61 "Bằng hữu này của ngươi không đơn giản a!" Chu Đào cười nói. Lời này nghe thoáng qua thì hờ hững nhưng suy nghĩ kỹ thì chính là để nhắc nhở!Hác Mãnh gật đầu cười, nhìn sang Thiết Ngưu, nghĩ đến đoạn hai người bọn hắn làm sao mà quen biết nhau, lại lắc đầu, mặc dù mình không biết Thiết Ngưu trước kia là hạng người gì, nhưng hắn biết bản thân hắn là người như thế nào.
62 Sáng sớm ngày hôm sau, Hác Mãnh xoa xoa trán, hiện tại đầu óc vẫn còn hơi đau nhức. Tối hôm qua hát hò chán chê ở Đại Phú Hào xong, mọi người liền đi ăn khuya, Hách Mãnh uống tới say mèm!Mở mắt, nhìn trần nhà, cửa sổ, cảnh tượng xung quanh, đây là một nhà khách sạn, hắn cũng không biết mình làm sao lại ở đây.
63 Hác Mãnh ở phòng tắm khách sạn tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo ngay ngắn, định rời đi. Phát hiện Tôn Nhiêu đẩy cửa vào! Sửng sốt một chút, cười hỏi: "Làm sao, thay đổi chú ý?""Ta nghĩ kỹ rồi!" Tôn Nhiêu nhìn chằm chằm Hác Mãnh, cắn môi nói: "Hiện tại ta đã là người của ngươi, ngươi phải có trách nhiệm, là người đàn ông đầu tiên của ta, hi vọng ngươi hiểu rõ mà cưới ta!""Cái gì?" Hác Mãnh ngạc nhiên, nữ nhân này không phải đang nói đùa chứ? Hay chính mình nghe lầm? "Ngươi phải có trách nhiệm đối với ta, không cưới ta, ta liền bám theo ngươi cả đời!" Tôn Nhiêu nghiêm túc đem đem suy nghĩ trong lòng nói ra, rồi lặp lại một lần, trái tim thầm nhũ, nhà của ngươi không phải làm quan sao, lão nương không tin, các ngươi dám cùng ta công khai nói lý lẽ, trước tiên phải bắt hắn phụ trách đã.
64 Một bộ nhà hai phòng ngủ một sảnh khách hơn 80m2, đồ gia dụng, tủ quần áo, bếp,… đều đầy đủ hết, tiền thuê mỗi tháng một ngàn hai, cách bày trí tầm trung, ở lầu hơi cao, tầng sáu cao nhất, hơn nữa không có thang máy! Ưu điểm, nơi đây cách cửa hàng bán đồ second-hand của Hác Mãnh mở rất gần, đi bộ chỉ tốn năm, sáu phút là tới.
65 Hác Mãnh đem tham số cụ thể của hai sản phẩm điện tử, các loại linh kiện cần thiết, gửi tới hòm thư của Lam Phượng Hoàng, đúng lúc nàng có bằng hữu trong phương diện này, có thể trực tiếp báo giá rồi gọi điện lại cho hắn.
66 Trí năng Lam Mị xuất hiện trên mạng với giao diện là màu lam nhạt, mang theo đường viền kim loại, khiến mọi người lần đầu tiên nhìn vào sẽ có cảm giác như là "Khoa học viễn tưởng" vậy.
67 "Chủ nhân, ngài thu được một tin nhắn âm từ 'Trí năng Lam Mị'. "Lam Lam trong điện thoại di động của Hác Mãnh cùng với máy vi tính xách tay ở nhà có liên thông với nhau, người ngoài không thấy được Lam Lam ở hai thiết bị khác nhau chỗ nào, nhưng Hác mãnh biết Lam Lam ở chỗ mình là mẫu thể, so với trí năng tiểu Lam mà những người khác cài đặt càng có nhân tính hóa, cũng càng có trí năng hóa.
68 Vốn là Hác Mãnh định sau khi gọi điện thoại cho Lam Phượng Hoàng, thì sẽ chuẩn bị đi một chuyến tới thành phố Thâm Khẩu, nhưng không ngờ rằng Lam Phượng Hoàng tự mình đi tới Thạch thành.
69 " Khoa học kỹ thuật Lam Mị ", là. . . . là ngươi sáng tạo ra ? "Lam Phượng Hoàng dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Hác Mãnh, lượng tin tức này thật sự có chút lớn, làm cho nàng tạm thời không thể tiếp thu nổi.
70 "Có hứng thú làm tổng giám đốc 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' chi nhánh Thâm Khẩu không?" Hác Mãnh nhìn Lam Phượng Hoàng cười hỏi. Lam Phượng Hoàng giơ tay chỉ mặt mình, trừng hai mắt hỏi: "Ta?"Hác Mãnh cười nói: "Không sai, chính là ngươi.
71 Lam Phượng Hoàng ở Thạch Thành chơi hai ngày, sau đó mang 'Lệnh bổ nhiệm' của Hác Mãnh đi rồi. Nàng có thể đại diện toàn quyền khoa học kỹ thuật Lam Mị cùng những xưởng sản xuất lớn kia đàm phán.
72 "Em mỗi ngày ở nhà thật nhàm chán, em không muốn làm minh tinh, em cũng không muốn làm thần tượng, em muốn lui ra khỏi giới giải trí, hưởng thụ chính cuộc sống mà em muốn!" Từ Manh cúi đầu, nhẹ giọng nói.
73 Từ Manh cầm lấy món đồ kia, giảo hoạt cười nói: "Đầu tiên, đây nhất định không phải cổ ngọc thời Minh triều, mà là hàng nhái thời cận đại, thời gian sẽ không vượt quá mấy chục năm, nhưng mà chạm trổ cũng không tệ lắm, vật liệu cũng được, cũng không phải đồ vật làm thời hiện đại, cho nên cũng có chút giá trị.
74 "Lão Vương, gần đây vận may của ngươi hơi kém nhỉ, ha ha, khối nguyên thạch này đáng giá 5-600 ngàn sao? Hê hê, đây là khối thứ mấy trong ngày hôm nay rồi? Vận may không tốt thì đừng nên đổ, mấy triệu tệ ném xuống nước, đoán chừng cũng có thể nghe thấy tiếng vang đấy, ây dà!" Một nam nhân hơn 40 tuổi bước tới, ngoài cười nhưng trong không cười, đầy giễu cợt đón lời.
75 Từ Manh kéo kéo Hác Mãnh, hưng phấn nói: "Hay nha, thứ đồ như vậy mà ngươi cũng bắt được! Ngươi định xử lý khối ngọc phỉ thúy này thế nào? Bán chứ? "Lần này chẳng những đổ trúng, hơn nữa còn là trúng lớn, khối băng chủng phỉ thúy lớn như thế, giá tiền ít nhất hơn 10 triệu, đầu tư 200 ngàn, bán sang tay giá trị liền bạo tăng gấp 50 lần, chỉ nghĩ đến thôi đã làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
76 Khu vực trung tâm thành phố sầm uất, nơi cư ngụ nổi tiếng Tinh Nguyệt, một tòa biệt thự ba tầng độc lập. "Hác lão đệ, đệ muội, mời vào trong nhà, ngàn vạn đừng khách khí.
77 Tiền lão gia tử đã đáp ứng với Hác Mãnh, giúp hắn điêu khắc một chuỗi vòng tay, một chuỗi hạt dây chuyền, cùng với điêu khắc một số đồ trang sức khác.
78 Trần Vũ Tình xoa xoa cái đầu đang đau của mình, những chuyện phát sinh ra tối hôm qua nàng còn nhớ rõ, tuy rằng uống nhiều rượu,Biết đây là khách sạn, hơn nữa nàng cũng biết tối hôm qua giữa hai người không có phát sinh chuyện gì cả.
79 "Nếu như có thể cứ này cho đến già, thì tốt biết mấy". Trần Vũ Tình dựa vào Hác mãnh cười nhẹ giọng nói. Hác Mãnh biết Trần Vũ Tình là nữ nhân tâm cao khí ngạo, nàng không giống các nữ hài tử khác, thích lãng mạn, thích sùng bái, thích theo đuổi, nàng thích đứng ở đỉnh cao của thế giới nhìn xuống, mà không phải đứng ở chân núi ngước mặt nhìn lên thế giới.
80 "Thế nhưng,sản phẩm chủ yếu nhất của khoa học kỹ thuật Lam Mị tuyệt đối không phải phần mềm 'Trí năng Tiểu Lam', mà là hệ điều hành Lam Mị, hệ điều hành này mới là tài sản quý giá nhất của khoa học kỹ thuật Lam Mị.