Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1290: Động Thủ

Chương trước: Chương 1285 - 1289: Cầu Thân



"Ha ha, sao ta lại không biết cho được? vị nghĩa nữ này của tiền bối chính là ái thê của tại hạ." Lâm Hiên vươn người đứng dậy bồi đáp. Đã đến nước này tuy chưa làm lễ với thiên địa nhưng hắn đã chính thức thừa nhận Khổng Tước tiên tử là chính thê. Bất ngờ như trong mộng được lại Lâm Hiên, nỗi niềm của Khổng Tước sao có thể nói thành lời, nàng đã xém chút không kìm được sự thương nhớ mà chạy tới ngã vào lòng hắn. Song thân hình khẽ run, thoáng một cái nàng lấy lại tự chủ rất nhanh liền tiến lên trước một bước. “Mẫu thân quả thật không nghe nhầm, đây chính là phu quân của con.” Chỉ thấy Ngũ sắc tiên tử lộ vẻ ái ngại mà ngay cả phụ tử lão quái vật cũng dở khóc dở cười, lão lao tâm khổ tứ dâng lên ba món sính lễ không ngờ nương tử đã có trượng phu. Chuyện này thật sự quá mất thể diện! Lúc này tâm tình Mộng Như Yên phức tạp vô cùng như có sóng ở đáy lòng. Cảm giác này nàng chưa bao giờ từng có. Mà không thể ngờ vị Vân Châu đệ nhất nữ tu băng thanh như ngọc lại có chút tức giận vô cớ, cũng không thấy vui khi phụ tử lão trời đánh không chết kia lại thua trong tay Lâm Hiên, lại không hiểu vì sao mà như mất mát một điều gì vừa mới chớm nở trong lòng. Nghĩ đến đây Mộng Như Yên liếc sang Lâm Hiên thầm thở nhẹ, không hổ là Ly Hợp Kỳ tu sĩ, rất nhanh nàng đã khôi phục tâm tư, thầm nói với đa tạ vì đã giúp người tỷ tỷ này trút đươc một phần cơn giận. Cầu hôn không thành dĩ nhiên Ngũ sắc tiên tử không thể thu lấy sính lễ, như vậy nàng lại có cơ hội. Hơn nữa nghĩa đệ là phu quân của Khổng tước nha đầu kia đối với nàng càng có lợi mà không hại.

Cũng thầm mừng cho hắn, quả thật là hảo sự!

Đương nhiên đối mặt tình thế mất mặt thế này, Thiên Sư phụ có bao giờ phải trải qua, lão sao mà nhịn cho nổi. Còn Thiên Tranh thì thầm hừ lạnh, nếu bổn công tử không có được người ngọc thì cũng đừng kẻ nào có được. "Nói nhảm, Khổng Tước chính là yêu tộc, ngươi lại là tu sĩ nhân tộc, làm sao có thể thành song tu đạo lữ?" trên mặt Sư Tranh tràn đầy oán giận cùng căm tức mở miệng. "Hồ đồ! Ta cùng với nàng tâm đồng tương ý, nguyện trở thành song tu đạo lữ, lấy thân phận ngươi cũng muốn quản chuyện của bổn thiếu gia sao? "

Bước trên tu tiên đạo Lâm Hiên luôn cẩn cẩn trọng trọng nhưng như vậy không có nghĩa là hắn sợ phiền phức. Nếu ai muốn bất lợi đến thân quyến của ta ta là liền đồ sát cả nhà hắn.

Có trách thì trách Tiểu gia hỏa này có mắt không tròng lại dám đến cầu hôn ái thê, trong lòng Lâm Hiên đã cũng đã nổi tức khí, nếu giờ còn nén nhịn thì đâu đáng mặt nam nhân

Huống chi việc song phương kết oán cũng chỉ là sớm hay muộn, đã vậy không bằng …

"Ngươi ….!"

Chỉ thấy thất khiếu Sư Tranh như muốn bốc hỏa, ngay cả Thiên Sư lão quái sắc mặt cũng trầm xuống. Hừ! tên tiểu bối vô tri, chỉ là một Nguyên anh Hậu kỳ nhân tộc, lại cậy thân là nghĩa đệ của Mộng Như Yên, rõ ràng không để lão vào mắt. "Không biết sống chết!"

Ánh mắt của Thiên Sư lóe ra huyết quang, bất ngờ phát ra một cỗ uy áp cường đại tràn khắp đại điện.

Ly Hợp kỳ yêu tộc vốn vô cùng đáng sợ song Lâm Hiên vẫn bất động, Hừ hừ, Tuệ Thông thì không phải cũng là Ly Hợp Kỳ đó sao! "Muốn trấn áp ta sao?" trong ánh ra Lâm Hiên chiếu những tia sáng như ánh sao. "Phá! "

Lâm Hiên không cần phải ôn hòa nữa, pháp quyết vận chuyển trong cơ thể, toàn thân phát ra thanh quang sáng như ngọc lưu ly, song anh nhất đan đồng thời mở mắt ra.

Bùng!

Từ thân hắn cũng phát ra một cỗ linh áp đáng sợ, không hề thua kém Ly Hợp Kỳ tu sĩ.

Tức thời chỉ nghe hàng loạt nổ kinh tâm động phách truyền ra, ở giữa không trung luồng kình khí đang không ngừng chèn ép lẫn nhau tạo ra sóng linh khí chấn động ra bốn phía khiến y phục của đám người bay phần phật.

Chỉ một thoáng cả tòa đại điện rộng lớn như chao đảo, trong vòng trăm dặm thiên địa nguyên khí toàn bộ đều hướng về đây quy tụ về như ngàn suối nguồn đổ về sông. "Không có khả năng!" Vẻ mặt Thiên sư lão quái đầy vẻ ngạc nhiên. Ly Hợp Kỳ cùng Nguyên Anh Hậu Kỳ cách nhau một trời một vực. Sao tiểu tử kia lại có thể ngạnh kháng uy áp với lão mà không rơi vào thế hạ phong.

Sư Tranh lại càng không tin được, thần thông của phụ vương như thế nào hắn hiểu rõ, không lẽ thiếu niên kia lại là lão quái Ly Hợp ẩn dấu tu vi? Ánh mắt của hắn oán độc song mơ hồ lộ ra vài phần sợ hãi.

Khuôn mặt đẹp như vẽ của Khổng Tước tiên tử tràn đầy kinh ngạc, song cũng vô cùng vui mừng. Vốn là nàng định cùng hắn sóng vai tiếp một kích vừa rồi của Thiên Sư Lão quái nhưng song phương động thủ quá nhanh, chớp mắt linh áp đã cùng nhau ngạnh kháng. Hắn lại không rơi vào thế hạ phong, quả thật tu vi sâu không thể lường được.

Tấm thân nhi nữ này nay đã tìm được một bờ vai rộng rãi nương tựa. Lại nói giờ khắc này Ngũ sắc tiên tử cũng không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên, tuy biết Mộng Như Yên vô cùng coi trọng Lâm Hiên cũng không thể đến kết quả trên.

Loại chuyện tình này tuyệt đối như hiếm như phượng mao lân giác. Trong đại điện lúc này Mộng Như Yên là bình ổn, nàng vốn là người hiểu rõ nhất tu vi của đệ đệ kia nhất. lão ngốc tử kia muốn bằng khí thế mà muốn áp đảo hắn thì đúng là người si nói mộng.

Nàng lại thoáng nhìn qua tiểu nha đầu Khổng Tước xinh đẹp đang ngây ngốc nhìn đệ đệ, Lâm tiểu tử quả là miệng lưỡi trơn tru! Nàng liền cười dài uống một ngụm linh tửu, sắc mặt lại thoáng hiện ánh hồng. Vốn là Thiên Sư lão quái muốn cho tiểu tử kia một chút đau khổ, không ngờ lại mất hết thể diện như thế khiến lão nộ khí xung thiên. Trên mặt Thiên Sư hiện lên vẻ hung lệ, hữu thủ giơ lên, chỉ thấy cả bàn tay to bè bị một tầng hồng quang bao phủ, độ nhiệt chung quanh đột nhiên tăng mạnh khiến không khí bị thiêu đốt làm vặn vẹo cả đường đi của ánh sáng.

"Ngoạn hỏa sao?"

Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ châm chọc. Dám sử hỏa diễm trước mắt hắn đúng là múa rìu qua mắt thợ. Không nhiều lời Lâm Hiên liền tế xuất Bích Huyễn U Hỏa vốn sau khi tế luyện tinh hoa của Kiếp Vân đã thập phần ảo diệu hướng lão quái vật trùm tới. Mộng Như Yên như vẫn bình tĩnh chưa động thủ. Lấy thần thông đệ đệ giao thủ vài hiệp với lão quái sẽ không rơi xuống thế hạ phong. Song phương đã tới thế giương cung bạt kiếm, trong đại điện không khí hoàn toàn ngưng đọng.

Đúng lúc này, một quang ảnh liền chắn giữa hai người, mang theo thanh âm băng lãnh :

"Đừng tay!" Chính là Ngũ Sắc tiên tử, thân là gia chủ về tình về lý đều không thể để kẻ khác xung đột tại hành cung. "Hai vị đều là khách quý của bổn tọa, có gì thì từ từ thương lượng, không nên động thủ tại đây" Ngũ sắc tiên tử có phần không vui mở miệng.

Lâm Hiên nhướng mày song không mở miệng, hiện tại bình tĩnh quan sát mới là thượng sách.

Trên mặt Sư Tranh tràn đầy oán độc như trước, bất quá lấy tu vị của hắn cũng không tiện xen vào.

"Ha ha, Hảo tửu của tiên tử thật quá mạnh khiến lão phu có chút nóng nảy, mong tiên tử bỏ quá cho". Vẻ mặt Thiên Sư lão quái hòa hoãn, ôn hòa mở miệng.

Lâm Hiên thờ ơ lạnh nhạt, đối phương biến chuyển như vậy tám chín phần là có âm mưu. Nhưng nước lên thì đắp đê, đối với thủ đoạn của hắn cũng chẳng ngán ngẩm.

Chỉ thấy thần sắc Thiên Sư bất thiện nhìn sang Lâm Hiên: "Tiểu tử, lão phu cũng không phải hạng ỷ lớn hiếp nhỏ, nay chỉ muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, nếu có thể trả lời thông, lão phu đương nhiên không làm khó dễ ngươi. "

Loading...

Xem tiếp: Chương 1291 : So Đấu Tâm Cơ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lời Ước Hẹn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Sủng Hậu Chi Lộ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 101


Thiên Vị

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30


3 tuần trông nhà bạn thân

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 15


Kim Lăng Thập Tam Thoa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17