1 Tập Tang xách hành lý xuống xe, đi về phía trước một quãng mới hít vào luồng không khí mới mẻ một hơi thật sâu. Ô tô kia đầy mùi xăng làm cô thấy tức ngực buồn nôn, thoáng dịu xuống rồi, cô ngẩng đầu nhìn cảnh sắc nơi đây sau 5 năm, cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ.
2 Phòng cũ đã lâu không có ai ở, khoá cửa sắt cũng rỉ sét, tra chìa vào mãi mới mở được cửa. Đây là một căn nhà nhỏ hai tầng, bên ngoài ốp gạch men sứ trắng, bây giờ đã hơi ố vàng, bên ngoài có một khoảng sân nhỏ trồng đầy nho dây.
3 Từ đó về sau Tập Tang bé nhỏ liền kiên quyết cho rằng trong sông này có thuỷ yêu (yêu quái nước), nhưng mỗi lần cô nói vậy sẽ bị mẹ dạy dỗ, bà ngoại cô còn bảo mẹ đưa cô lên chùa miếu dâng hương, sợ có thứ gì đó không tốt ám lên.
4 Là từ khi nào, thuỷ yêu không xuất hiện nữa?Hình như là vào mùa hè năm cô 12 tuổi. Chị họ đi biển về, mang về cho cô một túi vỏ sò nhỏ. Cầm vỏ sò thích không rời tay, người đầu tiên Tập Tang nghĩ đến là thuỷ yêu kia.
5 Tập Tang trở thành giáo viên dạy tiểu học, lớp học có tất cả 50 học sinh. Ngày nào cô cũng bề bộn nhiều việc, nhưng cũng rất thú vị. Nghe tiếng bọn trẻ líu la líu lo tức tối gọi nhau mách mỏ với cô, cô cảm thấy trong lòng mềm đi.
6 Ở trấn nhỏ Thanh Khê này, Tập Tang làm giáo viên tiểu học 3 năm. 25 tuổi, người nhà Tập Tang thấy cô đến tuổi nên kết hôn, nên thường gọi điện thoại thúc giục cô quay về thành phố để mở rộng nhân duyên.
7 Đợi ba tháng ở trấn Sơn Nguyệt, Tập Tang đã rất thích sự thuần phác của con người nơi đây, thậm chí cảm thấy ở đây cả đời cũng không tệ. Vì thôn trấn tương đối nhỏ, mọi người gần như đều quen biết nhau, thường có mấy đứa trẻ của trưởng thôn, cũng có khi là mấy người già nhiệt tình đến đưa cô thứ này thứ kia, có lúc là rau tự nhà trồng, có khi là một túi lê nhỏ cây nhà ra, nhiệt tình đến mức không có cách nào từ chối.
8 Thuỷ yêu là một sinh vật ích kỉ, chúng sẽ kéo sinh vật mình thích xuống nước, quấn chặt lấy nó, nhìn nó giãy dụa trong nước. Nhưng có một con thuỷ yêu thì khác, nó lại đẩy người mình thích lên mặt nước……Nó cứ lần nữa lần nữa xuất hiện trước mặt con người……Nó nhận quà của con người……Nó chờ đợi một con người rất nhiều năm trong con sông ô nhiễm không hợp để ở lại……Nó…… Yêu một nhân loại……Cuối cùng, nó bị con người đó nuôi lớn luôn……Cô tự tay cởi chiếc vòng tay kia ra, cười ấm áp: “Tôi làm cho cậu một cái mới, nhé?”.
9 Vào rất nhiều buổi đêm không người, nó trộm trồi lên mặt nước, vươn một bàn tay lên trên mặt nước, ánh mắt tối đen nhìn chằm chằm chuỗi vòng vỏ sò trên tay.