Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1276 - 1277: Tịnh Nguyệt Đàm

Chương trước: Chương 1275: Hiển Hiện Tu Vi



"Không cần đa lễ"

Khóe miệng Lâm Hiên lộ nụ cười mỉm, cùng Chu Thiến Như hàn huyên mấy câu, gặp lại cố nhân trong lòng hắn có chút vui mừng. Chợt trên mặt Lâm Hiên ẩn hiện sát khí quay sang nhìn mấy tên tu sĩ đang quỳ trên mặt đất.

"Các ngươi có thể đi tìm chết."

Không cần để ý lời cầu xin tha thứ của bọn này Lâm Hiên phất tay áo bào một cái, mấy đạo kiếm quang chói mắt bay vút ra hung hăng bổ xuống đỉnh đầu mấy người.

"Tiền bối tha mạng..!"

Bọn Lữ Vô Nghĩa tự nhiên muốn bỏ chạy song linh áp của Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ quá đáng sợ khiến chúng không thể động đậy.

Chỉ thấy những tiếng la thảm thiết vang lên, huyết tinh bắn ra đầy trời như hoa.

Kiếm quang khẽ quấn đem mấy thủ cấp tháo xuống mặt đất, sau đó Lâm Hiên cong mấy ngón tay thành trảo vẫy về hướng mấy thi thể.

Giữa không trung xuất hiện mấy quang đoàn cỡ nắm tay hài nhi.

Đã nói trừu hồn luyện phách Lâm Hiên tự nhiên sẽ không nuốt lời với Nguyệt Nhi. Hắn đưa tay vỗ vào túi trữ vật đem một bình ngọc bay vút ra. Chỉ thấy từ miệng bình phát ra một đạo hào quang đem mấy nguyên thần thu vào bên trong.

Lúc này trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng, đám tu tiên chung quanh đều câm như hến bắt đầu sợ tai bay vạ gió mà lẳng lặng rời đi.

Đúng lúc này tại chân trời phương xa xuất hiện một đạo kinh hồng màu hồng rực rỡ, mi mắt Lâm Hiên khẽ nheo. Từ linh áp thì là Nguyên Anh hậu kỳ mà có chút quen thuộc, trên mặt hắn lộ ra vẻ nghĩ ngợi.

"Thì ra là có cao nhân giá lâm Thiên Nhai Hải Các ta, Cơ Nguyệt Như đón tiếp chậm rồi."

Thanh âm lạnh lùng thanh thúy vào truyền vào tai, sau đó kia hồng quang thu liễm hiện ra một xinh đẹp cung trang nữ tử. Tuy niên kỷ nàng hơi lớn một chút song phong vận bất phàm.

"Tham kiến cơ sư bá."

Chu Thiến Như nhẹ nhàng cúi người thi lễ, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng cung kính, Sư tôn của nàng đương nhiên không thể so được với hậu kỳ đại tu sĩ này. Về phần mấy thiếu nữ TrúcCơ kỳ phía sau ngay cả thở mạnh cũng không dám.

"Miễn!"

Cơ Nguyệt Như khoát tay áo trên mặt có chút tức giận, lời của nàng tuy khách khí nhưng trong lòng bất mãn tới cực điểm, đối phương ở Tĩnh Nguyệt đảo mà dám sát nhân chính là không coi Thiên Nhai Hải Các vào đâu.

Song đối phương cũng là hậu kỳ tu tiên giả nên nàng cũng không vội phát tác.

Cơ Nguyệt Như chậm rãi quay đưa ánh mắt nhìn qua đối phương. Vẻ bất mãn trên gương mặt đẹp biến mất, có chút kinh ngạc:" Là.. Người?"

"Không sai, Cơ đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt." Lâm Hiên mỉm cười nói.

"Ha ha, hoan nghênh Lâm tiền bối quang lâm Thiên Nhai Hải Các, sao người không thông tri sớm cho vãn bối. Lại ở Tĩnh Nguyệt đảo nho nhỏ này làm gì, nếu biết người đã tới thiếp nhất định dẫn dắt chư vị sư tỷ ra nghênh đón." Cơ Nguyệt Như khẽ uốn lưng lấy lễ vãn bối đối với Lâm Hiên khiến mấy vãn bối trong môn há to miệng kinh ngạc.

"Nguyệt Như tiên tử cần gì khách khí như thế, vấn đề này không phải chúng ta đã nói qua rồi sao."

"Ha ha, Lâm tiền bối nói giỡn, chưa kể thần thông bất phàm của người thì mối quan hệ với Như Yên sư thúc cũng đủ để thiếp kêu người một tiếng tiền bối." Cơ Nguyệt Như khẽ cười mở miệng.

Lâm Hiên nghe nhướng mày, không biết đối phương vô tình hay hữu ý mà lời nói có chút mập mờ, Nguyệt Nhi bên cạnh lập tức như ăn phải dấm chun cái miệng nhỏ nhắn nguýt một tiếng.

Thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt: "Nói như vậy, Cơ sư điệt đã biết chuyện ta Như Yên tỷ tỷ kết nghĩa kim lan?"

"Vâng, vãn bối đã được Mông sư thúc triệu kiến và kể lại, nếu biết người tới Thiên Nhai Hải Các, sư thúc lão nhân gia nhất định cao hứng vô cùng." Cơ Nguyệt Như khéo cười tươi đẹp mở miệng.

"Ừm, Cơ cô nương…" Lâm Hiên gật đầu trên mặt bất động thanh sắc,.

"Không dám, xin sư thúc phân phó." thần thái Cơ Nguyệt Như cung kính mở miệng.

"Lâm mỗ đi tới đây đúng là có việc muốn cùng tỷ tỷ thương nghị, hiện tại phiền đến tiên tử dẫn đường." Lâm Hiên vô kinh vô hỉ mở miệng.

"Dạ."

Cơ Nguyệt Như gật đầu đột nhiên đúng lúc này, một thanh âm yếu ớt của nữ tử truyền vào tai.

"Hai... Hai vị tiền bối... Có thể đợi một chút không?"

Từ nãy giờ Lý Chi Lan vô cùng kinh ngạc về thân phận của Lâm Hiên, không ngờ thiếu niên này lại là tiền bối cao cao tại thượng như vây. Lúc này đối mặt hai đại tu tiên giả, con tim nhỏ nhoi của nàng muốn nhảy ra lồng ngực.

Vị nữ tu tiền bối trước mắt lại là Cơ Nguyệt Như! Không phải là sư tôn trong miệng mẫu thân sao?

Lần này nàng tới Thiên Nhai Hải Các, ở một phương diện khác là muốn hoàn thành tâm nguyện mẫu thân.

Cho dù có nguy hiểm vì bất kính song cơ hội trước mắt vĩnh viễn sẽ không có lần thứ hai.

Trong mắt Lý Chi Lan hiện lên vẻ kiên định. Tuy là chỉ là tiểu tu sĩ nhưng tâm trí nàng vô cùng bền bỉ có phần tương tự cùng Lâm Hiên.

"Ơ, thiếu chút nữa đã quên ngươi." Lâm Hiên quay sang, vẻ mặt ôn hoà mở miệng.

"Tiền bối biết vị tiểu đạo hữu này?" Cơ Nguyệt Như ngẩn ngơ, trên mặt có chút ngạc nhiên.

Lâm Hiên gật đầu: "Ta vốn có giao dịch cùng nàng song có thể để lát nữa, còn cần Cơ tiên tử chiếu cố cho nàng."

"Ha ha, tiền bối có phân phó sư điệt nhất định làm theo, nếu có người dám đụng đến nàng chính là muốn gây sự với bổn môn."

Lúc này trong lòng Cơ Như Nguyệt có chút tò mò, Lâm tiền bối sao lại có giao dịch thiếu nữ Linh Động kỳ tiểu tu sĩ này?

"Đa tạ tiền bối" Lý Chi Lan chỉnh đốn trang phục thi lễ với Lâm Hiên. Sau đó nàng thân hướng về phía Cơ Nguyệt Như quỳ xuống làm đại lễ ba quỳ chín bái.

"Cô nương sao lại làm vậy?" Trên mặt Cơ Nguyệt Như lộ vẻ ngạc nhiên.

"Nữ cô nhi Lý Chi Lan tham kiến sư tổ, không biết người còn nhận ra vật này?" Lý Chi Lan vừa nói vừa vươn tay ra vỗ trên trữ vật, tế ra một khối ngọc bội cỡ bàn tay lơ lửng trước mắt. Sau đó nàng giơ cao khỏi đầu, trên khuôn mặt thanh tú tràn đầy vẻ cung kính.

"Cái này. . . ."

Ánh mắt Cơ Nguyệt tiên tử đảo qua trên ngọc bội, vẻ mặt thoáng chút thê lương. Ngọc thủ phất một cái, một đạo thanh hà bay vút ra đem ngọc bội thu về trong lòng bàn tay sau quan sát một hồi.

Một lúc sau.

"Vật này là Thanh Ngưng giao cho ngươi?" Trên mặt Cơ Như Nguyệt mơ hồ toát ra vẻ phức tạp.

"Dạ" Lý Chi Lan cúi đầu, thanh âm đã trở nên nghẹn ngào.

"Thanh Ngưng. . . Nó thế nào rồi?" đệ tử nhập thất của Cơ Như Nguyệt có bảy người song mẫu thân Lý Chi Lan là có tư chất cùng tâm cơ cao nhất. Đáng tiếc bởi vì chữ tình mà hủy đi tiền đồ, nếu không lúc này cũng đã tới cảnh giới Ngưng Đan hậu kỳ.

"Mẫu thân, người đã ..vẫn lạc." Đôi mi của Lý Chi Lan rươm rướm, trên mặt hiện vẻ mặt bi thương đến cực điểm.

Cơ Nguyệt Như khẽ thở nhẹ, khi nhìn thấy ngọc bội thì nàng đã đoán được kết cục bi thương này. Thanh Ngưng cái gì cũng tốt, song tính cách quá bướng bỉnh lại gả cho một Trúc Cơ kỳ tán tu.

"Ngươi tìm đến ta là. . . ."

"Mẫu thân hi vọng sư tổ có thể cho Lan nhi trở về Thiên Nhai Hải Các."

"Điều này. . ." trên mặt Cơ Nguyệt Như lộ ra một tia do dự.

"Tiểu cô nương này cùng đạo hữu có chút quan hệ, nàng gia nhập quý phái ta nghĩ cũng không có vấn đề gì." Đột nhiên Lâm Hiên chậm rãi mở miệng.

"Nếu tiền bối nói như vậy, Như Nguyệt cung kính không bằng tuân mệnh."

"Đa tạ sư tổ, đa tạ Lâm tiền bối."

Lý Chi Lan gạt nước mắt mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống bái lại hai người. Sau đó theo sự dẫn đường của Cơ Nguyệt Như, các đạo kinh hồng biến mất trong không trung.

...

Tịnh Nguyệt Đàm, Cấm địa thần bí nhất của Vạn Phật Tông.

Nơi này dù là chủ trì bổn phái cùng với thủ tọa đại sư không có lệnh thái thượng trưởng lão cũng không được phép đặt chân tới.

Đầm này rộng khoảng trăm trượng vuông, ngoài trừ một gốc cây đại thụ nhìn có vẻ tầm thường thì không còn gì khác.

Song cây bồ đề này chính là một trong tam bảo Vạn Phật Tông. Nghe nói chính là linh thụ đã có từ trăm vạn năm trước.

Dưới gốc cây có một lão tăng toàn thân cà sa đỏ thẫm đang ngồi thẳng nhập định. Từ mi thiện mục bảo tướng trang nghiêm, sau lưng mơ hồ phát ra phật quang khiến người có cảm giác thành tâm quỳ bái.

Tuệ Thông ngã xuống, người này Thái thượng trưởng lão còn lại trong môn, tu vi thần thông hơn sư đệ nửa bậc, đã đến Ly Hợp sơ kỳ đỉnh giai.

Giờ khắc này bên đầm còn bảy tám tu tiên giả đang đứng hầu, cảnh giới thấp nhất cũng đến Nguyên Anh trung kỳ.

"Cái gì, đã phát hiện Lâm Hiên đang ở Thiên Nhai Hải Các, hơn nữa còn tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ?" Tuệ Huyền khép hờ hai mắt thanh âm trầm thấp mở miệng.

"Vâng sư thúc, khi trước chúng ta đã phái ra không ít thám tử đi hải ngoại, trước tương thân đại hội, Lâm Hiên đã xuất hiện tại Tĩnh Nguyệt đảo." Vừa lên tiếng là một hắc bào tăng lữ tay cầm một chuỗi tràng hạt, tu vi đã đến Nguyên Anh hậu kỳ.

"Hiện tại chúng lại tổ chức tương thân đại điển?"

Trên mặt Tuệ Huyền toát ra chút kinh ngạc. Mộng Như Yên làm như vậy để làm gì, cho dù mượn chút lực tông môn gia tộc thì cũng chỉ là thế thân, căn bản không thể thay đổi đại cục, rốt cuộc là Mộng Như Yên đang muốn làm gì?

Còn Lâm Hiên thì Tuệ Huyền không để vào trong mắt, dù sao lão chỉ biết chuyện Lâm Hiên sát diệt Không Huyễn mà thôi.

"Khởi bẩm sư thúc, còn có tin tức nói Lâm Hiên cùng Mộng Như Yên đã kết nghĩa kim lan, thậm chí thực lực của hắn có thể so với Ly Hợp kỳ." Hắc bào tăng nhân cẩn thận mở miệng.

"Ồ?" Tuệ Huyền sửng sốt, sau đó khóe miệng lộ vẻ chê cười: "Lời này mà ngươi cũng tin được sao?"

"Sư điệt dĩ nhiên không tin."

"Nguyên Anh làm sao có thể vượt tới Ly Hợp, đây là Thiên Nhai Hải Các tung hỏa mù không cần để tâm. Hừ, Lâm tiểu tử quả nhiên cấu kết cùng tiện tỳ Thiên Nhai Hải Các, lần này chúng ta đưa một mẻ lưới bắt hết bọn chúng."

"Nhưng sư thúc. . ." Hắc bào tăng nhân lại lộ chút do dự.

"Có lời gì ngươi cứ nói, thân là thủ tọa Giới Luật Viện mà hành sự ấp úng thế sao?"

"Sư thúc, thực lực chúng ta mạnh hơn Thiên Nhai Hải Các nhưng đối phương cũng không yếu. Nếu chúng ta tấn công tổng đà bọn họ thì đối phương sẽ chiếm địa lợi cùng nhân hòa, hộ phái đại trận cũng không dễ dàng công phá." Hắc bào tăng nhân cẩn thận mở miệng.

"Lời này vốn không sai nhưng nếu có thêm Lệ Hồn Cốc, sư điệt nghĩ như thế nào?"

"Lệ Hồn Cốc, bọn họ đã đồng ý cùng chúng ta liên thủ?" Hắc bào tăng nhân ngẩn ngơ sau đó vẻ mừng rỡ như điên.

"Không sai, hai lão quái Lệ Hồn Cốc đã thông tri cho ta, hiện Vọng Đình Lâu đang thất tung mà bọn họ vốn có khúc mắc với Mộng Như Yên. Cơ hội tốt như vậy đương nhiên sẽ phối hợp cùng chúng ta, song phương đã định vào đầu tháng chín."

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 1278 - 1279: Lượng Kế Khắc Địch

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Kẹo Bạc Hà

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen, Đam Mỹ

Số chương: 31



Phượng Quy Vân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Thần Tượng Lòng Tôi – Tfboys

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Đêm Vô Minh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20