181 Lòng của Lương Chân Chân tự nhiên căng thẳng, mặc dù đoán được ông ấy có thể là cha ruột của mình, nhưng nghe được từ chính miệng ông nói ra, vẫn còn có chút không tiếp nhận nổi, trong lòng rối một nùi, ngón tay kìm lòng không đậu nắm chặt chiếc ly, biểu cảm trên khuôn mặt lại càng để lộ ra đáy lòng rối loạn và bất an của cô.
182 Huyentrang138Lương Chân Chân thắt dây an toàn ình, ngón tay vô thức nghịch vạt áo, không hiểu nhìn về phía người nào đó, “Đi đâu hóng gió vậy? Trước đây chưa từng thấy anh lái xe thể thao.
183 Huyentrang138“Dạ. ” Lương Chân Chân gật đầu một cái, khóe môi chậm rãi nở ra một nụ cười vui vẻ ấm áp, cô không khóc, trong lòng cô rất vui vẻ, rất rất vui vẻ.
184 Huyentrang138“A”Lương Chân Chân không nhịn được kêu thành tiếng thét chói tai, đã rất lâu rồi không được hô to thoải mái vui vẻ tràn trề như vậy, mấy ngày nay đè nén buồn bực ở trong lòng, hôm nay cũng nhân cơ hội này hô to, thật là sảng khoái!Đằng Cận Tư hiểu cô, hiểu cô cần phải phát tiết mình, cũng đã từng trải qua một khoảng thời gian đau thương, làm sao có thể không hiểu rõ cái loại tâm tình phức tạp đó, khi đó anh còn nhỏ tuổi quá, không có cơ hội như vậy, cũng không ai cho anh cơ hội như vậy, mãi đến về sau này trong lúc vô tình tiếp xúc với hoạt động thể thao hạng nhất này, liền không thể tự kiềm chế mà yêu thích, một lần chơi liền nghiện, tựa như thuốc độc vậy, bỏ cũng không xong.
185 Vào đêm mùa hạ gió thổi hiu hiu, lá cây phát ra âm thanh “rì rào rì rào”, giống như lời thì thầm giữa hai người yêu nhau, trăng sáng trên bầu trời cũng lặng lẽ lộ ra hình dáng nhỏ bé, ánh sáng màu bạc nhạt tỏa ra chiếu lên thân thể hai người đang ôm hôn nồng nàn, có một loại hoàn mỹ cùng lãng mạn không nói thành lời.
186 Huyentrang138Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ, chẳng mấy chốc, nghỉ hè trong tầm tay đã biến mất lặng lẽ, ngày 1 tháng 9, vừa đúng lúc hàng vạn học sinh bước vào cổng trường.
187 Đối với việc anh trai trở lại, cô không có cảm giác gì đặc biệt, phần ngây ngô yêu say đắm kia đã sớm không còn nữa, hiện tại cô đã yêu người khác, lòng thầm nghĩ không bao giờ nhớ đến người đàn ông… như anh nữa, có một số việc, đã qua thì vĩnh viễn cũng không thể trở lại ban đầu được, thời gian vốn không đợi ai, trôi qua trong nháy mắt.
188 Huyentrang138Lương Chân Chân có thể dễ dàng tha thứ cho việc cô chửi mình, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho cô ta sỉ nhục người mẹ đã qua đời của mình, nắm tay không tự chủ được siết chặt, hận không thể đi đến cho cô ta hai bạt tai lớn.
189 Huyentrang138Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nam quen thuộc, Tiết Giai Ny vội vàng cầm khăn giấy lau đi mấy giọt nước mắt nơi khóe mắt, nếu như cô nhớ không lầm, giọng nói này rất giống một người đàn ông om sòm.
190 Editor. PuckSau trò khôi hài này, cảm xúc của ba người rõ ràng là tốt hơn nhiều, Quan Hạo Lê phụ trách chọc cười và thanh toán, không hề nhắc tới chuyện theo đuổi Tiết Giai Ny, chỉ khác là ba người vừa rồi đang nói đùa, còn trong lòng anh hiểu rõ đó là lời nói nghiêm túc.
191 Editor: PuckNhìn trong mắt nai con chưa đầy uất ức, lòng Đằng Cận Tư không khỏi xoắn chặt lại, nhưng vừa nghĩ tới cô không để ý bản thân không khỏe lại dậy sớm như thế để đi sân bay đón Diệp Thành Huân, trong lòng anh rất khó chịu, liền mặt lạnh không nói lời nào.
192 Editor: Puck – *******************cô phát hiện bây giờ mình có chút mâu thuẫn khi tiếp xúc với anh trai, cho dù là anh em, cô vẫn có phản xạ có điều kiện muốn chống lại, có lẽ giữ khoảng cách với một người nào khác cũng tốt.
193 Editor: PuckTrong lòng Lương Chân Chân “hồi hộp”, cảm xúc của cô biểu hiện rõ ràng như vậy sao? Thậm chí ngay cả anh trai cũng nhìn ra? Ngay lập tức gật đầu, “Ừhm, em đã có người mình thích.
194 Editor: Puck“Anh không nằm ở trên giường, định đi đâu đây?” Cô tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Đằng Cận Tư, sắc mặt anh thoạt nhìn rất tái nhợt, quả nhiên là bảo mẫu nam không lừa cô, nhưng tình cảnh trước mắt là xảy ra chuyện gì? Anh đang muốn rời khỏi bệnh viện sao?Vốn cô không định dễ dàng tha thứ cho anh như thế, nhưng vừa nhìn thấy anh để cho bản thân tiều tụy không chịu nổi như vậy, trong con mắt thâm thúy tối tăm hiện đầy tia máu đỏ ửng, phía dưới mắt hiện lên từng vết xanh đen, râu dài hơn trước, bây giờ trông anh như một ông chú chán chường, nhìn thấy khiến lòng cô ê ẩm, căn bản không có cách nào tức giận với anh.
195 Truyện không có chương 196
196 Editor: PuckTrên ban công, Quan Hạo Lê hỏi thẳng: “Lại cãi nhau?”Lương Chân Chân không vui liếc mắt nhìn anh ta, cái gì gọi là lại cãi nhau? Chẳng lẽ bọn họ thật sự hay ầm ĩ sao? Rõ ràng đây là lần đầu tiên mà!“Mới là lần đầu tiên.
197 Lúc ăn cơm tối, có người bưng cháo đã được nấu kỹ vào, để trên bàn, rồi lui ra ngoài, để lại gian phòng cho hai người. Lương Chân Chân bưng cháo lên, đưa cho người đàn ông nào đó ngồi ở trên giường, “Bác sỹ nói rồi, bây giờ anh chỉ thích hợp ăn thức ăn thanh đạm, bảo dưỡng dạ dày.
198 Editor: Puck“Không phải, vậy còn anh? Đến thăm bạn?” Lương Chân Chân lắc lắc đầu, ôn tồn hỏi, cô không ngờ ở bệnh viện cũng có thể gặp Quý Phạm Tây, thế giới đột nhiên trở nên thật nhỏ bé.
199 Editor: PuckSau khi thấy bóng lưng Lương Chân Chân rời đi, Quý Phạm Tây khó hiểu hỏi: “Chú Thẩm, chuyện gì xảy ra vậy? Chân Chân là con gái chú?”Thẩm Bác Sinh gật gật đầu: “Trước đây không lâu chú cũng mới biết Chân Chân là cô con gái nhỏ của mình đã thất lạc nhiều năm, năm đó chú có lỗi với mẹ con bé, bây giờ con bé có thể tha thứ cho chú đã khiến cho chú cảm thấy cực kỳ an ủi, ôi…”Quý Phạm Tây hiểu đại khái, đây là đoạn tình yêu lúc còn trẻ của chú Thẩm, làm người vai dưới như anh không có quyền đòi hỏi hay phán xét, chỉ có điều trong lòng lại thêm thương tiếc Lương Chân Chân, từ nhỏ không có ba, cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, chắc những ngày đó rất khổ cực.
200 Editor: ChiMyBên trong phòng bếp, Lương Chân Chân đang dùng thìa khuấy nồi cháo nhỏ, đột nhiên cảm giác có hai cánh tay ôm lấy mình từ phía sau, không khỏi la lên: "Trời ơi! Đừng quậy mà, anh mau lên giường nằm nghỉ đi, đợi lát nữa là được rồi.