21 Kỳ Cương dường như không một mảy may xúc động, anh tiếp tục trút cơn phẫn uất. - Ngay cả lúc này đây, bà đã biết tôi là ai, bà vẫn không muốn tôi ngước mặt với đời.
22 Ái Vân đứng trước bàn trang điểm để chải lại mái tóc và sửa sơ cổ áo cho vừa ý rồi cô đến trước phòng tắm, gõ nhẹ: - Anh xong chưa, Nguyên Tân? Đã khá trễ rồi đó.
23 Nhã Ân thật sự hoảng loạn. Kỳ Cương rõ ràng đã hại cộ Đêm qua, cô chỉ là hồ nghi suy đoán. Nhưng cả ngày hôm nay, thái độ của Kỳ Cương là một câu trả lời xác thực nhất.
24 Ái Vân cảm thấy bàng hoàng. Ng` con gái mà Nguyên Tân gặp gỡ đêm hôm đó là Nhã Ân ư ? Tại sao lại như vậy ? Hợp đồng giữa cô và Nhã Ân đã hủy bỏ rồi mà.
25 Nhã Ân lại say mèm. Khi mà cuộc đời luôn thật giả khó lường thì tỉnh mà làm gì chớ. Chẳng phải cô vừa được 1 bài học đắt giá từ Kỳ Cương sao. Ng` mà cô đã sống thật hết lòng, nhưng dod^'i xử với cô thì thật tệ.
26 Đã 1 tuần, Nguyên Tân không về nhà. Và thật sự anh thấy lòng không có gì hối hận. Ái Vân đã làm 1 chuyện mà anh khó có thể tha thứ. Nhưng Thôi, những ngày xa cô, anh cũng tìm lại được sự thanh thản trong tâm hồn rồi.
27 Kỳ Cương hồi hộp gõ nhẹ cửa. - Vào đi. Anh đẩy cửa và khẽ cúi đầu chào ông Kiết Minh. - Thưa, tôi được biết ông có chuyện cần gặp. - Phải. Con ngồi đi.
28 Tiệm hoa "Nhã Tân" sang trọng và rực rỡ trên một con phố chính của thành phố. Sau cánh cửa kính trong suốt là những chậu hoa với mọi chủng loại. Những nụ hồng đủ mọi sắc màu, những cánh tulip tươi sắc, những đóa cẩm chướng kiêu hãnh và những lá măng xanh mướt.
29 Cho dầu trong lòng rất hận Kỳ Cương, nhưng khi thấy vẻ mừng rỡ trên mặt anh cùng ánh mắt nhìn cô đăm đăm. Nhã Ân cũng không tránh khỏi xúc động. Cố gắng lấy vẻ bình thản, cô ngồi xuống chiếc ghế đá.
30 Nhã Ân đâm sầm vào Nguyên Tân trước cửa tiệm hoa. - Cái gì vậy cô bé? - Nguyên Tân lớn tiếng trêu - Lần này là vô tình hay cô cố ý vậy? - Xin lỗi - Nhã Ân cười gượng - Anh ra ngoài đây làm chi? Nguyên Tân khoác vai Nhã Ân.
31 - Ái Vân! Ái Vân! Tùng Nam vừa đẩy cửa, vừa kêu tên cô với vẻ mặt hốt hoảng. Ái Vân đang nhắm mắt, dựa đầu vào thành ghế đã bừng tỉnh ngay. - Có chuyện gì vậy, Tùng Nam? - Em xem này - Tùng Nam để trước mặt cô một số hồ sơ - Tại sao công ty của ta lại đầu tư vào cổ phiếu nhiều như thế? Và còn mua cả một lô đất đã được đem đi thế chấp ở ngân hàng nữa.
32 Kỳ Cương dửng dưng nhìn bà Uyển Phấn khụy xuống thảm cỏ rồi lạnh lùng quay bước. Nhưng Kỳ Cương chợt khựng lại. Trước mặt anh là Tùng Nam, mắt tóa lửa vì giận.
33 Ái Vân lững thững đến bên cửa sổ và trông thấy Tùng Nam bóng bà Uyển Phấn trên tay. Cô vội lao ra ngoài, gọi to : - Tùng Nam ! Khoan đi đã. Cô nhào tới bên anh, hỏi với giọng hốt hoảng : - Dì làm sao vậy anh ? Tùng Nam cúi đầu.
34 Đúng lúc ấy, Ái Vân loạng choạng vào (tm không đọc được 2 chữ này). . . cho Kỳ Cương. - Ba, mẹ ! Con đau bụng quá. Nhìn nét mặt tái đi và đau của con, cả hai ông bà Khiết Minh đều lao đến.
35 Tùng Nam cảm thấy khó hiểu, khi Ái Vân cứ một mực đòi đi ăn tối cùng anh, trong khi anh thật lòng không muốn. Khi biết mẹ anh đã từng dan díu với ba Ái Vân, anh chỉ muốn ngay lập tức biến mất để khỏ mặc cảm, bối rối trong những lần chạm mặt.
36 Cô len lén nhìn anh. Không biết anh nghĩ gì mà đôi mày anh nhìn lại ghê thế. Hai người đàn ông đứng đối diện với nhau. Cả hai đều căng thẳng vì không đoán được suy nghĩ của người đối diện.
37 Sáng nay, cô đã đem đơn nộp ở tòa án. Chẳng bao lâu nữa sẽ là một cuộc chia tay hợp pháp. Hẳn là Nguyên Tân sẽ hài lòng lắm. Bất giác, Ái Vân đặt tay lên bụng.
38 Không còn cách nào khác nữa đâu, thưa ba. Nó thật sự không xem chúng là ruột thịt nên mới hành động như thế. Ái Vân có vẻ rất khổ tâm khi kể cho cha nghe những chuyện Kỳ Cương đã làm.
39 Nguyên Tân lặng lẽ theo sao Ái Vân. Trước sự mất mát to lớn của cô, anh thấy lòng mình không tránh khỏi ngậm ngùi. Ông Khiết Minh thật sự là một doanh nhân đa tài, rất đáng khâm phục.
40 Kỳ Cương tỉnh dậy giữa bốn bức tường trắng toát. Hình ảnh đập vào mắt anh là khuôn mặt u buồn của Nhã Ân. - Mẹ tôi ! Mẹ tôi sao rồi ? Anh bật dậy và lao ra cửa.