả dối. Đệ tử phía dưới nếu không làm thế thân nộp mạng, bọn họ há lại có cơ hội đào tẩu.

Những tiểu tu tiên giả đúng là nghé non không sợ hổ, tuy bị đối phương chấn nhiếp nhưng cảnh giới cụ thể ra sao thì không rõ. Đám này ỷ vào người đông thế mạnh, nhất loạt đem pháp bảo cùng Linh khí tế ra.

Chỉ thấy linh quang bắn ra bốn phía, đao thương kiếm kích mười tám ban binh khí bay múa đầy trời, thanh thế vô cùng dọa người.

Đáng tiếc trong mắt Lâm Hiên, đám này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Hắn nâng tay phải lên, chỉ một thoáng thiên địa linh khí trong vòng hơn mười dặm cuồn cuộn tụ lại.

Phốc phốc phốc thanh âm truyền vào tai, hàng ngàn lưỡi Phong đao hình thành khắp quanh người. Sau đó tụ lại biến thành hơn chục con Phong long dài bảy tám trượng, bay múa trước người.

"Đây là bí thuật gì?"

Khác với đám tu sĩ cấp thấp, các Nguyên Anh kỳ lão quái tròng mắt co lại. Là Hóa Hình Thuật! Những Phong long này ẩn chứa pháp lực thật kinh người.

"Sát!"

Một gã tu sĩ cấp thấp phát ra một tiếng hô, đem phi kiếm hung hăng đánh tới Lâm Hiên. Những khác tu tiên giả bắt đầu động thủ. Đủ loại hỏa cầu, băng đạn lôi minh thiểm điện oanh tạc dữ dội trên bầu trời.

"Đi!"

Đối mặt công kích như bão táp mưa sa, Lâm Hiên quát khẽ một tiếng. Các Phong long khổng lồ lập tức lao về phía trước.

Ầm ầm thanh âm truyền vào tai, các bảo vật cùng pháp thuật song phương chạm nhau ở giữa không trung. Chỉ thấy Pháp bảo thì linh tính đại thất bị đánh bay trở về, còn Kinh Khí thì vỡ ra từng mảnh.

Phong Long không ngừng lại, tiếp tục giương nanh múa vuốt đánh về đám tu tiên giả.

Chỉ một thoáng liên tiếp tiếng kêu thảm thiết vang lên, đừng nói là La gia đệ tử mà các Nguyên Anh lão quái chỉ chèo chống vài hiệp liền trở thành vong hồn dưới trảo của phong long.

Thời gian trước sau chưa tới tuần trà mà mấy trăm La gia tu sĩ nơi đây toàn bộ ngã xuống.

Lúc này trong Mạc Sầu Cốc rộng lớn nhuốm đấy mùi máu tanh, chỉ còn lại một nam một nữ. Lâm Hiên cùng Hồng Lăng tiên tử.

Lâm Hiên chắp tay đứng thần thái nhàn nhã còn sắc mặt Hồng Lăng hơi trắng nhưng trong đôi mắt đẹp vẫn tràn đầy vẻ quật cường.

Thần thông của xú tiểu tử mạnh vượt xa tưởng tượng, nhưng nàng không hề có ý nghĩ cầu xin tha thứ.

Một luồng sơn phong thổi qua làm tung bay mái tóc óng mượt nàng, thân hình xinh đẹp vô tình tản mát mị lực đến bức người. Ngọc thủ phất một cái, một chiếc ngọc hoàn tinh xảo là vật tùy thân của nữ tử được tế lên không trung.

Đã chứng kiến qua tại Yêu Linh Đảo, Lâm Hiên đương nhiên rõ ràng uy lực bất phàm của Thứ Linh Hoàn này nhưng hiện cảnh giới đã quá chênh lệch.

"Tiên tử thật không chịu thúc thủ sao! Ngươi hẳn rõ ràng đào tẩu hay thủ thắng đều không chút cơ hội. Tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút." Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua trên mặt đẹp của Hồng Lăng, lạnh lùng mở miệng.

Có điều với lời cảnh cáo của hắn, nàng vẫn xem như không. Cảnh giới Ly Hợp Kỳ thì sao? Có thể khống chế thiên địa nguyên khí thì thế nào? Sĩ khả sát bất khả nhục, hôm nay nàng sẽ liều mạng cùng xú tiểu tử.

Hai bàn tay nhỏ nhắn nắm lại, đôi mắt đẹp hiện một tia quyết tuyệt, Hồng Lăng hé đôi môi anh đào nhả ra một ngụm tinh khí.

Bụp!

Một tiếng vang nhỏ truyền vào tai. Thứ Linh Hoàn hấp thu bổn mạng chân nguyên chủ nhân thì quay tròn, linh lực bàng bạc như gợn sóng khuếch tán ra bốn phía rồi huyễn hóa thành một Mỹ Nhân Diện.

Bình tâm mà nói, bảo vật này thật đúng là có vài phần đặc sắc. Lâm Hiên nhìn ra vài phần huyền diệu bên trong nhưng vẫn để sau lưng hai tay, cũng không vội động thủ. Bù lại cho những ngày tháng trốn đông trốn tây, hôm nay hắn phải triệt để đánh tan sự kiêu ngạo của nàng.

Lâm Hiên khinh thường như thế khiến Hồng Lăng cầu còn không được. Cao thủ tranh phong vốn chỉ nhỉnh hơn nhau một thoáng.

"Đi!"

Hồng Lăng một tiếng khẽ quát, tay nâng lên như chậm mà nhanh điểm tới Mỹ nhân diện.

Lóe!

Đẹp mờ ảo như hoa trong gương, trăng trong nước. Mỹ nhân diện mơ hồ rồi tách ra làm bốn, lưu chuyển quanh thân thể mềm mại của Hồng Lăng.

Sau đó các Mỹ nhân diện há miệng, cái lưỡi thơm tho hướng lên, trong lệ quang lập lòe vô số tú châm nhỏ chi chít từ bên trong bắn ra.

Thấy thế vẻ mặt Lâm Hiên có chút ngưng trọng, thần niệm khẽ động. Tức thời thiên địa nguyên khí điên cuồng tụ thành một tấm thuẫn bài.

Vun vút những tiếng xé gió truyền vào tai, trong khoảng khắc đám phi châm nhỏ lông trâu như tia chớp bắn tới. Hàng ngàn tú châm hội tụ thành một bàn chông chi chít hung hăng xuyên thủng vô số lỗ nhỏ qua thuẫn bài.

Thiên địa nguyên khí phòng ngự không tác dụng! Không có khả năng!

Lâm Hiên không khỏi ngạc nhiên. Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả chết trên tay hắn cũng có nhiều.

Đến như chủ trì Vạn Phật Tông cũng không có thần thông mạnh tới cỡ này.

Bất quá ngẫm lại, Hồng Lăng là cổ tu thời thượng cổ. Thực lực mạnh hơn tu tiên giả khác là bình thường.

Ý niệm lưu chuyển nhưng động tác của Lâm Hiên tuyệt không chậm, đầu vai khẽ rung lên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ.

Chỉ thấy thân ảnh hắn mơ hồ đi, cùng sát na đám phi châm xẹt qua nhưng chỉ đánh trúng tàn ảnh.

"Không tồi, không tồi" Cách đó hơn mười trượng, Lâm Hiên vỗ tay mà cười:" Thực lực của tiên tử thật khiến người ta ngạc nhiên a! Nhưng Lâm mỗ không phải người hẹp hòi như tiên tử nghĩ, chỉ cần ngươi nguyện ý lập huyết khế chủ tớ, Lâm mỗ sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu không thì ngươi muốn thụ hưởng nỗi khổ rút hồn sao?"

Nghe thấy hai chữ rút hồn, sắc mặt Hồng Lăng cũng trắng bệch, trong mắt hiện vẻ sợ hãi. Sự khủng khiếp của nó dù hình phạt Lăng trì nơi thế tục cũng còn xa mới bằng.

Nhưng rất nhanh dung mạo nàng trở nên kiên định, thần thái trở nên xinh đẹp lạ thường. Hồng Lăng nhìn thẳng vào hai mắt Lâm Hiên: "Trước kia ta đắc tội với ngươi thì sao? Hiện tu vị các hạ tiến nhanh mà muốn vũ nhục Hồng Lăng bằng cách nhận ta làm nô sao? Ngươi rõ là đang nằm mơ nói mộng"

Thanh âm của nàng trong trẻo vô cùng nhưng ngữ khí lại tràn đầy vẻ sát phạt. Lâm Hiên không khỏi có chút kinh ngạc, vẻ mặt trở nên cổ quái.

Khi xưa cũng tại Khuê Âm Sơn Mạch này, một nữ tử xinh đẹp quật cường đối mặt thượng giới mãnh thú Xuân Ky không chút sợ hãi. Thà kiêu ngạo ngã xuống cũng tuyệt không cầu xin.

Nghĩ đến ái thê ở nơi phương xa nghìn vạn dặm, trên mặt Lâm Hiên toát ra vài phần ấm áp.

Nhưng lúc này Hồng Lăng nào còn tâm tư chú ý. Nàng nhẹ thở ra, hai tay nâng lên vẽ trên hư không những quỹ tích kỳ dị, pháp quyết biến ảo không thôi. Đồng thời đôi môi anh đào hé mở, truyền ra các chú ngữ thần bí xưa cũ. Ngữ âm cực kỳ cổ quái tràn đầy khí tức cổ phác.

Ồ...

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại. Đối phương đang thi triển bí thuật thần bí có chút quen thuộc.

Chỉ thấy Hồng Lăng hé miệng phun ra một đạo lệ quang quấn quanh tay trái, lập tức cổ tay trắng muốt như ngọc bị cắt một vết thương dài hơn tấc.

Tinh huyết của Hồng Lăng theo gió lan ra…Nhưng không có mùi máu tanh ngược lại tràn ngập hương vị ngọt ngào.

Trên mặt Hồng Lăng hiện vẻ thống khổ nâng tay lên, nhất chỉ như tú châm thêu hoa liên tục vẩy nhè nhẹ trong hư không.

Bụp! Tiếng nổ nhẹ truyền vào tai. Những giọt tinh huyết lóe lên, đón gió hóa thành vô số huyết sắc phù văn cỡ nắm tay. Sau đó nhanh chóng thu nhỏ nhập vào trên trán Hồng Lăng.

Chỉ thấy nàng ưỡn ngực ngẩng đầu, đột nhiên từ trên không trung bắn thẳng xuống một cột sáng to cỡ cánh tay nhập vào mi tâm nàng.

Tức thời khí thế trên người Hồng Lăng bạo tăng lên.

Điều này...

Vẻ mặt Lâm Hiên tràn đầy kinh ngạc, rốt cục đã rõ Hồng Lăng đang làm gì. Nhưng điều này có thể sao? Sở tu của Hồng Lăng là đạo gia huyền công. Tại sao nàng có thể mời ma khí nhập thể?

Không thể tưởng tượng nổi!

Tránh đêm dài lắm mộng, Lâm Hiên phất tay áo một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra bay múa trước người.

Hắn đã dùng đến bổn mạng pháp bảo chứng tỏ nhờ ma khí, thực lực Hồng Lăng bạo tăng gấp bội. Lâm Hiên nắm chặt hai tay, chuẩn bị thi triển thần thông nhưng đúng lúc này dị biến lại nổi lên.

A!

Một tiếng thét kinh hãi truyền vào tai, thanh âm mang đầy vẻ thống khổ. Bên kia cả người Hồng Lăng không ngừng phát run, hai tay khẽ ôm lấy vùng eo trước nhỏ nhắn. Ngũ quan vặn vẹo, vẻ mặt vô cùng thống khổ.

Lâm Hiên dừng động tác, chẳng lẽ đối phương hấp thu ma khí còn chưa đủ. Chuẩn bị ma hóa biến thân sao?

Nghĩ đến Già La Cổ Ma, vẻ mặt Lâm Hiên có chút ngưng trọng. Bất quá rất nhanh hắn phủ nhận suy đoán này.

Bộ dáng đối phương không phải biến thân. Chắc chắn bí thuật có sai lầm, ma khí dung hợp không thành bắt đầu cắn trả thân thể, nói cách khác nàng đã tẩu hỏa nhập ma.

Tuyệt không ngờ kết quả này. Lâm Hiên có chút dở khóc dở cười.

Dù hắn không động thủ nàng cũng sẽ điên lên bạo thể mà chết. Nhưng với thần thông của hắn cũng có thể cứu nàng một mạng.

Cứu hay là không cứu? Mà vì sao phải cứu nàng?

Lâm Hiên có chút chần chờ, rốt cuộc lại thở dài.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1418 - 1419: Lai Lịch Của Ngọc Bài Thần Bí

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Tư Quân Nhập Mộng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29


Nữ trinh sát và sát thủ

Thể loại: Ngôn Tình, Trinh thám

Số chương: 17


Xin Chào, Em Gái !

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Ngươi Là Nương Tử Của Ta

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 70