41 Giản Diệc Thừa chỉ chở hai người đến dưới lầu, không đi lên theo, chủ yếu là hôm nay không hợp. Nhà người ta đoàn viên, anh mà tham gia vào thì lúng túng lắm.
42 Sơ Ngữ nghe tiếng gõ cửa, còn tưởng là Giản Diệc Thừa tới sớm, ngẩng đầu nhìn ngoài cửa, ra là đứa nhỏ giao hàng Thiệu Bảo Toàn.
Hôm nay cậu ta không mặc quần áo làm việc, hẳn là ngày nghỉ.
43 "Còn có ba ngày nữa là được nghỉ, làm ơn đừng xảy ra vụ án nào nữa, để cho chúng ta yên tâm ăn tết đi!" Lâm Lang ngồi trong phòng làm việc kêu rên khấn vái.
44 "Mười một giờ tối ngày 2 tháng 7 đến rạng sáng ngày hôm sau, trong khoảng thời gian này cô ở đâu? Đang làm gì? Có ai ở cạnh bên không?"
Lâm Lang và Giản Diệc Thừa chia nhau hỏi những người bạn cùng tham gia tụ họp với nạn nhân Đường Đường.
45 ". . . Tôi, tôi và Đường Đường quen nhau, nhưng chúng tôi bên nhau chưa tới ba ngày. Vừa xác định quan hệ hai hôm trước bữa họp bạn. Nhưng tôi không có giết cô ấy, mấy người phải tin tôi.
46 Chín giờ mười phút tối, Giản Diệc Thừa vội vã chạy về cục cảnh sát. Trong phòng thẩm vấn, Lâm Lang đang mắt lớn trừng mắt nhỏ với Ngụy Thanh Thần, so coi sức chịu đựng của ai mạnh hơn.
47 Sáng hôm sau Sơ Ngữ thức dậy, theo thói quen mở điện thoại lên, trên app thay đổi logo thành valentine thì cô mới biết hôm nay là lễ tình nhân. Độc thân hai mươi bốn năm, cái ngày lễ này không liên quan tới cô, cho nên nhất thời quên mất mình cũng có bạn trai.
48 Càng lớn lên càng cảm thấy ăn tết không có ý nghĩa, nhất là với gia đình đơn giản như nhà Sơ Ngữ vậy, bạn tốt cần chúc tết không có mấy nhà, chúc tết xong là coi như hết tết.
49 Nhà họ Thiệu nằm trong một cái thôn nhỏ cách Giang Thành trăm dặm, so với thành phố sầm uất huyên náo, nơi đây giống như bị ngăn cách với đời, yên lặng, thanh tĩnh.
50 ". . . Bọn họ vẫn luôn rất thiên vị, chỉ là em tự dối gạt mình không muốn tin tưởng thôi. Nhưng bây giờ ngay cả tự lừa mình em cũng không làm được nữa.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13