Ất Nữ Bạch Nhã Nhã Chương 40: Phong Ba
Chương trước: Chương 39: Mưu Đồ Bí Mật
editor: TrieuKyAn
Sáng sớm tỉnh dậy, ngồi trên giường ta ngẩn người ra, đột nhiên nhớ ttới tiểu tứ đã thật sự đã trở lại, ngọt ngào cười, thực hạnh phúc. Lăn lông lốc đứng lên kêu Tiểu Nguyệt lấy quần áo lại đây, vừa mới thay áo ngủ ,kéo áo lót dây lưng, tiếng cười trong viện vang lên, mấy người kia nối đuôi nhau mà vào.
"Nhã Nhã ,cái đồ lười này hôm nay dậy sớm như vậy sao?"
Tiểu tứ đi tới ôm hai má ta , lại hôn một cái, cười đến sủng ái.
"Là ngươi dậy sớm được chưa." Mặt ta đỏ lên cũng không cam chịu yếu thế.Liếc nhanh nhìn Tam ca cùng Mộng Chi, Mộng Chi đi vào giường ,cầm lấy quần áo chậc chậc lăn qua lộn lại nhìn, ta vừa muốn đoạt lấy ,lại bị tiểu tứ ngăn cản ..
"Hắn thích cầm thì để hắn cầm, thuận tiện hầu hạ ngươi mặc quần áo vào chẳng phải bớt việc sao." Ta kỳ quái nhìn tiểu tứ liếc mắt một cái, hắn lại xấu xa hôn bên kia khuôn mặt ,một chút cũng không giải thích.
"Đi chuẩn bị nước ấm cho chủ tử các ngươi, cũng thuận tiện mang đồ ăn sáng tới, các thiếu gia hôm nay cũng ở nơi này" Tam ca nghiễm nhiên giống như chủ nhân của nơi này mà phân phó , tiểu Bích Tiểu Nguyệt cư nhiên cũng không nhìn ta có đồng ý hay không mà đã nhận lệnh đi chuẩn bị?
"Ha, ta coi như làm công việc của nô tì , hầu hạ tiểu công chúa mặc quần áo là vinh hạnh của ta." Mộng Chi xinh đẹp cười, từ trong tay tiểu tứ kéo lấy ta, lòng bàn tay ấm áp nắm chặt thân thể ta, ôn nhu kéo ta ,hay tay giúp ta mặc nội bào.
"Chính là..." Ta thần tình nghi hoặc, hôm nay đây là làm sao vậy? Hay là bọn hắn sốt ruột muốn đi đâu sao? Sốt ruột đến nỗi tới tận nơi này bắt người?
"Bất kể cái gì nha." Không biết từ nơi nào ,tiểu tứ tìm thấy đôi hài của ta, nụ cười ấm áp như gió xuân, khẽ cầm chân ngọc của ta nâng lên."Ngón chân Nhã Nhã mập mạp trông thật đáng yêu."
"Ngươi mới béo !" Ta chu miệng, muốn rút chân về, hắn lại nắm chặt ,bắt lấy không tha. . .
"Tứ thiếu cứ đùa tiểu công chúa như vậy, nhích tới nhích lui ,ta đều không mặc y phục cho nàng được." thanh âm Mộng Chi vang lên, ta vừa nhấc đầu xin ý kiến phê bình ,chống lại phượng mâu lưu chuyển ý cười , mặt nóng lên quay đầu đi."Tiểu công chúa thẹn thùng sao? Biểu ca thật là cao hứng a
" hắn thấp thấp cười khởi vô lại nói, khí tức quả thực vô cùng dễ chịu, có thể phun tại trên mặt, chính là ngón tay mặc áo vô cùng linh hoạt, không hề hỗn loạn.
"Nhã, đi chải đầu phát, xỏ cái giầy cũng lâu như vậy sao?" Tam ca đi lên, cầm lấy lược đưa cho tiểu tứ, tiểu tứ bắt tay vào chải chải, tạo kiểu tóc vô cùng phức tạp, hắn cứ chải xong kiểu nào , ta cố tình xấu tính dỡ xuống kiểu đó.
"Chải đầu là nghề của ta a, khi còn bé không biết giúp nàng chải bao nhiêu lần đấy thôi." Tiểu tứ cởi giầy ,bò lên giường, ngồi xếp bằng ta, phía sau hạ người xuống một chút , nhu hòa giúp ta chải tóc dài, đầu ngón tay mềm nhẹ , sợ lôi kéo tóc yếu ớt khiến ta đau. Cố gắng rất nhẹ, làm cho ta từng đợt run lên.
"Đau sao?" Tam ca cảm thấy ta run rẩy một chút ,ngẩng đầu ôn nhu xem ta.
"Không. . . . ." mặt ta đỏ lên.
"Làm sao có thể, ta chải nhẹ không thể nhẹ hơn." Tiểu tứ lập tức kháng nghị hô to , sợ ta oan uổng hắn. Mà Mộng Chi thắt nút tốt lắm, lấy ngoại bào đem tới giúp ta phủ thêm. . . .
Là ta sáng sớm chưa tỉnh ngủ , hiện tại đang ở trong mộng sao? Này... Rốt cuộc là tình huống nào?
Ba cái nam hài nói nói cười cười giống như làm công việc rất đỗi tự nhiên, chính là giúp búp bê đổi trang phục ! ? Tuy rằng nếu nói vậy búp bê chính là ta, nhưng thật sự vẫn khó có thể tin. Ta nhớ rõ ngày hôm qua bọn họ còn có thần thái khác thường, tựa hồ minh ngầm đối chọi gay gắt , như thế nào hôm nay lại như anh em tốt vậy?
Không khỏi hướng tới kẻ ta ngồi gần nhất- Mộng Chi, hắn vẫn là treo nụ cười xinh đẹp bên môi (Phong: Gứm, dâu thảo =]]), nâng mi mắt lên nhìn ta liếc mắt một cái, thấy ta nghi hoặc, khóe miệng nâng lên, nói "Như thế nào? tiểu công chúa hé mở môi đỏ mọng là muốn biểu ca thân thân sao?" Không đếm xỉa tới hắn ngả ngớn, ta quay đầu nhìn biểu tình tiểu tứ.
Hắn thấy ta quay đầu lại, cười đắc ý "Ha, xem ra Nhã Nhã là muốn ta thân thân mới đúng." Dứt lời đầu bu lại, ta nhân cơ hội nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn, nghe thấy Mộng Chi trắng trợn đùa giỡn như thế ,hắn cư nhiên không có một tia tức giận? Vì cái gì?
"Mới sáng sớm nháo cái gì?" Tại khoảnh khắc tiểu tứ sắp hôn đến ,bàn tay Tam ca che ở trên môi ta ( Phong: Dương ca kiểu, ta k ăn được, ngươi cũng đừng hòng ăn =]]Thâm nho) . Tiểu tứ quyệt miệng vì hôn phải mu bàn tay tam ca.
"Tam ca ngươi ghê tởm a..." Tiểu tứ lười biếng sờ sờ môi cánh hoa, một khác sau ,cánh tay sau chống giường, bàn chân vắt chéo,tư thế ngồi cư nhiên vẫn là đẹp trai như vậy .
"Tam ca cũng chê ngươi ghê tởm." Tam ca phong độ cố tình vẫy vẫy bàn tay, kéo ta đứng vững, giúp ta vuốt vuốt y phục . Thấy tiểu tứ kinh ngạc ,ta không nhịn được mà bật cười.
"Hắc, hai huynh đệ các ngươi đều ghê tởm. . . . Kẻ tám lạng gặp người nửa cân ." Mộng Chi nói còn chưa dứt lời chợt nghe thấy tiếng bước chân truyền tới từ ngoài cửa Chúng ta quay đầu nhìn lại, thì thấy hoá ra là Tỉnh Chi quệt mồm nhỏ chạy vào.
"Các ca ca khi dễ Tỉnh Chi đâu, sáng sớm chạy đi ăn cơm cư nhiên một người cũng không phát hiện, hỏi người hầu mới biết được, nguyên lai Nhã nhã cùng các ca ca ăn tại đây, đều không có người nói cho Tỉnh Chi đâu?" Không biết là tức giận hay là do chạy vội , toàn bộ khuôn mặt trắng nõn của Tỉnh Chi cư nhiên đều trở nên hồng hồng , bàn tay nhỏ nắm chặt, một cánh tay khác giơ lên chỉ chỉ vào chúng ta, đây là nghiêm trọng lên án.
Tam ca cùng tiểu tứ rất ăn ý không rên một tiếng, nhưng ánh mắt cũng đã liếc về phía Mộng Chi. Trong lòng ta buồn cười, về vấn đề câu trả lời, đương nhiên phải để huynh ruột của hắn cấp cho hắn ta, vì ta cũng không hiểu mới sáng sớm tại sao bọn hắn ở đây.
"Sáng sớm làm loạn cái gì?" Hắn thấy ngoài của, Tiểu Bích từ từ bưng chậu rửa mặt nước ấm vào, phất tay kêu nàng tiến vào, rồi hướng tới Tính Chi đang tức giận, nói"Không phải là điểm tâm thôi sao, ăn chỗ nào mà chẳng giống nhau?"
"Như thế nào giống nhau, các ngươi cùng ở một chỗ ,đều không người nào để ý Tỉnh Chi. . . . Nhã nhã thực bất công !" A? Sao lại chỉ mũi giáo vào ta nha, ta vô tội.
"Bọn họ đến đây ta

Xem tiếp: Chương 41: Chương 38