101 "Mua lại cao ốc Long Ảnh?" Hác Mãnh sửng sốt. Trần Vũ Tình mỉm cười nói: "Không sai, mua lại cao ốc Long Ảnh. Khoa kỹ Lam Mị hiện giờ đã không còn là công ty phổ thông nữa rồi, nó cần biểu hiện thực lực ọi người thấy, trụ sở công ty hiện giờ có vẻ không được hoành tráng.
102 Bé trai đôi mắt mở to, đứng yên không nhúc nhích nhìn mẫu thân đang cãi nhau cùng mấy người trẻ tuổi, cậu không khóc, cũng không nghịch ngợm gì, mà ngược lại rất yên lặng.
103 Xe lửa tới ga huyện Thanh Long, Hác Mãnh để Thiết Ngưu xách hành lý giúp Cung Yến, hắn thì ôm bé trai Hiên Hiên, Trương Đậu Đậu cũng xuống ga này. Bên ngoài trời đã bắt đầu tối.
104 "Mấy người già có một loại cảm tình khó dứt với Thanh Long Ngọc, đặc biệt là những người tìm ngọc như gia gia của Lý Minh, còn đối với những người trẻ tuổi chúng ta mà nói, Thanh Long Ngọc là bảo bối không sai, nhưng còn lâu mới có thể thực dụng như tiền bạc, trước đây Lý Minh đã từng muốn đem Thanh Long Ngọc trong nhà bán đi, nhưng người nhà vẫn không đồng ý.
105 Sáng sớm ngày hôm sau, tiếng gõ cửa cộc cộc vang lên đánh thức Hác Mãnh!"Người nào thế?" Hác Mãnh ngáp dài một cái, đứng dậy mở cửa. Nhìn thấy Trương Đậu Đậu đứng ở ngoài, hắn liền sửng sốt, dở khóc dở cười nói: "Mỹ nữ, đến sớm vậy!"Trương Đậu Đậu liếc nhìn nửa thân dưới của Hác Mãnh, khuôn mặt thoáng ửng đỏ, có chút ngượng ngùng: "Ngươi… sao ngươi không mặc quần!""Ta vừa mới rời giường thôi!" Hác Mãnh nói xong liền quay vào phòng, thả người nằm lại lên giường.
106 Hác Mãnh muốn xây nhà máy sản xuất đá kỳ thật không phải muốn làm theo kiểu bát nháo. Trực tiếp thương thảo với lãnh đạo thị trấn, nhận thầu 500 mẫu đất hoang bên ngoài trấn, thời hạn thuê là 30 năm, một năm 500 ngàn, Hác Mãnh trả một cục tiền thuê 10 năm.
107 "Ông chủ, ngươi đến thị trấn này là vì ngọc Thanh Long hay thật sự là muốn xây nhà máy?" Thiết Ngưu nhìn Hác Mãnh, cười hỏi. Hành vi của Hác Mãnh trong mấy ngày qua khiến hắn có chút nhìn không thấu.
108 Trên xe lửa trở về Thạch Thành, Hác Mãnh luôn cười, hành trình tới huyện Thanh Long lần này thu hoạch vượt xa dự liệu của hắn. Lúc về hắn không ngồi ghế cứng nữa mà mua hai vé ghế đệm.
109 "Thiết Ngưu, ngươi về suy nghĩ kĩ một chút!" Cam Tĩnh lái xe đưa hai người Hác Mãnh tới cửa hàng điện gia dụng, thời điểm Thiết Ngưu muốn xuống xe, nàng liền dặn với theo.
110 "Chị, tối nay em không về nữa, ngủ cùng chị nhé, chỗ em nhiều muỗi lắm!" Lúc ăn cơm, Thường Mị cười nói. Tầng hai nhà nàng không lắp điều hòa, chỉ có chiếc quạt điện, tất nhiên sẽ không thoải mái như phòng của Hác Mãnh rồi, khi Hác Mãnh không ở nhà, nàng thường ở bên này, có khi còn ngủ ở phòng Hác Mãnh, hiện giờ Hác Mãnh trở về rồi nên nàng nói câu này kỳ thực là để cho hắn nghe.
111 "Keng: khen thưởng tặng phẩm cao cấp, xin mời 'Trưởng Trạm Thu Mua' kiểm tra. "Đột nhiên bên tai vang lên âm thanh khiến cho tâm tư Hác Mãnh đang loạn nhất thời bình tĩnh lại, kìm nén chuyện đó cũng không chết người được.
112 8h, Hác Mãnh chuẩn bị đi tới thị trường đồ cũ, đã lâu rồi không tới, mặt khác trong cửa hàng cũng cần bổ sung thêm nguồn hàng. Tuy rằng hiện giờ chút thu nhập của cửa hàng đối với hắn chỉ là khoản tiền nhỏ, nhưng nếu không kinh doanh nữa thì Ngụy Thục Phân biết đi nơi nào? Cửa hàng vẫn phải tiếp tục kinh doanh, coi như không kiếm được nhiều tiền thì cũng có thể để Ngụy Thục Phân có lý do ở lại.
113 "Nhìn bộ dạng của ngươi có vẻ rất kinh ngạc đúng không? Trước đây chưa từng thấy à?" Hoàng Ly hơi nhếch miệng cười, nhìn Hác Mãnh qua gương chiếu hậu.
114 Rời khỏi Đại Phú Hào, Hác Mãnh gọi điện thoại cho người phụ nữ kia. "Honey, khanh khách, nhớ người ta sao?" Tôn Nhiêu giọng nói nũng nịu, cười duyên vang lên trong điện thoại, khiến Hác Mãnh không nhịn được rùng mình, tự nhủ ngươi cứ làm như thân quen lắm ấy.
115 Hác Mãnh ngồi trên cục gạch, lấy trong Trạm Thu Mua ra một bao thuốc, bình thường hắn ít khi hút thuốc, cũng không phải không hút mà là có hút nhưng không nghiện.
116 Hác Mãnh bắt taxi về đón Quả Quả, hôm qua đã hứa dẫn cô nhóc đi dự tiệc tối nay rồi, không thể nuốt lời. Người lớn đã hứa với trẻ con thì phải làm được, nếu không sẽ gây ra ảnh hưởng không nhỏ tới suy nghĩ của bọn nhóc.
117 Dương Tiểu Song nhìn mẹ đang trò chuyện vui vẻ với Hác Mãnh, cái mũi nhỏ nhăn lại, nàng cũng không ngốc, nhận biết không kém so với người khác. Mẹ mình xinh đẹp như vậy, thiếu gì người muốn theo đuổi, chỉ có điều trong tiềm thức của nàng không thích, hoặc có thể nói là kháng cự lại điều đó.
118 Thừa lúc Hác Mãnh đi rửa tay, Dương Tiểu Song chạy theo. Từ phía sau ôm lấy cổ Hác Mãnh, nhảy lên lưng hắn, vui vẻ hỏi: "Vừa rồi có bực bội không? Bây giờ còn giận không? Nói cho ngươi hay, ta cố ý đó, biết cái gì gọi là mưu kế không?" Hác Mãnh lườm một cái, cười khổ nói: "Mưu kế hay không mưu kế ta không biết, thế nhưng ta biết ngươi rất nặng, ngươi nên giảm cân đi thôi.
119 Trước cửa Siêu thị điện tử Bạch Lam hai bên xếp đầy lẵng hoa, cũng không biết là của ai đưa tới nhưng mà rất nhiều. Khi hắn tới, Bạch Lam và Phi Ngữ cũng đã đến rồi.
120 Đầu tiên, trên mạng có người tung ra tin tức, Hoa khôi Đại học Từ Manh xuất hiện tại lễ khai trương Siêu thị điện tử ở Thạch Thành, với một dàn xe sang đưa đón, 24 vị cận vệ bảo tiêu uy mãnh, hát 2 bài thu vào tiền triệu.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41