161 Trên boong tàu gió thổi hiu hiu, sáu người lqd ngồi chung quanh một cái bàn, hai người một nhóm, thật là đặc biệt tương xứng, chỉ chốc lát sau, có nữ giúp việc bưng một khay thức ăn tinh sảo nối đuôi nhau mà đến, đều trải qua quá trình chế biến tỉ mỉ, giống như cho chúng mặc thêm một tầng trang phục hoa lệ, ngó qua, lập tức có thể khiến cho vị giác của mọi người dâng lên, chỉ mong được nếm thử ngay tức khắc.
162 “Hừ!” Lỗ mũi Cát Xuyến hừ hừ, miệng vểnh lên cực kỳ tự tin nói: “Góc tường của tôi các anh khỏi phải nghĩ đến đi, tôi đây không có hứng thú với mấy người đàn ông xinh đẹp, tôi đây chỉ thích đàn ông thô thiển mãnh liệt.
163 “Sao vậy?” Đằng Cận Tư mơ hồ nghe thấy người bên cạnh thở dài, không khỏi sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, dịu dàng hỏi. Lương Chân Chân lắc đầu một cái, “Không có việc gì đâu, buồn ngủ quá, em muốn ngủ một chút, còn bao lâu mới đến vậy!”“Chừng sáu tiếng nữa, tới đây, anh ôm em ngủ.
164 Hai cô gái nắm tay nhau đi vào bếp, lưu lại hai người đàn ông đứng trong phòng khách nhìn nhau, đuôi chân mày Đằng Cận Tư lqd thâm thúy nhếch lên, trực tiếp đi về phía ghế sa lon ngồi xuống, hai chân vắt chéo chờ nai con làm xong bữa sáng, nói thật, đúng là anh rất muốn nếm thử tay nghề của nai con một chút.
165 Ninh Sương yêu thương sờ đầu Úy Hợp Hợp, “Bé cưng Hợp của chúng ta không tồi nha, biết khiêm tốn xin chỉ bảo, tiền đồ vô lượng (tương lai không có giới hạn – đầy hứa hẹn) đó!”“Hì hì…” Cảm xúc của Úy Hợp Hợp tới nhanh đi còn nhanh hơn, nụ cười rạng rỡ khiến cho người khác cũng vui sướng theo.
166 “Được, chúng ta cũng đi du lịch vòng quanh thế giới. ” Thư Nhĩ Hoàng gật đầu một cái, trong con ngươi đen như mực là cưng chiều mênh mông vô bờ. “Hả…Ừhm!” Úy Hợp Hợp vui vẻ ôm cổ chồng, chu cái miệng anh đào nhỏ nhắn ấn một nụ hôn lên gương mặt anh ấy, trong mắt không giấu được niềm vui.
167 “Cái gì?” Đằng Cận Tư không nghe rõ cô nói gì, nên hỏi lại một lần nữa. “Không có gì đâu… em buồn ngủ quá, muốn chợp mắt yên tĩnh một chút, đến nơi anh gọi em nha.
168 Buổi tối, hai người vào ở trong trang trại rượu nho lân cận, đơn giản mà sạch sẽ, khắp nơi lộ ra ấm áp và thoải mái, ông chủ là người địa phương chừng bốn mươi tuổi, vô cùng nhiệt tình hiếu khách.
169 Editor: PuckKhi thấy tên người gọi tới trên điện thoại là Nam Cung thì trong lòng Đằng Cận Tư xẹt qua chút kinh ngạc, cậu ta đã đi theo mình nhiều năm, luôn luôn rất thức thời, sao hôm nay lại gọi không ngừng như vậy? Chẳng lẽ thật sự bị nai con nói đúng? Là có việc gấp gì đó?Ấn nút nghe, đầu bên kia lập tức lqd truyền tới giọng nói lo lắng của Nam Cung Thần.
170 Editor : ChiMyDường như trước mắt cô xuất hiện một lớp hơi nước mông lung mờ mịt, che đi ánh mắt của cô, làm cho cô không thấy rõ mặt của anh, lông mi thật dài như cánh bướm nhè nhẹ rung động mấy cái, toàn bộ uất ức trong lòng hóa thành nước mắt nóng bỏng.
171 Editor: ChiMy ( theo cách gọi của đạo Phật là chướng ngại do ma quỷ gây ra )Nam Cung Thần ngạc nhiên nhìn Lương Chân Chân đang giàn giụa nước mắt, không hiểu cô bị gì đây? Cho dù không muốn mình đi theo cũng không cần thiết phải khóc chứ? Cứ làm như bị mình phụ bạc vậy, nếu bị cậu chủ biết, như vậy biết làm sao?"Được rồi, bà cô ơi, tôi sợ cô rồi được chưa.
172 Editor: ChiMyRa khỏi cửa phòng bệnh, Đằng Cận Tư liền gọi một cú điện thoại cho nai con, tiếng chuông điện thoại di động reo thật lâu mới có người nhận, bên trong truyền đến một giọng nói không còn hơi sức"Alô.
173 Editor: ChiMyVừa vặn lúc này y tá trưởng đi tới tìm anh để nói về tình trạng cơ thể của bà nội, cùng với một số việc uống thuốc, anh liền đi theo, nghĩ tới ngày mai hẳn đi tìm nai con, hôm nay suy nghĩ quá rối bời.
174 Editor: ChiMyĐằng Cận Tư nhìn bộ dạng của nai con, trong lòng vừa đau lòng vừa buồn cười, bàn tay xoa trên trán cô dần dần trượt xuống trên gương mặt mềm mại của cô, dùng sức nhéo một cái, cho đến khi nhìn thấy cô mở to đôi mắt ngập nước tức giận nhìn mình, mới chậm rãi buông tay, còn thêm một câu, "Cảm giác rất tốt.
175 Editor: ChiMyĐằng lão phu nhân nhìn ánh mắt của cô không mê mang giống như lần trước ở sau vườn vậy, mà có một loại kiên định và chân thành, trong lòng bà liền hiểu mấy phần, chắc hẳn mấy ngày nay tình cảm giữa hai người đã tăng lên không ít.
176 Ngón tay của Đằng Cận Tư luồn vào trong mái tóc dài đen nhánh của cô, hôn lên thái dương của cô, "Ừ, đi đâu?""Khu mộ Tây Sơn. " Giọng của Lương Chân Chân hơi buồn, đầu chôn ở trong ngực anh, tham lam ngửi mùi vị ấm áp trên người anh, mặc dù anh có gia thế hiển hách, nhưng vẫn cô độc, cũng không được hưởng thụ qua sự quan tâm và yêu mến của cha mẹ; mà mình mặc dù cuộc sống nghèo khổ, nhưng ít nhất còn được hưởng thụ qua tình thương ấm áp của mẹ, mặc dù rất ngắn ngủi, nhưng mẹ rất thương cô, vừa đúng mấy ngày nữa chính là ngày giỗ của mẹ, cô muốn mang anh đi gặp mẹ, nói ẹ đang ở trên thiên đường biết, hiện tại cô rất hạnh phúc.
177 Editor : ChiMy"Cô ấy tên Lương Chân Chân, năm đó cô ấy năm tuổi, sau khi mẹ qua đời thì được một nhà họ Diệp nuôi dưỡng đến nay. " Trinh thám Lâm móc tiếp một xấp tài liệu từ trong túi ra đưa cho ông.
178 Editor: ChiMyTrong lòng Đằng Cận Tư thắc mắc Thẩm Bác Sinh biết nai con khi nào, còn nói chuyện thân thiết như vậy? Tại sao? Chỉ tưởng tượng thôi, anh đã nổi giận, ánh mắt nhìn về phía ông ta càng bực mình, chỉ hận không thể đâm ông ta mấy nhát, giọng nói lạnh lùng vang lên, "Thẩm tiên sinh muốn làm gì?"Lương Chân Chân cũng kinh ngạc nhìn Thẩm Bác Sinh, lời nói của ông ta thật kỳ quái!Sau khi Thẩm Bác Sinh nói xong mới phát hiện mình có chút đường đột, nếu như ngay ở đây nói cho Chân Chân biết mình chính là cha ruột của nó, nó có thể nghĩ mình bị tâm thần hay không? Còn có người đàn ông bên cạnh nó, ánh mắt như muốn lăng trì mình, địch ý đối với mình vô cùng mãnh liệt, hoàn toàn chính là một loại ham muốn chiếm giữ đối với người phụ nữ của mình.
179 Editor : ChiMyCô chưa kịp thấy rõ, Thẩm Bác Sinh đã đóng bóp da lại, sau khi cô nhận lấy danh thiếp trong lòng còn đang suy nghĩ cô gái trong tấm hình kia có phải mẹ của cô không, rất muốn mở miệng hỏi nhưng lại sợ quá mức đường đột, chỉ đành phải giữ sự nghi ngờ ở trong lòng.
180 Sàn nhà bằng gỗ mang đậm phong cách cổ xưa, rèm cửa sổ màu đỏ thẫm, cả vật dụng bên trong quán cà phê cũng lấy gỗ làm yếu tố chủ đạo, cảnh vật xung quanh tao nhã mộc mạc, bên trong phòng bố trí rất độc đáo lại thêm suối nước chảy từ từ âm nhạc chậm rãi du dương, ánh sáng ấm áp mềm mại nhẹ nhàng nhuộm thành một vầng sáng nhàn nhạt, tạo nên một phong cảnh khác biệt.