41 1 tháng sau
Trong phòng tối âm u, một cô gái nhỏ bé toàn thân bị dây thừng trói chặt. Miệng bị buộc bởi khăn vải, mái tóc trắng xóa rối tung khiến cô trông thật thảm hại.
42 Sáng hôm sau.
Chiếc xe của Hoắc Dạ Thiên đi tới sân bay, sáng nay khi chuẩn bị đầy đủ xong hắn liền dẫn Thiến Hi rời đi. Nằm ngoài dự đoán, hôm nay Lưu Hạo Nhiên lại không xuất hiện.
43 "Đừng làm hại cô ấy!" Hoắc Dạ Thiên hốt hoảng muốn cứu cô nhưng lại bị một bàn chân dẫm lên lưng rồi đè xuống.
"Mày có chịu giao toàn bộ cổ phần cho tao không? Hả!" Lão bắn một phát đạn xuống đất như muốn cảnh báo Hoắc Dạ Thiên.
44 Thiến Hi ngã xuống, tiếng gió như đang gào hét bên tai cô.
Khi toàn thân thể chìm vào nước biển cũng là lúc cô mất đi ý thức, máu đen cứ thế chảy ra hòa vào nước biển lạnh lẽo.
45 Trong lúc này tại một nơi khác.
"Đồ xấu xa. . . Tránh xa em một chút!" Lan Húc cau có, mỗi lần nhìn thấy Long Đản liền muốn đánh chết tên ngốc kia.
46 "Thiếu gia bệnh của ngài ngày càng nghiêm trọng, tôi thấy ngài nên nghỉ ngơi vài ngày. "
"Không cần" Lưu Hạo Nhiên lười biếng ngồi xuống ghế. Cái mạng này của hắn coi như thật lớn bệnh nặng như vậy mà cũng không chết.
47 "Đừng kéo. . . Lạnh. " Hải Lan ngăn hai tay của hắn lại, lắc đầu lia lịa.
"Một lát để anh ôm sẽ không lạnh. " Đôi mắt sắc bén của hắn nhìn cặp đùi trắng của cô rồi dần dần di chuyển lên khu rừng bí ẩn sau đó là cái bụng căng tròn ngạo nghễ của cô, hắn dừng lại ở cặp ngực căng trướng to tới nỗi khó hiểu.