Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1278 - 1279: Lượng Kế Khắc Địch

Chương trước: Chương 1276 - 1277: Tịnh Nguyệt Đàm



Lúc này Lâm Hiên đang theo Cơ Nguyệt Như tới tổng đàn Thiên Nhai Hải Các. Nửa canh giờ sau một hòn đảo vô cùng rộng lớn hiện vào mi mắt. Hắn đem thần thức thả ra, lát sau trên mặt lộ ra vẻ cảm thán.

Trong cổ thư có nói, hải ngoại có ba thần sơn là Bồng Lai, Phương Trượng cùng Doanh Châu.

Dĩ nhiên này Doanh Châu đảo này không phải là Doanh Châu Sơn trong truyền thuyết, nhưng linh mạch nơi đây vô cùng tốt nên cổ tu sĩ dùng cái tên này để đặt cho đảo.

Đảo này diện tích rộng lớn hàng đầu trong hải ngoại khoảng chừng trăm vạn dặm, có thể sánh cùng Duyệt châu khi xưa.

Có điều Doanh Châu đảo này hoàn toàn bị Thiên Nhai Hải Các chiếm cứ. Theo quy định nam tử không thể đặt tới song cũng có ngoại lệ.

Ngàn năm nay Lâm Hiên là người thứ hai. Còn người thứ nhất chính là Vân Châu đệ nhất cao thủ Vọng Đình Lâu. Tám trăm năm trước khi lão tới đây thì Mộng Như Yên còn là Nguyên Anh kỳ, khi đó tỷ tỷ của nàng chấp chưởng Thiên Nhai Hải Các.

Vừa bay chốc lát cảnh vật càng trở nên rõ ràng. Hộ phái đại trận chưa mở ra mà các đạo kinh hồng đủ mọi màu sắc hiện ra.

Rất nhanh mấy thiếu nữ xinh đẹp đập vào mi mắt. Xuân lan thu cúc mỗi người mỗi vẻ song đều là nữ tu Ngưng Đan Kỳ.

Dẫn đầu là một thiếu nữ áo tím tu vi đã đến Ngưng Đan trung kỳ đỉnh giai. Các thiếu nữ này hiện đang tuần tra cảnh giới bên ngoài.

"Tham kiến sư bá." Mắt thấy Cơ Nguyệt Như các nàng vội cung kính hành lễ.

"Miễn" Cơ Nguyệt Như khoát tay áo, nữ tu Ngưng Đan Kỳ trong bổn môn có tới hơn vạn, với thân phận nàng cũng không cần để ý.

"Lâm tiền bối, chúng ta đi"

"Sư bá, xin chờ một chút." Khuôn mặt thiếu nữ áo tím thấp thỏm bất an mở miệng.

"Sao?" Âm thanh Cơ Nguyệt Như có chút không vui.

"Sư bá thứ tội, dựa theo môn quy nam tử không được bước vào Doanh Châu đảo"

"Ừm, ta đương nhiên rõ điều này, song Lâm tiền bối chính là quý khách của sư thúc lão nhân nên phá lệ" Cơ Nguyệt Như không chút để ý mở miệng.

"Cái gì, khách quý của sư thúc tổ?"

Không chỉ thiếu nữ áo tím còn lại mấy nữ tu còn lại trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, ở Thiên Nhai Hải Các trong mắt bọn họ Như Yên tiên tử dường như là thiên tiên chứ nào phải người trần.

Cơ sư bá lại gọi là tiền bối, chẳng lẽ nam tử trẻ tuổi kia lại là Ly Hợp Kỳ lão quái vật trong truyền thuyết?

Lúc này chúng nữ cung kính khoanh tay. Toàn thân Lâm Hiên nổi thanh quang theo Cơ Nguyệt Như bay vào. Xuyên qua một hồi sương mù, rốt cục đặt chân lên Doanh Châu đảo.

Chỉ thấy đình đài lầu các hoa lệ nối tiếp mọc lên san sát, khắp nơi kỳ hoa dị thảo xanh tươi tựa như gấm lụa khác nào tiên cảnh chốn nhân gian.

Cơ Nguyệt Như dẫn Lâm Hiên tới một sơn cốc thanh nhã. Lúc này đang là tiết đông song trong cốc bách hoa khoe sắc, dào dạt xuân ý.

Thần thức Lâm Hiên đảo qua trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, linh khí chung quanh đây đậm đặc vô cùng, có thể sánh với hành cung Tu La Vương trong Vô Định hà. Ở Nhân giới linh mạch này là có lẽ là bậc nhất.

Ngoài sơn cốc chỉ một đám sương chỉ có bao phủ song Cơ Nguyệt Như không dám vào mà đưa tay phất một cái, một đạo hỏa quang mỹ lệ từ ngón giữa bắn ra...

Nửa tuần trà sau sương mù cuồn cuộn, từ trong trong cốc mơ hồ truyền ra tiên nhạc du dương thánh thót rồi một lối mòn nhỏ rải đầy sỏi hiện ra.

Mộng Như Yên không xuất cốc mà thanh âm dễ nghe truyền ra mang theo chút áy náy.

"Tiểu đệ cứ vào đi, tỷ tỷ đang đả tọa lát nữa sẽ gặp ngươi. "

"Ừm"

Lâm Hiên gật đầu đang muốn cất bước vào thì thanh âm nhè nhẹ của một thiếu nữ truyền đến:

"Lâm... Lâm tiền bối "

Hắn quay lại thì thấy trên mặt Lý Chi Lan đầy vẻ thấp thỏm:

"Đa tạ tiền bối, nếu không có người Chi Lan không thể thuận lợi gia nhập Thiên Nhai Hải Các, vật khi trước coi như là chút tâm ý của vãn bối, kính xin người ngàn vạn lần không nên ghét bỏ."

Nói xong hai tay nàng cầm một cái túi màu vàng nhạt cung kính đưa qua Lâm Hiên.

"Tiểu cô nương thật có lòng".

Lâm Hiên khẽ mỉm cười nhận lấy thu vào túi trữ vật, lại tùy tiện lấy ra mấy thanh tiểu kiếm tỏa ra hàn quang lóng lánh: "Đây là âm dương Tử Mẫu Kiếm uy lực không nhỏ, tiểu cô nương nhận đi."

"Đa tạ tiền bối. "

Lý Chi Lan nhẹ nhàng thi lễ sau đó mới cung kính đón lấy, khuôn mặt lộ vẻ mừng rỡ bắt đầu đánh giá Tử Mẫu Kiếm một hồi.

"Đã làm phiền Cơ cô nương dẫn đường " Lâm Hiên gật đầu với cung trang nữ tu sau đó mới chầm chậm tiến vào sơn cốc.

Cốc này không lớn song hết sức ưu nhã, kỳ hoa dị thảo nhiều đếm không xuể, trân cầm dị thú bay lượn dạo chơi khắp chung quanh. Ở cuối sơn cốc có một cái đầm nhỏ u tĩnh rộng chừng gần một mẫu, nước trong hồ lại trong vắt có thể nhìn thấy đáy.

Thanh âm vi vu truyền vào tai, từng làn gió nhẹ lướt qua, có một rừng trúc bên cạnh khẽ đung đưa tạo thành một điệp khúc vô cùng êm tai.

Chỉ thấy ở giữa trúc lâm có mấy gian phòng cổ nhã được kết bằng thanh trúc, đó chính là nơi thanh tu của Mộng Như Yên ngàn năm qua.

Lâm Hiên chậm rãi rảo bước trên con đường đầy sỏi vụn tới Tiểu Thanh Trúc lâu u tĩnh nọ.

Hắn ở chỗ này quan sát cảnh vật một hồi, tuy hai người đã là tỷ đệ kết bái song tùy tiện xông vào thì thật là thất lễ.

Đảo mắt một tuần trà trôi qua, có tiếng bước chân khẽ khàng của một thục nữ yểu điệu vang lên, một làn hương thoang thoảng mà say đắm lòng người theo gió lan tới, rồi một bàn tay trắng nõn như tuyết khẽ vén mành trúc nơi cửa vào, khuôn mặt một nữ tử xinh đẹp hiện ra trong tầm mắt. Chỉ thấy làn môi nàng đỏ như son phối hợp với làn da trắng như tuyết, mắt hạnh mày liễu, phong thái cử chỉ không nhiễm chút bụi trần.

"Tỷ." Thanh âm ngắn gọn mà thân thiết của Lâm Hiên truyền ra.

"Ưm, vào đi."

Như Yên tiên tử mỉm cười, hai người đâu phải người ngoài nên không cần khách sáo nhiều.

Trong phòng bài biện đơn giản, tất cả gia cụ tất cả đều là dùng lục trúc mà chế thành, nhìn có vẻ đơn điệu nhưng lại có ý nhị kỳ diệu huyền ảo ở trong.

Mộng Như Yên ở một mình trong cốc không có thị nữ, nàng tự tay pha cho Lâm Hiên một chén thượng phẩm linh trà.

Tuy chỉ là cử chỉ nho nhỏ nhưng với Mộng Như Yên tính cách cao ngạo, cho dù là với Ly Hợp Kỳ lão quái vật nàng cũng không dùng đại lễ thế này.

Từ điểm này có thể thấy vị trí Lâm Hiên ở trong lòng nàng thực không nhỏ.

"Một thời gian không gặp, tu vi của đệ lại có tiến triển khiến người tỷ tỷ như ta thật tò mò, chẳng lẽ lúc nào ngươi cũng gặp cơ duyên nghịch thiên hay sao?" Thần thức của Mộng Như Yên đảo qua trên người Lâm Hiên cười cười tò mò mở miệng.

"Hà, cũng là nhờ hồng phúc của tỷ tỷ." Lúc này tâm tình vô cùng Lâm Hiên cao hứng, nhân tiện thi triển công phu vuốt mông nàng.

"Miệng lưỡi trơn tru." Mộng Như Yên liếc hắn một cái rồi cười khanh khách.

Lâm Hiên lại nhấp một ngụm trà, chỉ thấy trong miệng lưu lại hương thơm ngọt nồng, đan điền cũng tỏa ra luồng nhiệt khí ấm áp khiến toàn thân sảng khoái vô cùng.

"Tiểu đệ thấy thế nào, linh trà này là của Vạn Giao Vương năm đó đánh cuộc thua tỷ mà giao ra đó."

Mộng Như Yên mỉm cười mở miệng song như nhớ lại điều gì, trong đáy đôi mắt trong suốt như pha lê hiện ra một tia ảm đạm.

Năm đó tỷ tỷ nếu không ngã xuống hiện tại ít nhất cũng là Ly Hợp trung kỳ, đám lừa trọc Vạn Phật Tông sao dám lớn mật như thế.

"Vạn Giao Vương?"

Lâm Hiên ngẩn ngơ sau đó trên mặt lộ vẻ ngưng trọng: "Chẳng lẽ là yêu tộc Ly Hợp trung kỳ?"

Lại nói hắn tới Vân Châu đã hơn mười năm nhưng đối với thực lực yêu tộc vốn không rõ ràng.

Ngoài Cửu Đầu lão tổ đã vẫn lạc tại Vô Định hà thì hắn không nghe tới những kẻ khác.

Có điều thế lực Yêu tộc và Nhân tộc vốn ngang nhau, qua trận chiến Hiên Viên thành có thể thấy rõ điều này. Như vậy phải còn khá nhiều Ly Hợp Kỳ yêu tộc chưa lộ danh.

Vạn Giao Vương? Cái tên lớn lối này đương nhiên cảnh giới cũng không nhỏ...

Lâm Hiên mơ hồ suy đoán song muốn nghe từ chính miệng của Mộng Như Yên.

"Ha ha, đệ đệ suy đoán rất đúng, Vạn Giao Vương đúng là ngũ cấp yêu tộc song còn lợi hại hơn nhiều. Hiện hắn đã là Ly Hợp hậu kỳ yêu tộc." Mộng Như Yên chậm rãi nói.

"Ly Hợp hậu kỳ!"thần tình Lâm Hiên kinh ngạc có chút hoảng sợ: "Yêu tộc còn có lão quái vật cỡ này ngưng lại ở Nhân giới sao, thần thông của hắn so với Vọng Đình Lâu thì thế nào?"

Mộng Như Yên thở nhẹ, trong mắt mơ hồ toát ra vẻ chán ghét: "Vọng Đình Lâu dù háo sắc nhưng một thân thần thông quả là nhất đẳng, hơn trăm năm trước từng cùng Vạn Giao Vương đấu qua, thực lực hắn trên đối phương một bậc, nếu không sao được xưng tụng là Thiên Vân thập nhị châu đệ nhất cao thủ. "

Nói tới đây Mộng Như Yên không nhịn được dùng ánh mắt cười mà như không phải cười liếc sang Lâm Hiên:

"Ta dù bất mãn Đình Lâu song vẫn bộ phục thực lực của hắn. Có điều tốc độ tu luyện của đệ đệ quá mức kinh người, trăm năm sau muốn vượt hắn cũng không phải không thể."

"Ha ha, tỷ tỷ ngươi khen sai rồi. Tỷ à, trừ Vạn Giao Vương yêu tộc còn có những Ly Hợp Kỳ lão quái vật nào khác?"

"Đương nhiên là có, Cửu Đầu lão tổ thì không nhắc nhưng vẫn còn mấy lão Ly Hợp trung kỳ yêu tộc khác gồm..."

Lâm Hiên lại hỏi thêm về quan hệ giữa yêu tộc và tu sĩ, Mộng Như Yên lại tận tình giải đáp khiến hắn thu được thêm không ít thông tin.

Bất tri bất giác đã qua một canh giờ.

"Tỷ, hiện Vạn Phật Tông cùng Thiên Nhai Hải Các thế như nước lửa, ngoại giới có lời đồn bọn chúng sẽ đến tấn công Doanh Châu đảo, tỷ tỷ có tính toán gì chưa?"

"Đệ đệ nghĩ như thế nào?" Mộng Như Yên mỉm cười nói.

"Điều này thật là làm khó ta, tiểu đệ vốn chưa tham gia vào đại chiến môn phái nên không rõ, tỷ tỷ cứ quyết định là được, dù sao tiểu đệ nhất định hết sức ủng hộ ngươi"

Trong đôi mắt đẹp Mộng Như Yên hiện lên một tia vẻ tán thưởng, người đệ đệ này thật là biết tiến biết thoái, tài cao mà không chút kiêu ngạo.

"Được rồi, Tuệ Thông mặc dù ngã xuống, Vạn Phật Tông cũng mất hai Nguyên Anh hậu kỳ nhưng thực lực vẫn nhỉnh hơn Thiên Nhai Hải Các một chút, ngay cả Vọng Đình Lâu cùng Tùng Phong thư viện bí ẩn như vậy mà thực lực cũng không bằng bọn chúng." Mộng Như Yên chậm rãi mở miệng.

Lâm Hiên nghe thì hai hàng lông mi nhíu chặt, lời đồn Vạn Phật Tông là cường đại nhất trong thất phái xem ra không ngoa chút nào.

"Nếu như thế, tỷ tỷ tính dựa vào hộ phái đại trận cùng bọn họ liều mạng sao?" Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi nói.

Dài thì mạnh mà ngắn thì hiểm, đơn đả độc đấu thì kinh nghiệm Lâm Hiên phong phú vô cùng song bàn về chỉ huy môn phái đại chiến, chỉ sợ rằng hắn còn không bằng nha đầu Lục Doanh Nhi.

"Không." Mộng Như Yên lắc đầu.

"Dựa vào cấm chế trận pháp có thể chiếm địa lợi, nhưng bằng điểm này không đủ để đánh bại Vạn Phật Tông. Mà cho dù có thắng thì cái giá phải trả cũng không hề nhỏ. Khi đó thực lực Thiên Nhai Hải Các giảm mạnh không thể sánh với các phái còn lại, nếu một đại phái khác ngư ông đắc lợi nhân cơ hội này mà đánh tới thì Thiên Nhai Hải Các sẽ lâm nguy"

Nghe đến đây trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cười khổ: "Tỷ tỷ suy tính không sai, song đối mặt cường địch nếu quá tính hơn thiệt thì chỉ e đối phương chiếm tiên cơ"

Đôi mi thanh tú của Mộng Như Yên hơi nhíu đầu ngón tay gõ nhẹ trên bàn nhẹ, trầm ngâm không nói.

"Nhìn bộ dáng của tỷ tỷ rõ ràng có ý đồ khác song còn có điểm chưa chắc chắn, với tiểu đệ ngoan ngoãn này mà ngươi còn giữ bí mật sao?" Lâm Hiên có chút khẩn khoản mở miệng.

"Tiểu tử thúi này, lưỡi ngươi thật là trơn quá!" Mộng Như Yên vuốt vuốt tóc, thần sắc kinh bạc cười mắng một câu.

"Ta đã tính qua, hai phái giao chiến trừ thực lực của bản thân cũng cần mượn thêm ngoại lực"

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 1280 Thất Xảo Long Xà Đảm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Chuyện Hoang Đường

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 19


Nguyên Kỷ Nguyên Nhan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 60


Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Lại Một Mùa Hoa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8