41 _Ưm - Nó khẽ mở mắt, lập tức đưa tay lên nhìn, tay đã được băng bó, sau một hồi suy nghĩ, nó hiện giờ chính là lo lắng người khác sẽ biết về dấu ấn này_Cô không sao chứ? - Một cô người làm cung kính hỏi khi thấy nó tỉnh dậy, cô gái này cũng khá xinh đẹp_.
42 Sáng hôm sau, do chán quá nên hắn dắt nó đi vòng vòng khu đó chơi, đặc biệt là không cho nó rời hắn bất kì lúc nào, đang đi, bỗng nó thấy mấy tờ rơi dán trên tường, dẫn hắn đến đó xem, có quán bán thức ăn Hàn, đặc biệt là món bánh cay gì đó, nhìn là mắt nó khá sáng_Khải ơi, ăn cái này haaaa - Nó cười nói_Chỗ này sao? - Hắn khẽ nhìn - Đi tới đó xa lắm đó bà xã - Hắn khẽ nhăn mặt_Thì coi như đi dạo hóng gió đi - Nó nháy mắt quyến rũ nói_Sợ em mệt thôi - Hắn áp hai tay lên mặt nó nói_Đi đi, em chưa ăn bánh cay gì lần nào - Nó dù ăn đồ Hàn nhiều nhưng quả thật là bánh cay gì là lần đầu nó thấy đấy_Vậy đi nào - Hắn cười với nét đáng yêu của nó, công chúa của anh đây sao? Cả hai đi từ từ đến đó, quán giờ này khá đông, tụi nó vào chọn chỗ ít ai thấy vào ngồi_Xin hỏi hai vị ăn gì - Một chàng thanh niên hết mực đẹp trai vẻ thư sinh tiến đến hỏi tụi nó, máu tóc hơi nhuộm màu xanh dương đậm huyền, khuôn mặt đẹp đến từng góc cạnh, mang vẻ của một chàng trai Hàn lai Việt và Pháp, thân hình cao ráo, nói thật chứ nếu so với hắn, chắc chắn sẽ là 49 với 50, chỉ có điều, hắn mang vẻ mặt lạnh lùng, bất cần, tóc tím loại xéo, anh chàng kia lại mang vẻ thư sinh, tràn đầy vẻ đẹp trai, phong thái, tóc xanh dương đậm huyền, mái dài hơn hắn tí, nếu anh ta có thể miêu tả là Thiên Thần Trắng thì Hắn có thể được xem là Thiên Thần Đen_Cho tôi bánh gạo cay - Nó cũng khá bất ngờ với vẻ đẹp này_Em nói chuyện với ai thế - Hắn khẽ hỏi_Nhân viên? - Nó chỉ anh chàng đó_Xin hỏi quý khách dùng gì? - Một cô gái vẻ mặt cũng được được, khuôn mặt vừa nhìn liền biết là Hàn_Em kêu rồi - Nó nhìn cô gái kia khẽ nói với hắn_Cô à, vẫn chưa mà? - Cô gái Hàn vừa đến nói_Tôi vừa nói với anh này rồi - Nó chỉ anh chàng tóc xanh dương đẹp trai kia_Ai ạ? - Cô gái đó hỏi lại_Em ăn gì? Nói lại đi - Hắn giải vây, cũng đang khó hiểu nãy giờ nó đang làm gì hắn chẳng hiểu_Bánh Cay - Nó vẫn nhìn anh chàng kia nói, bất giác nụ cười trên khuôn mặt đẹp 'tựa như' thiên thần kia hé mở_Vâng, xin chờ đôi chút ạ - Cô gái kia khẽ lui vào trong_Anh còn đứng đây làm gì? - Nó khẽ hỏi anh chàng kia_Anh đi đây, chúng ta.
43 Tại căn biệt thự xa hoa ở Pháp, ngôi nhà mang nét cổ điển lẫn phương tây, kết hợp hài hoà giữa màu xanh nhạt và xanh đậm, vườn lớn rộng rãi, trồng đa số là cây đa thần, cây đa thần được người ta truyền gọi là loại cây tránh tai ương, cây này thường được cùng để xua đi những điềm xấu, bên trong căn biệt thự, có hai người đàn ông, một là người rất sang trọng, mang nét lo lắng không thôi, khuôn mặt vẫn còn rất điển trai nhưng lại mang nét sự đời, là ngừoi đã trải qua rất nhiều chuyện đời, sang trọng khí phái.
44 Nó với Hắn hôm nay từ Hàn về Anh vì mẹ nó gọi đến nói đã mời vị đạo sĩ lúc trước xem cho nó đến để xem lại lần nữa, cả Hồng Anh, Thiên Kim, Xuân Như, Phong, Nam cũng đến, Vũ thì do bận việc của Snow nên không đến được, Bước vào trong lâu đài hoàng gia Anh_Con về rồi à? - Mẹ nó ra cửa đón nó_Vâng - Nó cười_Đi vui không chị - Băng Nghi nhìn nó hỏi, tình cảm Băng Nghi dành cho Hắn giờ cũng đã nguôi ngoai bớt_Cũng vui - Nó khẽ gật đầu_Tay chị bị sao thế? - Băng Nghi thấy tay nó thì khẽ hốt hoảng_À không gì, bị trầy ngoài da thôi - Nó khẽ dấu tay ra sau nói_Vâng - Băng Nghi biết nó có chuyện không muốn nói thì cũng im luôn_Vào đây, mẹ đã mời vị đạo sĩ kia, nhưng người đó nói chỉ có con, em con, Khải và chàng nào đó thôi - Mẹ nó khẽ nói_Chàng nào là chàng nào hả mẹ? - Băng Nghi thắc mắc hỏi_Ta cũng không biết, nhưng ông ta nói đến lúc ba đứa vào, tự khắc chàng trai kia sẽ suất hiện - Mẹ nó khẽ nói_Sao cơ? - Nó hơi khó hiểu_Vào thôi, xem sao đã - Hắn khẽ lay hai ngừoi giống nhau kia Bước vào trong một căn phòng phía Tây lâu đài, căn phòng chỉ có màu Trắng, khiến nó cảm thấy hơi khó chịu, dấu ấn trên tay bất giác phát sáng_Mời ba người ngồi - Vị mệnh danh đạo sĩ vẫn không hề vì sự bước vào của tụi nó mà chuyển tầm nhìn_Ừm - Nó vs Hắn và BăngNghi khẽ bước vào chỗ đã được sắp xếp sẵn, xếp đến 4 chỗ, ngồi trên miếng lót ngồi hình bát quái_Ta bắt đầu đây - Vị đạo sĩ đó nói, người đó vận chuyển tay hai lần, miếng lót chỗ ngồi bát quái bắt đầu xoay vòng, nhưng lạ cái là bọn nó lại không hề xoay theo_Xuất hiện đi, hỡi thiên thần, xuất hiện đi - Vị đạo sĩ đó nói_Aaaaa - Nó hai tay ôm đầu, đầu nó.
45 _Nhi, dạo này bỏ tui nghen, cả chuyện có em cũng chẳng ai giải thích cho tui nghe - Hồng Anh xịu mặt xuống_Ngoan nào, tui cũng đâu muốn - Nó khẽ cười_Mà tại sao vị đạo sĩ kia lại đến đây? Hai người hẹn bọn tao ra đây chỉ để chờ hai người vô nói chuyện với ông lão kia thôi sao? - Xuân Như nhăn mặt, cô đang đói rầu.
46 Cả bọn đột nhiên lại nghĩ ra cái ý là cùng nhau đi bộ, từ lâu đài Hoàng Tộc ra đến đỏ cũng chừng 2 km, đó là ý kiến của Hồng Anh, Hồng Anh đòi đi bộ, Phong với Thiên Kim và nó không thể không đi theo, mà Phong với Thiên Kim với nó, Xuân Như đi theo thì Hắn, Nam, Quân và Nghi cũng đi, thế là cả đám cùng đi bộ, trên đường đi ai ai cùng nhìn chằm chằm họ_Cái tật khoái chơi nổi nha - Nó nhìn Hồng Anh liếc cái, dù tình cảnh này đã quen lắm rồi nhưng nó cũng rất ghét thế này_Lâu lâu đi bộ xem như tập thể dục hé? Hì hì - Hồng Anh cười_Muốn tập thể dục sao? Để bữa nào tui cho bà chạy vòng vòng sân luyện tập của bang mình ha? - Thiên Kim nhăn nhó nói rồi cười kiêu khích_Thôi cái gì khó bỏ qua đi ha? - Hồng Anh chớp chớp mắt đáng yêu nói_Giờ thì biết tại sao chị tui lúc nào cũng cưng chiều bà rồi - Băng Nghi như phát hiện chuyện gì đó tày đình nói_Tại sao? - Nguyên đám cùng hỏi_Mặt Hồng Anh biểu cảm như thế, không yêu sao được? - Băng Nghi khẽ cười nói_Tuôi hông dễ thương à? - Xuân Như nhăn mặt nói_Bà thì dễ thương nhưng thương nó hông có dễ - Băng Nghi nháy mắt đáp_Hahaaa, đúng đấy - Hoàng Quân ôm bụng cười nói_Haha - Cả đám cứ cười sặc sụa mà chẳng quan tâm tới cái gương mặt đang bốc khói kia_Haiiiiiiii - Xuân Như như người điên, chạy rượt theo Hoàng Quân mà hết chọi dép đến gặp gì trên đường là chọi đó_Á, tụi kia cũng cười, sao không quánh nó lại quánh hai - Hoàng Quân vừa chạy dí mạng vừa nói_Rayyyyy ơiiiii, anh nghĩ nó dám dí tụi em saooooo? - Hồng Anh lấy hai tay làm thành cái loa trên miệng, nói lớn nói_Sindyyyyy, kêu nó dừng lại hộ anh phát, chạy hết nổi rồi - Hoàng Quân ráng dừng lại nói, thấy Xuân Như rượt theo tiếp thì lại chạy tiếp_Hai người đến nhà hàng đó trước đi ha, ai đến đó trước, em có thưởng - Nó nói lớn phía sau_Cho anh vài tên hot boy nhá? - Hoàng Quân như bắt được vàng vừa chạy vừa nói_Sao cũng được - Nó dơ dấu hiệu Ok_Chơi luônnnnnn - Hoàng Quân lúc này cứ tăng tốc mà chạy_Hai đứng lại chooo em, nhanhhhhhhh - Xuân Như chạy hông lại thì hét_Cs Ngu mới đứng lại có em quánh à? - Hoàng Quân cười cười rồi tăng tốc_Anh ăn cái gì mà chân dài vậy hả? - Vô đến nhà hàng, Hoàng Quân đến trước_Haha, anh chân dài bẩm sinh - Quân cười lớn_Hừ - Như vừa nói xong thì tụi nó cũng vào trong_Cứ lấy thêm chừng 100 người anh cảm thấy được - Nó khẽ nói_Há, Sindy tuyệt nhất nha - Hoàng Quân như con nít có đồ chơi mới, cứ nhảy cẫng lên_Mà sao Quân phải cần 100 người gì đó? Không phải Snow có rất nhiều đàn em sao? - Băng Nghi nãy giờ vẫn khó hiểu nói_Haizz, em đi mà hỏi anh ta - Nó lắc đầu chán nàn nói_À, thật ra đàn em anh không thiếu, nhưng anh là muốn sưu tập mấy hot boy hot girl tạo thành một đội ngũ đàn em hot ấy mà, nói thì nói chứ đội ngũ của anh hơn cả mấy chục triệu người rồi, chỉ cần họ tài sắc vẹn toàn xét từ trên xuống đều sẽ được vào, có điều là mỗi người đều sẽ có một công việc, đến lúc cần sẽ có rất nhiều cái lợi nha - Hoàng Quân mắt sáng rực kể lại_Thiếu nha hai, thật ra hai còn muốn so độ đẹp trai với hot boy, còn hot girl thì ai hằng tuần đẹp nhất sẽ được làm bồ hai em một ngày, còn thường dùng mấy hot girl hot boy để dùng kế mỹ nhân/nam để quyến rũ mấy đối thủ đó nha - Xuân Như khẽ nói thêm_Được.
47 Thấm thoát thời gian đã trôi qua gần một năm, trong một năm đó, nó đã ra vào bệnh viện suốt, đến gần một năm, bệnh viện vẫn chưa biết được nguyên nhân vì sao lâu lâu hoạt động mạnh chút là nó lại ngất tại chỗ, bác sĩ khám thì nói là chẳng thấy có cơ quan nào bị tổn hại cả, tính đến giờ, chỉ còn 4 tháng nữa sẽ là sinh nhật nó_Em ngồi đây đợi anh, anh đi mua kem há? - Hắn nắm tay nó đỡ nó đến ghế đá ven đường trong công viên_Vâng, kem Bạc Hà nha - Nó khẽ nói_Vâng bà xã đại nhân - Hắn cười rồi hun môi nó một phát rồi chạy đi luôn_Xem ra hai người tình cảm quá nhỉ? - Trong chớp mắt, một chàng trai cực đẹp trai tóc xanh dương đậm huyền mái dài phất phơ ngay mắt_Là anh sao? Thật ra anh là ai? Người hay Ma?? - Nó thấy cái người lúc ẩn lúc hiện nói_Tôi không phải Người cũng chẳng phải Ma, mà tôi là dạng như em đó - Anh chàng tóc xanh đậm đó cười duyên_Tôi không quen anh - Nó lắc đầu nói_Đến ngày định mệnh đó, em sẽ biết tôi là ai thôi - Anh chàng đáng yêu đó nháy mắt một cái rồi cưới thật tươi sau đó cũng dần dần hoà vào làn gió bay đi_Này.
48 Sau khi về nhà, dù tim rất đau, nhưng nó thấy cũng đúng mà nhỉ? Nó thật khinh trái tim mình sao lại ích kỉ đến thế, yêu nó, hắn chẳng được gì, huống chi là người không sống được bao lâu như nó_Thật nực cười mà, mình trở nên thế này từ khi nào? - Nó khẽ nhếch môi cười nhạt_Ngủ một giấc, cho qua hết mọi chuyện - Nó hít một hơi rồi cười một cái, nằm xuống giường mà ngủ một giấc Đến tối, đang trong giấc mộng thì bị một cánh tay ôm lấy nó, hơi ấm này rất quen thuộc, hơi ấm mà nó đêm nào cũng được sưởi ấm, và chủ nhân của hơi ấm này cũng là người đã phản.
49 _Nhi à, bà không đi thật sao, hjx hjx - Hồng Anh cùng cả đám đến nhà, đến khi chuẩn bị đi thì lại nghe tin là nó không đi_Tui đã hứa với Băng Nghi là sẽ ở nhà xem phim với Băng Nghi, đúng không em gái? - Nó nhìn qua Băng Nghi như cầu xin cô gật đầu_À.
50 Sang ngày hôm sau, Nó đã thức từ sớm nhưng vẫn vờ ngủ, nó vẫn chưa biết nên nói chuyện thế nào với hắn, muốn im lặng, nó thật rất khó khăn, muốn ghen, nó thật chẳng có tư cách, tối hôm qua, khi thấy hắn về, nó lập tức vào giường ngủ, nó không muốn phải đối mặt với hắn, nên ích kỉ giữ hắn bên mình hay bao dung cho hắn qua lại với người khác, cả hai điều nó thật chẳng thể nào lại được_Vẫn còn ngủ sao? - Hắn khẽ nhìn nó bằng ánh mắt cưng chiều nói, nhưng tiếc là nó quay lưng, không thể nhìn thấy được cái ánh mắt đó của hắn_Alo? - Điện thoại hắn reo, vì không muốn nó thức giấc nên hắn nhanh chóng bắt máy và nói chuyện với âm lượng rất nhỏ, nhưng vô tai nó thì lại thành cố tình lén lút_Ừ, anh đến - Hắn nhăn nhó nhưng còn giọng thì vẫn cố dịu dàng khiến nó nghe mà muốn điên ngay lập tức, nói xong thì hắn cũng làm vscn rồi đi khỏi biệt thự rồi đến nơi em họ Phong nói_Em nên làm gì bây giờ - Nó khẽ lắc đầu nói Vào làm vscn, mặc áo dài tay màu trắng cổ tròn, quần dài màu đen, đeo dây chuyền hình cỏ 4 lá màu xanh, tay đeo lắc tay cỏ 4 lá, mang giày thể thao màu trắng tinh khiết, trông nó hết sức giàn dị, , quyết định tản bộ ở gần công viên mới xây, nó đi bộ dần dần đến đó_Thật yên bình - Nó nhìn quang cảnh chung quanh khẽ cảm thán, nơi này rất rộng, xung quanh được bao phủ bởi cây cỏ, kế bên còn có một hồ nước khá lớn, không khí cực kì trong lành_Sang kia ngồi thôi - Nó lại chỗ ghế đá mà ít người thấy, từ ghế đá này, có thể thấy mọi thứ trong công viên rất dễ dàng, hình ảnh mọi người tản bộ, tập thể dục, nam nữ ngồi nói chuyện, mọi thứ như được thu nhỏ trong tầm mắt nó, và bỗng nhiên, ở ghế đá bên dãy tay trái nó, cũng có một đôi nam nữ, nam tài gái sắc đang ngồi hôn nhau say đắm, đến khi nhìn thấy mặt chàng trai kia, trái tim nó như giá băng_VƯƠNG MINH KHẢI - Nó không kiềm chế được hét lên rồi chạy đi_TUYẾT NHI - Thấy nó, hắn hoảng hốt đẩy cô ta ra, vừa định chạy theo nó thì người con gái kia giữ lại_Anh à, đó là cô gái kia sao? Em có gì không bằng cô ta? - Cô gái kia tên là Tường Vy, hồi nãy chỉ thấy bóng lưng nó, trang phục cũng chẳng gì nổi bật thì nảy sinh khinh thường giữ hắn lại nói_Buông tôi ra - Hắn như gằn lên rồi giật mạnh tay Tường Vy chạy đi_Rồi anh sẽ phải hối hận khi dám làm tôi như thế - Tường Vy nhìn theo bóng dáng hắn mà đập tay vào ghế đá_Tuyết Nhi.
51 Nó sau khi rời khỏi công viên, thật chẳng biết nên đi đâu, về biệt thự nó sợ sẽ gặp hắn, về Lâu đài lại chẳng biết nên nói với mẹ thế nào, người đời thường nói nhà giàu rất sung sướng, vậy họ đã thử cuộc sống của nó chưa? Nhà giàu là tất cả sao? Nhà giàu...
52 Vừa ra khỏi biệt thự riêng của Hắn với Nó, Quân nhanh chóng kéo Băng Nghi vào siêu xe của mình, anh thật không biết cô đang nghĩ gì, nhưng anh có cảm giác cô nói dối rất rõ rệt, Nhi ở đâu là sự quan trọng nhất_Này Nguyễn Hoàng Băng Nghi, nói mau, em biết Tuyết Nhi ở đâu? - Hoàng Quân tra hỏi_Ơ, đâu có - Băng Nghi quơ tay qua lại tỏ ý không có_Vậy lúc ở nhà riêng của hai người họ, em nói như chắc chắn Tên Khải kia đã làm Sindy buồn lắm nên mới bỏ đi là thế nào? Anh chắc chắn là em biết gì đó - Hoàng Quân làm mặt đe doạ_Không có - Băng Nghi quay mặt ra cửa sổ né ánh mắt Hoàng Quân_Băng Nghi đáng ghét, nói anh nghe mau - Hoàng Quân nhéo má lôi mặt Băng Nghi quay lại đối diện mình_Tướng Quân à, đừng ép em mà - Băng Nghi khó xử nói_Hãy nói những gì em biết ra cho anh, nhanh lên - Hoàng Quân thúc giục_Thật ra em chỉ biết là bữa.
53 _Cô biến ra ngay cho tôi - Hắn nói như hét vào mặt đối phương_Em muốn đến để an ủi anh thôi mà - Thật ra là ả Tường Vy vác xác đến biệt thự nhà nó với hắn ở chung đấy_TÔI NÓI CÔ BIẾN ĐI - Hắn lớn tiếng chỉ tay về hướng cửa_Em không đi - Tường Vy tưởng hắn đang giận ả chuyện hồi sáng nên mặt dày ra sofa ngồi_Cô không đi? - Hắn như nghiến răng nói, nhà này, ngoài nó với hắn, gia đình và bạn bè ra, sẽ không được bất kì người đàn bà hay đàn ông nào được vào đây cả, vậy mà con tiện tì này lại dám mặt dày như thế, lỡ nó về thấy thế thì hắn còn gì để giải thích_Đúng vậy, em không đi, anh họ em đã nhờ anh chăm sóc em mà, với lại em tin em hơn hẳn con nhỏ kia - Tường Vy bướng bỉnh nói_Cô gọi cô ấy là gì, nói lại tôi nghe em - Hắn dùng mắt xoáy sâu vào con ngươi đê tiện kia, cô ta không đủ tư cách nói Tuyết Nhi gì cả_Con nhỏ kia? - Tường Vy nhớ anh họ ả tường nói Hắn thích nhất là mẫu người cho gan lớn, vậy nên cô ta nhất định sẽ cướp được ngừoi đàn ông trước mặt này, vừa có tiền lại có thế lại còn đẹp trai, ai lại không muốn?, Tường Vy giương đôi mắt tự tin nhìn hắn~*Bốp*~ Một cái tát giáng xuống gương mặt đầy tự tin kia, dám nói Tuyết Nhi như thế, hình phạt này.
54 _Em về Pháp cho anh - Phong tức giận nói_Không về - Tường Vy cứng đầu nói_Nếu em không về, anh sẽ báo cho chú thím bên Pháp khiêng em về - Phong lạnh lùng nói_Mắc gì chứ? Tại con nhỏ kia sao? Em sẽ khiến trái tim Khải dần dần biến mất hình ảnh cô ta - Tường Vy tức giận nói_Câm miệng cho anh, lần này chú thím cho em về chủ yếu là để em làm bài khảo sát ở Anh chứ không phải rảnh ở không mà đi cướp chồng người ta - Phong tát Tường Vy nói_Anh lấy quyền gì tát em? Em không về là em không về - Tường Vy lấy tay lấy túi xách rồi ra khỏi biệt thự nhà họ Lâm_Lần này nếu Hồng Anh mà biết Nhi bỏ đi vì em họ mình chắc giận luôn quá, trời ơiiiii - Phong la hét khắp trong biệt thựTại biệt thự chung của hắn và nó_Alo? - Hắn nghe điện thoại_Đại ca, có người nói nhìn thấy tiểu thư ở gần khu vực được gọi là Roseleg - Tên Đàn Em vui mừng nói_Vậy thì mau tìm cho tôi? - Hắn mừng nói_Nhưng mà trong khu vực này, toàn là đất bỏ hoang và đặc biệt lại chẳng ai có thể xây nhà ở đây, tôi đã cho đàn em vào trong xem, nhưng quả thật không nhìn thấy con người nào cả - Tên đàn em lo lắng nói_Được, vậy tôi sẽ đến đó, gửi bàn đồ đến đó cho tôi, mau - Hắn nói xong thì tay cúp máy tay ấy áo khoác rồi ra xe đến nơi gọi là Roseleg đóTại nơi nó đang ở_Em đi mua có đồ ăn thôi mà làm gì lâu vậy - Chàng Ma phàn nàn nói_Anh đói sao? - Nó cười hỏi_Không, chỉ hỏi xem em đi mua đồ thôi mà gần cả tiếng, còn tôi thì có biết đói là gì đâu - Chàng Ma nhún vai nói_Thì tại lạ lắm, ở đây có rất nhiều căn biệt thự khác nhau nha, nhưng tại sao tôi lại chưa nghe có khu biệt thự cao cấp ở đây bao giờ nhỉ? - Nó khẽ thắc mắc nói lại với Chàng Ma_Thì em có đến đây bao giờ đâu mà biết? - Chàng Ma ôm bụng cười nói và nghĩ "Ở đây chủ yếu là nhà của thiên thần, chỉ có thiên thần mới nhìn thấy, nên cũng có ai xây được căn nhà ở đây đâu, đụng vào còn chưa được huống chi.
55 _Buông em ra coi nào - Nó vẫy tay vẫy chân, hiện nó đang được hắn ôm trọn vào lòng đem lên phòng_Sợ mắc công em chạy đi đâu nữa - Hắn khẽ cười nói_Không mà, với lại tên em dễ gọi lắm hay sao mà gọi muốn mọt tên người ta luôn rồi - Nó khẽ chau màu rồi cười_Tên em chỉ anh được làm mốc nó thôi, mà lúc em giận anh, là em đang ghen à? - Hắn nhìn nó bằng ánh mắt trêu chọc nói_Không thèm - Nó xoay mặt chỗ khác_Ghen kìa ghen kìa - Hắn cười lớn_Không có - Nó nhăn mặt_Có - Hắn cãi_Không_Có_Không_Có_.
56 ~Hai tháng sau, còn gần 1 tháng là sinh nhật thứ 23 của nó~_Chị cho gọi - Tên đàn em nhìn người trước mặt đầy mị hoặc mà thèm thuồng, nhưng cái người trước mặt này chỉ cần chưa đụng vào mà có ý định cũng đừng mong cái mạng này tồn tại_Đã xong? - Người có khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng nhưng bên trong lại đầy mưu mô quỷ kế_Dạ rồi thưa tiểu thư, cũng đã sắp xếp, nhóm nhạc đó tạm thời sẽ gặp khó khăn - Tên đàn em khẽ có chút khinh thường người trước mặt này_Tốt, lui ra - Ngồi vắt chéo chán nói_Tôi sẽ khiến cô phải hối hận - Người phụ nữ đó là ai? Nụ cười ác độc hé lộ.
57 _Sắp xếp cho anh tôi rồi? - Nụ cười ác độc hiện hữu trên khuôn mặt dịu dàng hiền thục kia, đúng như lời người xưa hay nói, đừng bao giờ nhìn bề ngoài mà đánh giá một con người, có trách chắc phải trách ông trời, đã cho những người ác một cái mặt nạ quá hoàn mỹ_Vâng thưa tiểu thư đã xong - Ten đàn em khẽ kinh hãi trước nụ cười ác độc kia, đúng là không gì độc bằng đàn bà_Bắt đầu kế hoạch được rồi, tất cả cùng sẵn sàng, không được có bất cứ sai sót - Nụ cười ác độc không thể nào ác độc hơn hiện hữu_Vâng - Tên đàn em hơi sợ nói_Lui ra - Cô gái kia khẽ nói, tên đàn em cũng lui ra và đóng cửa lại_Lâm Khải Phong, đừng trách em đã lôi anh vào cuộc chơi này, vì nếu anh đã không giúp em đạt được anh ta, thì chính em sẽ cho anh giúp em mà bản thân không hay biết, haha, đó là cái giá khi đã xem nhẹ tôi - Cô gái kia không ai khác chính là Lâm Tường Vy, em họ Phong, Cô ta thật là ác đến đâu? Liệu có thể hoá dữ thành lành như trước?.
58 Chap này mình sẽ dành để nói về nó cùng TFBOYS nhé, hôm nay mình up tận hai chap, 1 sáng 1 chiều, sáng là nó và TFBOYS, chiều sẽ trở lại là Hắn với Nó nhé, mong các bạn đọc chap này, đồng thời chap này mình cũng thay tất cả các TDT đại diện là Nó thể hiện tình cảm của mình với TFBOYS, cám ơn các bạn đọc nhiều ạTại Trung Quốc (Từ chap này toàn bộ đều xem như nói tiếng Trung nhé)_Cho xe đến quảng trường Bắc Kinh - Nó vào xe riêng đã được chuẩn bị sẵn nói, vì trước giờ nó rất hay lui tới Trung Quốc nên đương nhiên cũng có một công ty rất lớn trực thuộc của tập đoàn Royal, có công ty thì đương nhiên cũng sẽ có nhà, hôm nay đồng thời ngày nó vừa đến Trung Quốc cũng là ngày TFBOYS có buổi diễn liveshow ở quảng trường Bắc Kinh_Vâng - Vị tài xế kính trọng đáp, ông là người tài xế giỏi nhất ở Trung Quốc nên được một công ty mua về, sáng nay vừa đi làm lại nhận được nhiệm vụ rước cô gái trẻ này, ông cũng biết nội nhìn bề ngoài, cô không phải tầm thường_Ông biết TFBOYS chứ? - Nó khẽ hỏi trong không khí im lặng của dè dặt của vị tài xế_Dạ.
59 ~~Bốn ngày sau~~ Nó về Anh Quốc, bốn ngày qua thật sự rất vui, nhưng lạ nha, hắn hoàn toàn không gọi cho nó, nhưng cũng không sao, có lẽ hắn không muốn làm phiền nó hay là bận quá, về nhất định nó sẽ kể lại cho hắn nghe, nghĩ đến mà vui, trong ba ngày qua, từng giờ từng phút nó đều từ xa nhìn ba bảo bối, lòng thật vui lên nhiều mà, nó cũng đã nói chuyện với Khải, nhưng với tư cách là một người quản lý khách sạn, rõ là khách sạn đó trực thuộc công ty nhà nó nhưng giờ lại phải như thế, nhưng vui nha_Sao không nghe máy chứ - Nó khẽ cau mày, tại sao cứ gọi điện thoại hoài mà hắn không nghe máy, rõ là hắn biết hôm nay nó về mà, Quân với Nghi thì đã đi du lịch, thật bó tay mà - Đi taxi vậy - Nó khẽ nhăn mặt rồi bắt taxi về nhà_*Bịch* - Chiếc vali trên tay nó rơi xuống, một giọt nước mắt khẽ rơi xuống, nhưng một suy nghĩ đột nhiên lại hiện lên, nó phải tin tưởng hắn, có lẽ chỉ là hiểu lầm, hiện giờ, tại phòng khách được gọi là biệt thự chung của nó với hắn, hắn đang say đắm trong nụ hôn với Tường Vy, khẽ buông cô ta ra, nhìn thấy nó, nhưng không như nó nghĩ, hắn sẽ như lần trước lại vội vàng giải thích, nhưng hiện giờ, hắn đã và đang tỉnh bơ cười đểu_Tôi cần một lời giải thích - Nó khẽ nhìn hắn, thất vọng là hai chữ mà bây giờ đang hiện hữu trong lòng nó, nhưng nó vẫn chọn tin hắn, nó không muốn lại khiến hắn phải đau khổ_Anh à.
60 _Mặc cô ta đi Khải à - Tường Vy nũng nịu nói_Cô về đi - Hắn lạnh nhạt nói, tim hắn, giờ đau lắm, nhưng do nó đau nên hắn đau hay do hắn đau vì những gì hắn làm?_Không phải chúng ta đang tốt đẹp sao? Cô ta đã làm anh thành ra thế này sao lại phải vì cô ta mà trở nên thế này chứ - Tường Vy tức giận nói_Biến, tôi làm gì cần cô dạy sao? Xem như tôi xin lỗi chuyện đêm mấy hôm trước - Hắn lạnh nhạt nói_Vậy còn mấy đêm nay? - Tường Vy nhếch mép_Mấy đêm nay tôi có đụng cô sao? - Hắn khẽ lạnh lùng nói_Anh.