41 Nguyên Tân lặng lẽ theo sao Ái Vân. Trước sự mất mát to lớn của cô, anh thấy lòng mình không tránh khỏi ngậm ngùi. Ông Khiết Minh thật sự là một doanh nhân đa tài, rất đáng khâm phục.
42 Nguyên Tân đưa tay cốc đầu cô. Nhã Ân lè lưỡi. Cô thấy lòng nhẹ nhõm vì đã nói ra được những điều cần nói. Sau nữa, thái độ của Nguyên Tân cho thấy những điều tốt đẹp sẽ được hứa hẹn.
43 Xét cho cùng, mẹ và ba con chỉ có nợ với nhau mà thôi. Ngọc Chi mới thật sự là người bạn đời có duyên với ông ấy. Bao nhiêu năm rồi, mẹ luôn sống trong day dứt, mặc cảm.
44 - Tiệm hoa Nhã Tân phải không? - Dạ phải. Xin quý khách cứ nói. Nguyên Tân trả lời rất lịch sự. - Thế này nhé. - Giọng một người đàn ông như đang bệnh - Anh làm cho tôi một lẵng hoa với một trăm bông hồng nhung, đem đến nhà hàng.
45 - Cô ơi! Có người gởi cho cô cái này. Một thằng bé lạ mặt rụt rè gõ cửa, trao cho Nhã Ân mảnh giấy gấp tự Cô mở ra và đọc:" Rất mong được gặp Nhã Ân tại góc đường.
46 Khi Kỳ Cương quay lại vẫy tay lần cuối rồi khuất hẳn, gia đình Ái Vân mới ra về. Bà Uyển Phấn đi cạnh bà Ngọc Chi, cứ không ngừng xụt sịt, khiến Tùng Nam và Ái Vân đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười.
47 Dường như Nguyên Tân quá nôn nóng nên ngủ không được. Suốt một đêm trằn trọc suy nghĩ và sau cùng anh ra khỏi giường khi trời còn mờ tối. Trong cái không khí se lạnh của sáng sớm, Nguyên Tân khẽ so vai rồi trầm ngâm ngóng chờ bình minh tới.
48 Biệt thự của vợ chồng Nguyên Tân ngày hôm nay tưng bừng, lộng lẫy và trang trọng cho bữa tiệc mừng đầy năm bé trai Nguyên Vũ. Từ ngày hôm qua, cả gia đình họ đều rất bận rộn.