21 Tình cảnh một:
"Biểu muội , biểu ca rất nhớ ngươi nha. "
Miệng Mộng Chi chu lên
"Mấy ngày nay ngươi ta phải giúp tên kia luyện tập công phu nha.
22 Tình cảnh ngũ:
Từ xương sống đến thắt lưng đều đau ê ẩm, vì sao ư? Vận động mạnh trên giường quả là công việc lao lực!
"Nhã Nhã, bọn họ đều rất thô lỗ nha, về sau chỉ cần ở cùng tứ ca, không cần để ý mấy tên cầm thú kia.
23 Tác chiến 2:
"Tam ca, hôm nay còn muốn kiểm tra thân thể sao?" Ta vô tội hỏi
"Kiểm tra thân thể mỗi ngày đều phải làm. . . . . " ( nhân cơ hội làm một chút )
"Nha.
24 Trong nhà không có việc gì mà cũng có vài mĩ nam lượn qua lượn lại, cũng coi như là ngắm đã tầm mắt,ngắm nhiều bổ mắt lại khoẻ mạnh ,nhìn nhiều cũng khiến đầu óc ta trở nên phong phú hơn.
25 Nói đến tiệc tối, người người sắc mặt hồng nhuận nâng cốc hoan hỉ, bên trong xuân ý dạt dào ấm áp muốn chết, không khỏi làm ta nhớ đến Tiểu Tứ cùng Tỉnh Chi còn đang tu luyện xa nhà.
26 Năm mới này tới, thật sự vạn phần quỷ dị.
Cảm xúc tam ca, nhìn không ra một tia khác thường, vẫn giống ngày xưa nhất dạng lạnh nhạt, giống như ngày đó hết thảy đều là chính ta huyễn hoặc nghĩ ra.
27 Ta úp mặt vùi sâu vào lồng ngực An Dương, tim trong ngực không khỏi đập thình thịch. Bên ngoài có chút động tĩnh, nguyên lai gia nhân tới truyền lời của lão gia, muốn mọi người chuẩn bị để lập tức nhập trấn , ăn cơm chiều cùng tìm nơi ngủ trọ.
28 Đại ca thật là một thiên tài, cửa hàng Bạch gia được kinh doanh vô cùng phát đạt. Cửa tiệm to như vậy toạn lạc giữa kinh thành, phía trướccửa tiệm song song, giản dị mà thanh nhã, nguyên lai là hai phòng tiếp khách,trông vô cùng lịch sự.
29 Sáng sớm nhìn ra xa ngoài cửa sổ, một màn trắng xoá, nguyên lai đêm qua tuyết rơi cả một đêm. Mở cửa sổ ra , khí tức thanh tân đập vào mặt mà đến, ánh mặt trời cũng phá lệ mị người, nắng sớm sáng lạn đâm vào ánh mắt người , ta nheo ánh mắt lại ,thở ngoài khí lạnh , ngực bụng phá lệ rộng rãi.
30 Đã khuya đại ca mới trở về , đại gia hỏa nhanh muốn dùng bữa tối. Nhìn thấy đại ca cùng ảnh vệ về đến nhà, chúng ta đều tò mò phụ thân đại nhân cùng Nhị thúc đâu? Nguyên lai thợ mộc của đại ca mới tìm ra công nghệ điêu khắc rất tân tiến, bọn họ tính toán nghiên cứu một chút mới trở về sau, đều là cuồng công tác a.
31 Trở lại Bạch phủ, An Dương đem Nhã Nhã giao cho Mị chiếu cố, hắn bị Hạo Lỗi gọi đến thư phòng. Bạch Hạo Lỗi chậm rãi thưởng trà ,chỉ nhìn hắn mà không nói lời nào, An Dương mỉm cười nhợt nhạt , một lúc lâu đành đánh vỡ trầm mặc ,nói
"Đại ca cho gọi ta mà không định nói ra suy nghĩ của mình sao? Nếu không có chuyện gì, Tam đệ đành cáo lui"
Bạch Hạo Lỗi làm ra vẻ có chuyện cần bàn, An Dương tiếp tục nói
"Hoàng thân quốc thích ư? Tất nhiên là tốt , có quyền lại có tiền, đối với Bạch gia chúng ta thì càng có lợi.
32 Tam ca. . . Buông!"
Ta đè nén dục vọng khó chịu xuống hô to ra tiếng, ta không cần a! Sự tình như thế nào lại biến thành bộ dạng này ? Ta dùng sức toàn thân, giãy dụa , lại khiến cho mật huyệt hút lấy ngón tay khiến mật dịch tràn ra, ma xát lợi hại!
"A.
33 Từ nhỏ ta đã là một tiểu cô nhi, ha, điều này cũng không ngạc nhiên, ảnh vệ nào trong Bạch phủ mà chẳng phải cô nhi. Cuộc đời của ta cũng không có biến động gì quá lớn, cũng có thể nói, có thể có, nhưng ta căn bản không để ý lắm.
34 Nói đến thực buồn cười , ta chỉ nhìn hắn một cái, liếc mắt một cái đã bị thuyết phục.
Nói thật ra , y phục lam nhạt này thật sự rất hợp với hắn. Hắn đứng ở nơi đó, giống như là một bức họa, nếu không thì chính là một loại cảnh sắc thiên tiên,mờ ảo như vậy ,hư vô như vậy , có vẻ rất lợi hại.
35 "Không biết vì cái gì, Nhã Nhã liếm ca ca như vậy, ca ca thấy thật thoải mái. Lại đến làm một lần nữa được không, tiểu muội?"
Bám vào trên đỉnh xe ngựa nghe lén, nghe thấy thanh âm chủ tử run run ma mị, , ta cơ hồ phun nước miếng.
36 Nhìn một phòng toàn thuốc bổ cực phẩm, ta quả thực không biết nói gì. Chẳng lẽ đại ca nói ta mắc phải bệnh nan y lập tức sẽ chết sao? Rất cũng dọa người đi, cho dù ta đúng là bị tiểu tiểu phong hàn cũng không đến mức xuất ra cái gì mà nhân sâm ngàn năm , cỏ linh chi vạn năm đi.
37 Sự thật là mộng xuân kia xảy ra không hề có một dấu vết nào để lại. . . . . . . .
Hay là do gần đây Tam ca không có động tĩnh gì, ta không khỏi bắt đầu khát vọng hắn ? ? Không thể nào! Thực xấu hổ a.
38 Tiểu tứ cứ ôm ta như vậy, hai ta đối diện nhau, bông tuyết bốn phía bay múa , trái tim của ta đột nhiên phong phú như thế, nguyên lai. . . Nguyên lai ta luôn luôn chờ đợi hắn a.
39 Ban đêm, ba thiếu niên anh tuấn thần sắc lại khác nhau hoặc ngồi, hoặc nằm tại một chỗ bí ẩn trong phòng.
"Triển Phong, hoan nghênh ngươi trở về. " Một nam phi thường yêu diễm lại dùng thanh âm ôn nhu khiến người ta không khỏi nổi da gà nói.
40 editor: TrieuKyAn
Sáng sớm tỉnh dậy, ngồi trên giường ta ngẩn người ra, đột nhiên nhớ ttới tiểu tứ đã thật sự đã trở lại, ngọt ngào cười, thực hạnh phúc.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33