21 ~Tại Một Căn Biệt Thự của 3 năm sau~_Thưa công chúa, cha cậu ấy thấy cậu ấy quá đau lòng nên đã đưa 1 cô gái có tên là Dương Kim Anh, cô ta theo tôi điều tra thì là con của nhà họ Dương, cô ta được mang danh là khá dịu dàng, học thức tốt, gương mặt khá đẹp, nhưng nghe nói cô ta là ng 2 mặt và đặc biệt là ng đã xúi dục Ân Nghi về hại chị, nhưng chỉ qua đt nên Ân Nghi hoàn toàn không biết, theo em biết thì cô ta đã yêu cậu ấy lâu rồi nhưng do gia thế chưa đủ nên vẫn đợi thời gian - Một ng có giọng nam vang lên_Ừ, cho nhà cô ta phá sản cho tôi, trong 1 tiễng nữa - Một cô gái có ánh mắt sắc lạnh, mái tóc dài tím than phất phơ theo gió_Vâng, chị còn muốn căn dặn gì không ạ? - Ng con trai lên tiếng_Chuẩn bị chuyến bay về vào ngày mai cho tôi - Nó nói lạh lùng_Vâng - Ng đó nói xong thì cô gái ấy cũng cúp máy_Bất kì ai, chỉ cần có ý định tiến gần anh, người đó.
22 ~~Hiện Tại ở Anh~ Ba nó gọi ông bạn đến nói chuyện, ông ấy đâu nghĩ nhiều, ai ngờ khi đến nơi thì nhìn thấy nó, ông khá bất ngờ_Cháu còn sống sao? sao lại k trở về - Ông khó hiểu nói_Cháu muốn xa Khải để có thời gian để cả 2 biết mình cần gì và làm gì, có lẽ lúc đó chúng cháu yêu nhau quá nhanh nên cháu cần cái gọi là trưởng thành - Nó nói đều đều một cách bình thản_Vậy cháu gọi ta ra đây để làm gì? - Ông vẫn có cảm giác, cô gái này, rất chính chắn và cũng rất thông minh và đủ dũng cảm để nói chuyện với ông thế này, ngay cả ông đôi khi còn chưa làm được_Mai cháu về , bác tìm cách tổ chức 1 buổi tiệc lớn và gấp, lúc đó, cháu sẽ công bố ọi ng chuyện cháu với Khải, 4 năm là quá đủ rồi - Nó nói nhẹ nhàng_Được chứ, ta cứ tưởng cháu không còn nên mới làm mai cho thằng con ta, xem ra, nó đợi chờ cháu, là điều k hề uổng phí - Ông cười nói_Cám ơn bác - Nó nói xòn cũng cúi chào ra về Sau khi về nhà thì nó ra thẳng phía sau vườn, gia đình nó có rất nhiều máy bay tư nhân nên hnay nó lấy đi cho nhanh, đi máy bay tư nhân chỉ cần 4 tiếng là từ Anh về đến , còn đi máy bay chung mất hơn 1 ngày, chiếc máy bay dần hạ xuống, che đi ánh nắng của cả 1 bầu trời, nhà nó ở Anh có thể chứa tận 2 đến 3 chiếc máy bay loại lớn, vừa hạ xuống, cây cỏ xung xanh như bị xáo trônn và như sắp bị thổi bay đi_Công chúa, mời - Quản Gia Lý đưa tay dẫn lối cho nó_Đã chuẩn bị xong tất cả? bữa tiệc tốt? - Nó_Vâng, tất cả đã xong - QG Lý_Uhm - Nó bước lên máy bay~Bữa tiệc ở khách sạn lớn nhất thế giới thuộc King~ 4 chiếc siêu xa đậu lại trước khách sạn Niver, đầu tiên là hắn bước ra với chiếc áo sơ mi trắng được khoác ngoài bởi áo vest đuôi tôm đen huyền, tóc tim than dược đc chải chuốt sơ, mang giày đen huyền, quần dài màu đen, nguyên bộ đồ này là bộ mắc nhất hiện nay.
23 Sau khi bữa tiệc kết thúc, cả bọn quyết định ra Đảo Bora Bora ở Pháp chơi ngay buổi tối đó, ai nấy cũng có nụ cười trên môi, người tụi nó yêu quý nhất là Tuyết Nhi đang ở đây, riêng hắn là vui nhất, vui vì nó đã và đang ở bên hắn như bây giờ, liệu tình cảm của họ, còn gì bất trắc không?_Nhi à, tui nhớ bà lắm lắm lun - Hồng Anh nũng nịu_Tui cũng nhớ bà đó nha vừa đoàn tụ thì lại bỏ tụi tui 1 mình suốt 4 năm, nếu còn xảy ra chuyện gì, chết cùng chết, cấm tuyệt đối zụ hi sinh nha - Xuân Như nói đùa nhưng thật ra là rất thật_Mày cũng làm tao mệt chết, đi chi mà lâu, để tao phiền mấy cái bang - Thiên Kim giả bộ trách_Được rồi, tao xin lỗim được chưa? - Nó cười_Phải xin lỗi bọn tôi nữa - Phong với Nam và Vũ nói_Liên quan? - Nó quay lại nhìn cả 3 ng hơi ớn lạnh_Ờ.
24 Sau khi chuẩn bị xong đồ đạc thì máy bay cũng đã ở khuôn viên sau khách sạn, Nó thì vẫn im lặng như đang suy nghĩ gì đó rồi bỗng nhiên cười gian, chỉ riêng Thiên Kim thấy nụ cười đó, còn bọn kia đang nói chuyện vui vẻ nên chẳng biết_Chắc hắn chứ? - Thiên Kim hỏi_Chính hắn ta, không sai - Nó nhếch mép_Mày tự giải quyết? Chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cty mày - Thiên Kim hơi khó hiểu nói_Yên tâm, đến lúc đó, tuyệt nhiên Royal sẽ được cty khác lớn hơn cứu zúp - Nó nói như ăn chắc_Sao mày biết được - Thiên Kim thắc mắc_Thì là do tao biết - Nó nói xong thì lại chỗ bọn kia mà k để cho Thiên Kim hó hé lời nào_Mày sẽ không một mình đâu Nhi à - Thiên Kim nói với giọng chỉ đủ cô nghe rồi cười nụ cười bán nguyệt sau đó cũng đến trò chuyện với bọn nó rồi lên thẳng máy bay nhà hắn Lên máy bay, mạnh ai nấy chơi với ng ấy ấy của mình~~Nơi Như với Vũ~_Chồng à, cho vợ vào Snow lại nhé? - Sine dùng ánh mắt cún con nhìn Kan_No - Vũ trả lời trực tiếp k ngại ngùng_Đi mà, đi nha nha - Như năn nỉ_No - Vẫn giữ nguyên trạng thái, gương mặt kia, anh nhìn quen rồi_Hay vầy, hỏi ý kiến tụi kia ha ha ha? - Xuân Như biết chắc là tụi bạn mình sẽ đồng ý_No - Vẫn thế_Giận - Như quay mặt hướng khác nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay, kính của sổ được đặt loại kính cong và hơn hết là kính cường lực_Giận à? - Vũ hỏi lại_Ừ - Như trả lời cộc lốc_Vậy giận luôn đi, ck ngủ - Vũ phũ phàng đáp làm như tức ói máu~Nơi Thiên Kim với Hoàng Nam~_Lát vk mặc bikini cho ck ngắm nhá? - Nam chớp chớp mắt_Chi - Thiên Kim giả bộ_Đi đi mà, ck mún xem 3 vòng của vk - Nam để ánh mắt long lanh_Ghê quá đi - Thiên Kim cười phì với cái biểu cảm bằng ánh mắt của Nam_Ck mà ghê thì ai tốt được chứ - Nam tự tin phán_Nhiều ng lắm, khỏi lo - Thiên Kim chớp 1 mắt nói_Mấy ng kia làm sao mà so được với ck của vk, vừa đzai, dễ thương này, nhà giàu này,.
25 Sau khi mất mấy tiếng ngồi máy bay 'nhà' thì cuối cùng cả bọn cũng đã đến Pháp, tại hòn đảo Bora Bora không bao giờ có trong danh sách của máy bay công cộng.
26 Sau khi 'vác' nó vào phòng, mặc dù trên đường về phòng rất rất là ngắn nhưng ng hắn đầy vết thương, nó đâu phải ng bình thường, dù đau lắm nhưng cũng chịu vừa đủ vô phòng rồi quăng nó lên giường xong cũng nằm bẹp trên giường kế bên nó nhăn nhó nói_Em đánh đau thật đấy, may là anh rất rất cứng cáp nên mới chịu được đến giờ đấy - Hắn quay đầu lại nhìn nó vờ giận_Đánh anh nhẹ, em làm sao là chủ bang Snow - Nó cười nhẹ như khiêu khích hắn_Em đang thách thức anh đấy à? - Hắn vừa nhìn thấy nụ cười đó thì hơi có phản ứng tí_Muốn đánh nhau à? Em sẵn sàng - Nó ngây thơ nói_Đánh thì phải đánh, nhưng phải làm cái này trước đã - Hắn hết chịu nỗi thì cười gian quay ng lại đè lên ng nó, đôi môi lạnh của hắn tiếp đáp với đôi môi đỏ mọng của nó một cách rất ấm áp, từ lạnh chuyển sang nóng bỏng_Em cũng rất giỏi nhaa - Sau khi cả hai bắt đầu khó thở thì hắn nói đùa với nó_Mún chết lắm sao? - Nó quay mặt chỗ khác nói_Nàyy, anh chết thì em cưới ai? - Hắn hun má nó cái chóc thì nói_Cưới người khác - Nó nói vậy thôi những lại nghĩ 'Em sẽ chết theo anh' _Dù làm ma, anh cũng sẽ không cho phép điều đó xảy ra đâu - Hắn khó chịu nói, dám nói thế với hắn nữa à, cô gan quá_Vậy nếu em chết, anh sẽ cưới ai? - Nó không biết sao lại có cảm giác muốn hỏi câu này, cảm giác gì đó rất khó tả, vẻ mặt cũng đột nhiên nghiêm túc hơn bình thường_Anh sẽ sống và chờ đến khi gặp được em - Hắn thành thật nói, nhưng nó lại cười rất nhiều, còn ôm bụng nữa, nó nghĩ hắn đang đùa sao?_Em chết rồi, sao anh gặp được? - Nó lắc đầu nói_Thì cứ sống đến khi nào chết thì coi như gặp được em - Hắn thành thật trả lời_Xạo quá, chỉ sợ đến lúc đó anh sẽ rước cô nào về thôi - Nó nói đùa nhưng nó biết, hắn nói thật_Vậy anh thề anh sẽ.
27 Hắn sau khi tắm xong thì bước ra, giờ trông hắn cực kì quyến rũ, tóc màu đen mái tím than cứ nhiễu từng giọt nước, vài cọng không nghe lời thì cứ bám riết trên gương mặt điển trai ấy, hiện giờ trên ng hắn chỉ vỏn vẹn 1 cái khăn tắm quấn ngang thắt lưng, lộ ra cơ bụng 6 múi cực đẹp, định khoe mẽ với nó thì đã thấy nó ngủ từ lúc nào, nhìn nó ngủ trông yên bình quá, trái tim hắn bỗng nhiên lại lạc mất vài nhịp, càng lúc càng mạnh_Liệu.
28 Nói đi chơi nhưng bọn nó toàn ngủ đấy thôi, phí thời gian quá, nhưng mà quả thật khí hậu ở đây hiện giờ rất rất thích hợp cho việc ngủ, không nóng cũng chẳng lạnh, nhưng đặc biệt 1 điều, khí hậu nơi đây luôn thế và không bao giờ thay đổi cả_Cộc.
29 Nó nói chuyện với Thiên Kim xong thì cũng vào phòng cùng với Hắn_Có chuyện gì sao? - Hắn thấy rất lạ_Không gì đâu, chỉ tâm sự tí - Nó cười trừ_Mà em mệt thật à? - Hắn_Chỉ xạo thôi, không đủ người, đi không an tâm - Nó thành thật nói_Theo em thì Nam đi đâu - Hắn hỏi nó_Nam không đi đâu cả - Nó nhếch mép_Sao cơ? nhưng lạ cái là anh cho người điều tra, nói có người đến phòng Nam với Thiên Kim, nhưng tại sao Thiên Kim lại không hề biết? Anh cũng đã cho người xem camera nhưng không hề thấy Nam ra khỏi khách sạn - Hắn khó hiểu nói_Đơn giản là Nam không đi đâu cả - Nó thản nhiên đáp_Ý em là Nam chưa hề ra khỏi khách sạn? - Hắn đang có dấu chấm hỏi to đùng_Đúng vậy, Nam không đi vì Nam bị bắt, và người bắt chính là ng trong khách sạn này - Nó chỉ nói phân nửa_Vậy tại sao chúng phải làm vậy? Tống tiền? Uy hiếp? - Hắn đang cảm thấy sao bây giờ mình bỗng trở nên đần đến thế_Sai hoàn toàn, không dùng làm gì cả, chỉ là muốn chúng ta lo sợ thôi - Nó nhếch mép nói, muốn qua mặt nó, không dễ vậy đâu cô em à_Để làm gì? - Hắn giờ vẫn chẳng hiểu gì, nhưng nó biết, hắn không hiểu cũng phải, nhưng chuyện này, cả nó cũng không biết kết cục sẽ thế nào và nên làm gì tiếp theo, chỉ biết rằng nó không thể làm người bắt bạn mình bị thương, bao nhiêu năm qua đã quá đủ cho người đó, nó không trách, ngược lại còn cảm thấy người đó thật đáng thương_Không làm gì cả, ngủ thôi, mai Nam sẽ về thôi, chúng chỉ muốn chúng ta 1 phen lo lắng thôi - Nó nói xong thì nằm thẳng xuống giường_Em rất là lạ nha - Hắn ôm nó vào lòng nói_Em không lạ, chỉ là.
30 Tại 1 căn phòng ở khách sạn, Nam đang cố gắng thoát ra nhưng lại không thể, lúc ở phòng, anh vừa quay người lại thì bị chụp thuốc mê mà bắt đến đây, nhờ vậy anh mới biết.
31 _Này, cả ngày hôm qua hai đi đâu đó? - Khi cả bọn đã đã tập chung lại để chuẩn bị đi chơi thì vừa gặp Nam là Hồng Anh mắng_Anh của em có việc chứ có đi chơi bừa đâu? - Nam nhăn nhó nói, anh bị bắt oan cơ mà? thế mà còn mắng anh, đúng là không nói để họ không lo lắng, đằng này còn mắng ngược lại anh_Mày giòi, dám làm cả bọn lo lắng, khai mau, đi đâu hả? - Phong hướng ánh mắt doạ chết người nhìn Nam_Này, nhìn tao kiểu gì đó? Ít ra tao cũng là anh rễ tương lai mày đó, liệu sao tao khỏi cho cưới em tao giờ - Nam vênh mặt đáp_Thôi, đi chơi đi, đến đây 2 ngày trời mà chẳng chơi bời được gì, Vũ Như Phong Anh hôm qua nói đi cũng cuối cùng cũng chỉ đi mua đồ kỉ niệm, giờ chơi là nhất - Hắn thấy tình trạng căng thẳng thì giảng hoà, anh đã nghe 'vợ' nói một số thứ nên cũng biết là chuyện này không bình thường, theo như cách 'bà xã' anh nói thì anh chắc là càng ít người biết càng tốt_Đúng đó, đi đi - Thiên Kim cũng nói vào_Đi nào - Xuân Như dẫn đầu, cô rất là thích ở đây a~ cảnh tuyệt đẹp luônggg, vậy mà trước kia không đi được, tiếc quâ Cả bọn đến biển tắm, giờ 4 chàng trai đã và đang mặc đồ 'rất rất kín' nha, Hắn chỉ vận trên người quần sọt tắm màu đen, lộ ra cơ bụng 6 múi cực quyến rũ, ngoài ra chẳng mặc gì cả (há há) Vũ thì mặc quần sọt ngắn màu xanh biển theo ý Như, còn Nam với Phong thì mặc quần bông hoa vàng đỏ xanh y như đèn giao thông ấy_Sao lâu thế? - Cả 4 chàng hoàng tử cùng than, vì hiện tại, 4 cô nương của chúng ta đang thay đồ 'tắm' ạ, 4 bộ do 4 chàng tự chọn, mỗi người tự dựa vô mấy hòn đá nơi thay đồ nữ đợi, không biết sao hôm nay phòng thay đồ nữ này đông lạ thường, hết người này đến ng kia bước vào nhưg lại đi ra mà chẳng thay đồ, cứ đi ba bốn lần như thế, nói tiếng thay đồ mà cứ nhìn chằm chằm 4 chàng của chúng ta, hết người này hỏi có bạn gái chưa? đến người kia xin làm quen, hiện giờ Hắn với Vũ đang có 3 gạch đen trên trán, chỉ có Nam với Phong là ung dung chào hỏi nhưng vẫn biết trả lời là đã có bạn gái a~_Mấy đàn ông mấy người thấy thế nào? - Xuân Như cười tươi xoay người Bốn đứa nó bước ra, nãy 4 chàng nhà ta than lâu, giờ xem như nhìn không chớp mắt, nó mặc bộ bikini váy màu tím, tóc xoã dài uốn loạn nhẹ phần đuôi, bộ này do hắn chọn, từ lúc mới ra vừa nhìn là hắn đã like liền bộ này, ngay ngực có nơ màu tắng đính kim cương rubi tím, dây ao buộc ngay sau gáy.
32 Tại một căn phòng trong khách sạn, căn phòng này có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong khách sạn, có 1 cô gái có khuôn mặt giống nó y như hai giọt nước, ánh mắt hơi có nét lạnh lùng nhưng đa số là ngọt lửa, lửa của sự thù hận, cô đang quan sát thông qua camera, giờ bọn nó vừa đi chơi về và mạnh ai nấy về phòng, cô gái đó bất giác cười nụ cười cay độc_Xem ra.
33 _Alo? - Hắn đang ngủ say bên người đẹp thì bỗng có điện thoại réo đến, nhăn nhó ra khỏi phòng bắt máy vì sợ làm nó thức giấc_Anh lên phòng vip 10 lầu 10 khách sạn đi - Một giọng nói nhỏ nhẹ_Cô là ai? - Hắn khó chịu nói, giờ này là hơn 2h sáng đó, muốn người khác đi ăn trộm à?_Cứ lên đi, chắc chắn anh sẽ không hối hận - Băng Nghi nhìn qua camera thấy khuôn mặt hắn thế thì càng muốn lấy hắn về bên cạnh_Nếu không? - Hắn đã và đang rất mất kiên nhẫn_Người anh yêu sẽ có chuyện không hay đấy - Băng Nghi nhếch mép nói_Cô dám? - Hắn nghiến răng, lần đầu có người dám làm thế với hắn_Anh không biết tôi thì làm sao biết tôi có dám hay không? - Băng Nghi bỗng giác thấy xót, người cô yêu, lại luôn quan tâm, bảo vệ người cô hận nhất_Được, đợi đó - Hắn cúp cái rụp, chạy vào phòng thì nó vẫn còn ngủ ngon, có lẽ hôm nay nó mệt quá_Anh sẽ mau chóng về với em, chờ anh nhé - Hắn khẽ nói rồi hôn nó một cái nhẹ nhàng ngay trán Chỗ bọn hắn ở là tầng 6 nên lên lầu 10 cũng khá xa và cao, bất giác sao tim hắn bỗng nhói lên một nhịp, thật sự.
34 Tại phòng thuê trong khách sạn của Nam và Thiên Kim, cả bọn hiện đang tập trung lại, hắn kể đầu đuôi ngọn ngành ra, ai cũng lo lắng không thôi_Vậy mày đã nghi ngờ ai chưa? theo mày là con gái gọi? - Nam hỏi lại_Vẫn chưa nghĩ là ai cả, người gọi chính xác là con gái, chẳng lẽ tao lại không phân biệt được đó là giọng nam hay nữ? - Hắn vò đầu nói_Hay là.
35 Do quá lo lắng cho nó nên hắn quyết định ra ngoài tìm, không biết sao bất giác hắn lại vào nội địa Pháp, từ xa, gần bệnh viện, có một cô gái tóc tím than, khuôn mặt che đi bởi chiếc kính to bản tím nốt, hắn nhanh chóng chạy về đó, bóng dáng khiến hắn lo lắng hiện đang ở đó_TUYẾT NHI - Hắn hét lớn, đung tay xoay vai người đó lại, ôm chầm lấy_Khải? - Băng Nghi nhìn vào ánh mắt Khải, đây là người cô yêu, nhớ nhung bao lâu nay_Em có sao không? Thật ra có chuyện gì xảy ra? - Hắn lo lắng nhìn Băng Nghi mà tưởng là Tuyết Nhi_Em ổn mà, em bị bắt, nhưng anh nghĩ bọn họ có thể làm gì em được sao? - Băng Nghi cười_Tay em bị thương rồi - Hắn lo lắng nhìn vào vết thương của 'Nó', hắn thấy rất lạ, mọi hôm, nếu nó bị gì, hắn đều nhói lên từng cơn, nhưng sao đây chỉ là vết thương nhỏ, tim hắn lại lồng lộn lên thế này?_Chúng ta mau về thôi, em đói - Băng Nghi đưa hắn về, mọi người đều vui khi thấy 'Nó' an toàn, chỉ có Nam là đang rất rất khó chịu và lo lắng**Tường thuật lại hiện trường khi xảy ra chuyện giữa Băng Nghi và nó**_"Cẩn thận" Nó nhanh chóng chạy đến đỡ nhưng đã muộn, Băng Nghi đã té xuống, thấy vậy nó lao xuống sông chảy siếc, mặc kệ cơ thể đang rất yếu, mặc kệ dòng sông chảy siếc, cố rắng nắm lấy bàn tay của Băng Nghi_Chị lên đi, không.
36 Đưa Băng Nghi về phòng, Ray cho người đến làm tóc cho Băng Nghi, tóc Băng Nghi ngắn hơn Nó nên phải nối, cũng may người làm tóc này ở salon giỏi nhất nên thuộc loại đỉnh của đỉnh, chuyện này chẳng thành vấn đề với ông_Làm làm sao cho không có mùi keo tóc ấy, phải y như tóc để trước giờ hiểu chứ? - Ray giải thích lại ý muốn của mình_Không thành vấn đề, tóc sẽ y như cô gái này nhưng mắt hai người này là khác nhau nhất, nếu gặp người cực thân thì chắc chắn sẽ lộ - Chuyên gia tư vấn nói_Vậy chỗ ông có mắt lenz không? Loại lenz đeo hoài mà không ảnh hưởng đến mắt? - Ray nhìn Băng Nghi hỏi_Đương nhiên có, nhưng dù tốt thế nào thì chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng, tôi sẽ lấy cho loại tốt nhất, chỉ cần tối ngủ nhớ tháo ra là được - Chuyên gia nói_Cứ làm thứ gì tốt nhất cho cô ấy, chuyện hôm nay tuyệt đối không được cho ai biết, rõ chứ? Nếu không mạng già của ông cũng chẳng giữ được mà hưởng tiền đâu - Ray nhìn CGTV nói_Vâng - Ông có hơi sợ người này, khuôn mặt baby nhưng cái tính nó lại khác, đúng là dễ bị lầm khi nhìn vào vẻ bề ngoài mà_Được rồi, để ông ấy làm đi, cứ nói quài anh không thấy mệt sao? - Băng Nghi nhìn Ray hết ý kiên này tới cái nọ thì khẽ cười nói, xem ra.
37 Từ khi Băng Nghi giả nó đến nay đã được hơn 1 tháng, Hắn thì đang tự dằn vặt mình, dạo này hắn hay nổi cáu với 'nó', quả thật hắn không biết mình đang làm gì nữa, nếu là lúc trước, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt đó là dù nó có làm hắn tức nghẹn họng hắn cũng chẳng tức nổi dù một tí, nhưng dạo gần đây, vẫn khuôn mặt đó, nhưng sao hắn chẳng còn cảm giác gì cả, hắn thấy mình dần dần giống như một kẻ không chung tình vậy_Em đi đây tí, lát em về rồi mình đi chơi sau được không? - Băng Nghi cũng nhận ra những gì hắn đang nghĩ và cô biết quả thật, cô không thay thế được chị, nhưng cô vẫn cố chấp không quan tâm điều đó, vì cô muốn hắn, Hắn thấy dạo này mình như vậy thì sợ làm nó buồn nên qua rủ đi chơi, nó lại đi công việc, Hắn dần như định mắng 'nó' nhưng lại nhớ đến nguyên nhân mình đến đây thì cũng thôi_Ừ, về sớm - Hứn chỉ đáp thế, cả hắn cũng nhận ra là mình thay đổi, nhưng sao dạo này tim hắn hay đau lắm, đi khám bác sĩ thì lại nói không có gì, tin được không đây? Băng Nghi đến nhà ba mẹ nuôi mình nhưng là dùng thân phận của chị, cô đã dò xét ba mẹ ruột, họ dường như chẳng biết cô tồn tại_King kong - Băng Nghi nhấn chuông, người hầu thân cận nuôi cô từ nhỏ chạy ra, muốn chạy đến ôm thím Trương nhưng lại nhớ rằng hiện mình không phải_Cô chủ? - Thím Trương nhìn Băng Nghi hỏi_Tôi không phải em ấy, tôi là Nguyễn Hoàng Tuyết Nhi, tôi muốn gặp ông bà Triệu - Băng Nghi cố lạnh giọng nói_Vâng, tôi xin lỗi - Thím Trương nghĩ mình nhìn lầm nên cũng vào báo vì bà biết cô chủ có chị song sinh nên cũng không lạ lắm_Cô là Nguyễn Hoàng Tuyết Nhi? - Bà Triệu khẽ hỏi_Ừ, chắc hẳn hai người biết tôi đến đây với lý do gì? - Băng Nghi cố nghĩ xem nếu là chị, chị sẽ nói chuyện thế nào, cô cho người theo dõi chị một thời gian dài nên cũng biết cách cư xử của chị kha khá_Vì Băng Nghi? - Ông Triệu nhếch mép_Ngoài ra thì còn gì sao? - Băng Nghi cố nhịn, đây là lần đầu cô thấy ba nuôi cô có vẻ mặt thế này, cô không tin ba nuôi cô lại lừa gạt cô_Haha, xem ra con bé đang làm rất tốt, cô muốn biết lý do tôi lấy con bé ra để con bé tự ra tay sát hại gia đình mình? - Ông Triệu cười ô quế nói_Đúng vậy - Băng Nghi khẽ tức giận, vậy là cô biết ai mới lừa gạt mình như con ngốc mấy năm nay rồi_Nếu cô muốn con bé ngốc đó về với gia đình thì tốt nhất kêu mẹ cô nhường chức nữ hoàng lại đi - Ông Triệu cười ác độc_Ra là ông làm tất cả cũng chỉ vì chiếc ghế vàng đó? - Băng Nghi đau đớn hỏi_Đúng vậy, lúc trước, xém tí tôi đã danh chính ngôn thuận lên làm vua rồi, chính bà ta đã khiến gia đình tôi thế này - Ông Triệu bình thản đáp_Vậy ông đã bao giờ yêu thương em tôi chưa? - Băng Nghi cố ngăn nước mắt hỏi_Chưa từng, tôi chỉ muốn giết chết con bé đó, nó là con kẻ thù, làm sao tôi thương được? - Ông Triệu nhếch mép nói_Ông không sợ Tôi sẽ nói với Băng Nghi sao - Băng Nghi đau đớn nói_Cô nghĩ nó sẽ tin cô sao? - Ông Triệu cười ác nói_Ông hãy đợi xem, đây chưa phải là khổ nhất đâu, Ông Triệu à - Băng Nghi trở về với giọng của mình_Băng Nghi.
38 ~Tại một lâu đài ở Anh Quốc dành cho hoàng tộc~_Mẹ à, 23 tuổi, con sẽ biến mất thật sao? - Nó khẽ hỏi mẹ mình_Ai. . Ai nói con biết chuyện này? - Mẹ nó là nữ hoàng Anh nói, dù bà là nữ hoàng một nước nhưng bà không hề bỏ bê con mình, bà yêu con mình và bà biết nếu con mình có chuyện gì, bà sẽ chọn con, chọn gia đình chứ không phải cái danh phận nữ hoàng hiểm ác kia_Mẹ chỉ cần trả lời con thôi - Nó dù có lạnh lùng bao nhiêu.
39 Đến Hàn Quốc, ở đây, trời còn lạnh lắm nha, nó hiện đang run đây, Hắn nhìn nó thế thì khẽ cười, lấy trong vali cái áo ấm choàng cho nó, muốn hôn nó nhưng bác sĩ đã nói "Cô ấy hiện vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhất định không được làm chuyện khó thở" nghe mà anh chỉ muốn đấm ông bác sĩ một phát, ức quá đi, cứ vầy chắc hắn chết vì thở nhiều quá đi_Hôm nay mình ở Biệt thự nhà anh hết hôm nay rồi bắt đầu quẩy nha - Hắn nhìn Nó nói_Um - Nó khẽ cười, giờ mới biết, hắn con nít quá_Đi nào - Hắn nắm tay nó lên chiếc xe của gia đình thẳng tiến đến biệt thự nằm ở trung tâm thành phố Đây là căn biệt thự được bày trí đơn giản nhưng lại đầy nét sang trọng của phương Tây, được trang trí với tông màu chủ đạo là Xanh dương và trắng, trong vườn trồng đầy hoa bách hợp, nó định quay sang hỏi hắn là sao lại là bách hợp thì thấy ánh mắt hắn như có cái gì đó đang rất đau khổ thì cũng im lặng chẳng nói gì, lẳng lặng theo hắn vào trong, đây là lần thứ hai nó thấy ánh mắt này của hắn, nhìn sao đau đớn và thê lương quá, lạ thay, ở đây chỉ có duy nhất bốn người giúp việc, lên đến phòng, nó ở phòng kế bên hắn, phòng hắn màu tím lơ, nó cũng tím nhưng nhạt, soạn đồ xong, nó sang phòng hắn, vừa mở hé cửa nhỏ thì nó khá bất ngờ.
40 Đến hôm sau, cả bọn quyết định đi dạo vài vòng ở Hàn Quốc, Nó thì hiện cũng có một tí buồn buồn vì trong bộ phim Thiên Thần Biết Yêu, nó mới xem đến tập Thiên Thần là người, sau đó lại trở về làm Thiên Thần, có một tí gọi là lo lắng, rốt cuộc, vẫn phải trở về làm Thiên Thần sao? Gia đình nó, Khải của nó sẽ ra sao đây? Nó không muốn anh phải cô đơn, hoàn toàn không muốn, nó cũng chẳng muốn anh chờ đợi vì sự chờ đợi đó, nó sợ anh sẽ càng đau khổ, một giọt nước mắt bất giác rơi xuống, nếu kiếp trước, do nó bị phạt nên phải thành người, vậy thì giờ đây, nó muốn mình bị phạt mãi mãi, chỉ cần được bên hắn, dù thế nào nó cũng bằng lòng, trái tim bất giác nhói lên_Em đi mua ít đồ, anh đợi em tí - Nó tìm cớ lẫn tránh, không muốn hắn thấy bộ dạng thê thảm này của mình_Ừ, nhanh lên đấy - Hắn cười, buông tay để nó mua đồ Chạy đi không biết phương hướng, thấy có nhà vệ sinh công cộng khẽ chạy đến, chỉnh trang lại mọi thứ, bước ra, cố nhớ lại đường khi nãy mình đi, đang đi bỗng nhiên có một đám đàn ông to lớn đi đến, tổng cộng có hơn 10 người, nó khẽ nhếch mép, bao nhiêu đây, chẳng ăn nhò gì, nghĩ thế, nó vẫn bước tiếp, không để ý đến chúng, bỗng nhiên có một tên nắm tay nó kéo lại_"Chúng mày muốn gì?" - Nó nhìn sơ qua cả bọn thì nói bằng tiếng Hàn (câu nào tiếng Hàn mình sẽ để trong dấu ".