1 Phần 1 Tròng mắt Phong Thần lúc sáng lúc tối, vốn đôi mắt màu hổ phách nhạt tức thì liền như những đám mây thay đổi thất thường, màu mực đậm, nhìn không thấu tâm tư thiên biến vạn hóa của hắn, đến tột cùng là có chủ ý gì.
2 Tần Mặc đối với tâm tư giống như rừng rậm của người đàn ông này không có bao nhiêu phản ứng, trong khi hắn nhìn cô, cô cũng nhìn hắn không che dấu chút nào.
3 Sau đầu có một sức gió lạnh lùng mạnh mẽ đánh tới, động tác của Tần Mặc trong mắt mọi người trở thành pha quay chậm trong phim điện ảnh, chỉ thấy cô lui về phía sau một bước, mượn lực của chân sau, dùng sức nhảy về phía trước, đồng thời đá bay một vòng xinh đẹp, vật thể hình tròn đánh về phí cô “Bùm” rơi xuống thay đổi đường đi.
4 Phong Thần làm việc rất nhanh, đêm đó đã cho người đóng gói đồ đạc của Tần Mặc, chuẩn bị ngày thứ hai liền đưa đến trường học. Trường trung học Roland là một ngôi trường ký túc xá, nội thất thiết bị rất đầy đủ, có năm tòa nhà ký túc xá nam nữ, mỗi tòa mười tầng, có chuyên viên (ở bên mình hay gọi là quản sinh đó) trông nom, tầng thấp nhất có các loại thiết bị giải trí và các thiết bị hoạt động thể thao, ngoài ra còn có cung thể thao tổng hợp để cho học sinh sử dụng.
5 Mặt trời chiều ngả về phía tây, những áng mây bị nhuộm thành màu đỏ da cam, Tần Mặc lẻ loi một mình đi về phía ký túc xá, nét mặt của cô nhàn nhạt, các học sinh nữ đi bên cạnh dùng ánh mắt đánh giá nhìn cô.
6 Xe thể thao màu đen gào thét chạy đi, bụi bậm phía đuôi xe cuồn cuộn nổi lên không ít, “Két” một tiếng, dừng lại ở cửa đồn cảnh sát. Cửa xe mở ra, một chiếc giày da được đánh bóng đen đến phát sáng rơi xuống, ngay sau đó quần tây được là ủi không có một nếp gấp nào, nút áo sơ mi của người đàn ông mở ra hai nút, âu phục thoải mái, một bộ dạng không chịu gò bó.
7 Chuyện Tần Mặc đánh Thiệu Tư Thanh đánh vào bệnh viện, lập tức được truyền ra khắp trường trung học Roland, giống như mặt nước yên tĩnh bị lập tức thiêu chín, sôi trào lên.
8 Tần Mặc vốn tưởng rằng nhắc nhở Kim Na Na một phen, thì đại tiểu thư này cũng sẽ không đến gần mình thêm nữa, ai ngờ ngày hôm sau, Kim Na Na liền mang theo bữa trưa tự mình làm cùng nhau ăn với cô.
9 Chuông điện thoại giống như đòi mạng vang lên không ngừng, lão quản gia vội vàng nhận điện thoại, sau đó mặt liền biến sắc, cuống quýt bảo nữ giúp việc gọi Phong Thần đến nhận điện thoại.
10 Câu hỏi của Phong Thần, đã hỏi tới trọng điểm, Kim Na Na khó xử Thiệu Niệm Vinh, lại nhìn Tần Mặc một chút, dường như khó có thể mở miệng. “Chuyện này…… Cháu nói, chú Thiệu chú cũng không nên tức giận nha!”Thiệu Niệm Vinh mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng dáng vẻ phải làm đối với thế hệ sau vẫn phải làm, ông hắng giọng, “Nói đi, nếu như là ồn áo giữa những đứa trẻ, chú tự nhiên sẽ không để ở trong lòng.
11 “Cho cô đến trường không phải là để cho cô gây chuyện thị phi!”Tần Mặc ngồi nghiêm chỉnh, nhũng lời như vậy, cô ở Mỹ cũng nghe qua không dưới 100 lần, vốn tưởng rằng sẽ nghe được một chút mới mẻ, nhưng vẫn khiến cô phải thất vọng.
12 Vai Phong Thần bị dán lên một miếng băng gạc màu trắng, hắn khỏa thân để cho lão quản gia bôi thuốc, căn bản không bận tâm còn có một học sinh cấp 3 chưa đủ mười tám tuổi ngồi bên cạnh.
13 Đường phố nhộn nhịp, xe một chiếc lại một chiếc chạy qua, người đi hai bên đường trồng cây ngô đồng, lá cây đu đưa, nhìn người đến người đi. Chiếc xe Benz màu đen dừng ở bên đường, từ bên trong chui ra hai cô gái trẻ, một người điềm đạm động lòng người, một người vẻ mặt lạnh như băng, khó gần.
14 Tần mặc cố ý chỉ nhiều hơn một điểm, sắc mặt Bùi Thiểu Y mơ hồ biến thành màu đen, Sở Linh Tầm ở một bên, âm thầm thở dài. Cậu cho rằng Tần Mặc không nói nhiều, thì sẽ ngoan ngoãn để cho cậu định đoạt? Đến cuối cùng vẫn đem cậu một quân, chỉ hơn cậu một điểm, một điểm này thế nhưng lại đem mặt mũi của Bùi Thiểu Y trực tiếp ném trên mặt đất.
15 Phần 2 Mặt trời chiều ngả về phía tây, trời chiều màu cam nhiễm đỏ đám mây chân trời, một ngày trôi qua thuận lợi, không ít học sinh đi về phía ký túc xá, dự định nghỉ ngơi.
16 Phần 2Phong Thần vừa nghe sẽ không để lại di chứng, lúc này mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy cái trán trầy da của Tần Mặc, một cỗ cảm giác vô lực tự nhiên sinh ra.
17 Phần 2 Phong Thần trông coi cả đêm, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này ngay cả ngủ cũng cảm thấy lạnh lẽo, một cỗ thương tiếc không tự chủ tự nhiên sinh ra. Hắn vươn tay, vuốt mặt của cô, Tần Mặc khẽ nhúc nhích, trong miệng lẩm bẩm nói nhỏ.
18 "Tôi có thể tự mình lấy!"Nhìn phong thần lại đào một muỗng bánh ngọt đưa tới trong miệng của cô, Tần Mặc hơi xoay đầu đi, làm như kháng nghị muốn cầm lấy cái muỗng trong tay hắn, lại bị tránh được.
19 Phần 2Bùi Thiểu Y khập khễnh ở cửa cầu thang, không biết từ đâu lần ra một điếu thuốc, nhưng sờ soạng ở trên người một lượt, lại không sờ thấy bật lửa.
20 Phần 2 Tần Mặc và Bùi Thiểu Y cùng một ngày ở trong bệnh viện tháo đi thạch cao, Bùi Thiểu Y có vẻ hơi mất tự nhiên, Tần Mặc vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, không có đặc biệt nhiệt tình.