Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1291 : So Đấu Tâm Cơ

Chương trước: Chương 1290: Động Thủ



"Phụ vương!" Nghe Thiên Sư thượng nhân nói vậy thế nét mặt Sư Tranh không khỏi lộ vẻ khẩn trương.

"Nhiều lời, phụ vương tự có ai bài"

Sư Tranh nhíu mày tỏ vẻ không cam tâm nhưng đành phải ngậm miệng đứng qua một bên.

Ánh mắt đám tu tiên nhất thời đều tập trung trên người Lâm Hiên.

"Muốn hỏi cái gì?" Lâm Hiên liếc mắt nhìn Thiên Sư hừ lạnh một tiếng:

"Lão thất phu dám ở trước mặt ta cậy già hống hách, ngươi cho mình là ai mà dám đặt điều kiện với bổn thiếu gia?"

Sự tình tới nước này đến Lâm Hiên cùng Sư Thiên thượng nhân kết thành thù hận là điều không thể tránh khỏi. Vậy thì cũng không cần phải giữ thể diện cho lão làm gì.

Lời này khiến đám tu tiên giả trong điện không khỏi sửng sốt kinh hãi, ngay cả Mộng Như Yên tự phụ là vô cùng kiêu ngạo nhưng so với vị đệ đệ này nàng cũng cam bái hạ phong. Tuy thần thông của Lâm Hiên không nhỏ nhưng Thiên Sư thượng nhân nào phải hạng dễ chọc, đệ đệ thật sự muốn cùng đối phương kết thành sinh tử hận cừu sao?

"Ngươi….!"

Thiên Sư thượng nhân tựa hồ còn tưởng mình nghe nhầm, từ khi tiến giai Ly Hợp Kỳ mấy ngàn năm qua còn chưa từng có ai dám trước mặt lão mà ngạo mạn như vậy.

"Tiểu tử! Tưởng là có Mộng Như Yên chống lưng là ta không dám giết ngươi sao. Tìm chết!" Thiên Sư thượng nhân hét lớn một tiếng, toàn thân tuôn ra yêu lực cuồn cuộn, thiên địa nguyên khí chung quang lập tức ngưng tụ thành một quang trụ khổng lồ, thế như bài sơn đảo hải chiếu tới Lâm Hiên.

Chân mày Lâm Hiên khẽ động, một kích này thật sự có thể diệt sát nguyên anh hậu kỳ tu sĩ.

Nhưng tu vi hiện tại của hắn vượt quá đám tu sĩ cùng cấp một trời một vực. Lâm Hiên vươn tay vỗ vào túi trữ vật, một đạo linh quang chói lọi lập tức xuất hiện trước mắt.

Linh quang tản ra để lộ một thanh đoản kiếm dài chừng một thước, mặt ngoài còn có vô số họa văn lớn nhỏ phát ra uy áp hết sức kinh người.

Lâm Hiên không chút do dự nắm lấy Ma Kiếm, toàn thân nổi ánh sáng ngọc lưu ly đem pháp lực cuồn cuộn truyền vào. Chỉ thấy trên thân kiếm chớp động vô số phù văn không ngừng, truyền ngược lên bàn tay hắn. Chỉ thấy sau khi được phù văn bao bọc, bàn tay hắn lập tức xuất hiện một lớp lân phiến cùng một tầng ngân quang chói lòa.

Nói thì dài song chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tay phải Lâm Hiên cầm đoản kiếm hung hăng chém xuống một kích.

Vô thanh vô tức một đạo ánh sáng ngân sắc rực rỡ xuất hiện trong tầm mắt, mặt ngoài phù văn lưu chuyển cuồn cuộn, nghênh phong tiếp vũ lập tức đụng độ cùng quang trụ của Thiên Sư thượng nhân.

Ầm!

Âm thanh bạo liệt truyền đến, linh áp phát ra khiến toàn sơn phong chấn động kịch liệt.

Thiên Sư thượng nhân tuy trong lòng phẫn nộ nhưng không dùng pháp bảo mà trong tay Lâm Hiên lại là Ma Duyên kiếm thông thiên linh bảo, thắng bại tự nhiên đã rõ.

Chỉ thấy quang trụ lóe lên một cái liền bị ngân sắc kiếm khí nuốt chửng, sau đó ngân quang thuận thế chém ánh sao chém về đối phương.

Nét mặt Thiên Sư tràn đầy sự kinh ngạc, trong mắt hiện lên vẻ vừa sợ vừa giận.

Thật là ngoài dự tính của lão. Song dù sao cũng là lão quái Ly hợp kỳ. Trong lòng thầm kêu bất hảo lão đưa tay vỗ bên hông một cái, một tấm Hắc thuẫn bài bay ra chắn trước mặt.

Hắc thuẫn xoay tròn hóa thành một tầng điểu quang đem thân thể bao bọc bên trong. Vừa lúc đó ngân sắc kiếm khí chém tới lập tức va chạm với điểu quang. Chỉ thấy Điểu quang chấn động một hồi nhưng cuối cùng cũng không bị phá vỡ.

Tròng mắt Lâm Hiên nheo lại, hắn đương nhiên rõ ràng một kích của thông thiên linh bảo tuy dũng mãnh song không thể dễ dàng diệt sát lão quái Ly hợp kỳ.

Lần này xuất thủ bất qua muốn làm đối phương khiếp sợ một phen mà thôi. Tu tiên giới là dựa vào thực lực để bàn luận.

Không kể là giao dịch hay đàm phán thì thực lực song phương cân bằng mới có thể nói chuyện, bằng không chỉ là ỷ mạnh hiếp yếu không bao giờ có công bằng. Lâm Hiên làm như vậy nhìn qua có vẻ lỗ mãng kỳ thực đã tính toán kỹ lưỡng. Quả nhiên nét mặt Thiên Sư thượng nhân từ giận dữ chuyển thành vẻ khó tin :

"Không có khả năng, vật trong tay ngươi chính là thông thiên linh bảo trong truyền thuyết sao? "

"Hừ! đây là bảo vật gì cũng không kiên quan đến các hạ" Lâm Hiên lạnh lùng đáp.

"Tiểu tử, ngươi cho rằng có thông thiên linh bảo là có thể cùng lão phu tranh tài cao thấp sao? Làm người không nên hống hách như thế, bằng không chọc giận lão phu thì cho dù có trả giá một chút, ta cũng nhất định khiến ngươi biến mất khỏi thế gian này"

Ngoài mặt Thiên Sư thượng nhân tuy đang lớn tiếng uy hiếp hậu bối nhưng trong lòng cũng có vài phần kiêng kỵ đối phương.

Dù sao thông thiên linh bảo cũng là bảo vật trong truyền thuyết uy lực bá đạo vô cùng. Thực lực của Lâm tiểu tử hơn xa tu sĩ đồng cấp, nhân kiếm kết hợp đã tạo thành uy hiếp nhất định đối với lão.

Huống chi lúc hai người động thủ Mộng Như Yên làm sao có thể bỏ mặc, khẳng định cũng sẽ ra tay.

"Hừ, tại hạ cùng với sư vương vốn không oán không cừu nhưng Thanh nhi là ái thê của ta, các hạ hành sự thật là khinh người quá đáng " Lâm Hiên chậm rãi trả lời, ngữ khí rõ ràng đã hòa hoãn rất nhiều.

Tuy rằng hắn cùng đối phương đã ở vào thế như nước với lửa nhưng không nên động thủ tại chỗ này.

"Ái thê? " khóe miệng Thiên Sư thượng nhân khẽ nhếch lộ vẻ chê cười:"Ngươi cùng Khổng Trước cô nương song tu đạo lữ đã hỏi qua song thân chưa? "

"Đạo hữu chẳng lẽ luyện công quá độ bị tẩu hỏa nhập ma thần trí trở nên hồ đồ, chúng ta là tu tiên giả hà tất câu nệ lễ nghi thế tục?" Lâm Hiên mở miệng chế giễu phản bác.

"Hừ, không thể nói như vậy, Hiện nay Khổng Tước cô nương đã nhận Ngũ Sắc tiên tử làm nghĩa mẫu. Trong yêu tộc tiên tử cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, ngươi muốn kết hôn cùng ái nữ của người lẽ nào một món lễ vật cũng không có? " Thiên Sư thương nhân nhàn nhạt mở miệng.

Qua một phen thử sức lão cũng biết Lâm tiểu tử này không phải dễ chọc, lập tức nảy ra chủ ý đấu trí không đấu lực.

"Lễ vật? "Lâm Hiên nhíu mày mở miệng.

"Không sai, bổn vương vì tiểu nhi cầu thân đã mang đến ba sính lễ biểu hiện đầy đủ thành ý, ngươi muốn cầu hôn Thanh nhi cô nương thì không biết có mang đến lễ vật gì? "

Nghe đến đây vẻ mặt Như Yên tiên tử trở nên âm trầm, trong lòng thầm hừ một tiếng. Lão hồ ly!

Hắn mang đến sinh lễ món nào cũng là vật nghịch thiên, đừng nói đệ đệ ngay cả nàng thân là Thiên Nhai Hải Các thái thượng trưởng lão lúc này cũng không thể xuất ra. Dùng phương pháp này để chèn ép Lâm Hiên thật là quá sức vô sỉ.

"Đạo hữu nói những lời này là có ý gì" Lâm Hiên lạnh lùng mở miệng song không biết trong lòng đang suy tính gì.

Trên mặt Thiên Sư thượng nhân hiện lên một tia đắc ý, đối phương bất quá là giả vờ trấn định mà thôi.

"Ý gì đạo hữu còn không rõ ràng sao? Ta nói là ngươi muốn cầu thân Khổng Tước thì cũng phải xuất ra vài món sính lễ chí ít cũng phải ngang bằng với lão phu." Thiên Sư thương nhân nhìn Lâm Hiên khóe miệng lộ ra một tia tiếu ý

Loading...

Xem tiếp: Chương 1292: Ngũ Hành Cực Phẩm Tinh Thạch

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đế Quân Sư Tôn

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 14


Cô Dâu Mặc Váy Đen

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22




2+!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45