1 Tại sân bay Quốc tế New York, một người đàn ông với dáng người cao lớn, mặc trên người bộ âu phục màu đen của thương hiệu Armani được thiết kế riêng cho anh.
2 Đột nhiên cô nhìn thấy phía trước có một người phụ nữ thần sắc tiều tụy, trên tay bế một đứa trẻ nhỏ ngồi trên ghế dành cho hành khách ngồi chờ xe buýt, đứa bé dường như đang bị ốm, mặt xanh mét trán lắm tấm mồ hôi, nhìn vào thật đáng thương.
3 Ngày hôm sau tại khách sạn năm sao The Palm, ở ngay trung tâm thành phố New York.
Khách sạn The Palm được Hiệp hội Khách sạn Quốc tế (International Hotel Association, IHA) đưa vào danh sách một trong những khách sạn xa xỉ, lộng lẫy nhất trên toàn thế giới.
4 Trình Lam ung dung ngồi xuống bên cạnh Lôi Lạc Thiên, bàn tay mềm mại đặt trên mu bàn tay lạnh tanh của anh vỗ nhẹ nhẹ.
Ánh mắt dịu dàng Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên chợt thay đổi trở nên băng lãnh một cách đáng sợ, khi cô chuyển tầm nhìn của mình lên người Ngạo Thiên, cất giọng lạnh lùng.
5 Hiện ra trước mặt anh chính là một cái mũ lưỡi trai màu đen.
Ngạo Thiên thò tay vào trong hộp cầm lấy cái mũ lên xem, nhìn thấy cái mũ này trong lòng anh lập tức nghĩ đến cô gái với mái tóc dài màu tím.
6 Người đàn ông cùng với tiểu tam nghe được đối thoại giữa hai người, hắn đứng bật dậy gương mặt giận dữ, dùng ngón trỏ chỉ thẳng vào mặt của Wind.
- Này cô, cô đang làm gì đó?
Hắn dám chắc cô gái này là do bà vợ đáng ghét của hắn thuê, để theo dõi hắn và cô tình nhân trẻ.
7 Wind hốt hoảng trong lòng lúc này cô đã không còn đường thoát, đành đứng yên tại chỗ nhắm chặt mắt, hai tay đưa lên che lại gương mặt xinh đẹp của mình.
8 Kỳ thật không biết vì sao khi nhìn thấy cô gái xa lạ này nằm mê man trên giường, tâm trạng anh lại trở nên phiền não đến như vậy?
Vì sao lòng anh lại cảm giác xót xa?
Đôi mày râm của Ngạo Thiên chợt nhíu chặt lại, khi anh nhìn thấy Wind vô thức chuyển động cơ thể của mình, một cơn đau xé ruột xé gan từ vết thương trên lưng cô lan tỏa toàn thân, khiến cô đau đến muốn chết đi sống lại, trong cơn mê sảng Wind khẽ kêu lên.
9 Ngày hôm sau khi Wind có lại ý thức, cô cảm giác toàn thân đau đớn, giống như tất cả xương cốt trên người cô đều bị ai đó dùng cây đập thật mạnh vào, chỉ cần cô cử động một chút toàn thân sẽ vỡ nát.
10 Wind thật không ngờ mình vừa mới cử động vết thương trên lưng cô lập tức truyền đến cơn đau xé ruột xé gan, khiến tay chân cô trở nên mềm nhũn, không còn sức lực ngã quỵ xuống mặt đất.
11 Wind nhíu mày, nhìn hai người đang trưng ra bộ mặt tươi cười quỷ quái, uất ức nói.
- Chị Vịnh Hi, cái gì mà động lòng?
Em động lòng với ai?
Thiết An Lâm nghe vậy liền gật đầu lịa liạ, tỏ ra hết sức tán đồng với lời nói của Wind.
12 Wind nhanh chóng chạy ra khỏi quán cafe Lover's, đuổi theo chiếc xe Jaguar màu đen, vừa mới lướt ngang qua cô, trong lòng mong sao có thể gặp lại anh.
13 Phương Mỹ Kỳ vui mừng khom tới ôm Wind, đặt trên má cô một nụ hôn cảm kích.
- Cảm ơn cô nhiều.
Nói xong Phương Mỹ Kỳ buông Wind ra, trong lòng hớn hở khi nghĩ đến mình sắp được gặp mặt Văn Phúc.
14 Tia chán ghét trong ánh mắt sắc bén của Ngạo Thiên chợt lắng động, đôi môi mỏng cùng với khoé mắt dài hơi cong lên, trong lòng vui sướng vì được gặp lại cô.
15 Mùi máu tanh nồng nặc khiến Wind bình tĩnh lại, miệng cô từ từ buông cánh tay của Ngạo Thiên ra.
Wind không ngờ mình lại cắn anh mạnh đến như vậy, đã khiến tay của Ngạo Thiên chảy rất nhiều máu, màu đỏ sẫm của máu thấm ướt cả một mảnh trên tay áo sơ mi màu trắng của anh, nhìn vào thật đáng sợ, nhưng Wind nào biết ngoài sợ hãi ra, cái cô cảm nhận chính là cảm giác đau lòng.
16 Wind nghe anh nói vậy trong lòng tức giận, anh ấy nghĩ mình là người tuỳ tiện lắm hay sao?
- Anh nói ai muốn có chồng?
Anh không biết Mỹ Kỳ đã có người yêu rồi sao, còn bày ra cái trò xem mắt.
17 Sau một trận ái ân đầy kịch tính, toàn thân Wind không còn sức lực nằm gọn trong lòng của Ngạo Thiên.
Hai người nằm trên giường lớn, được che bởi một tấm chăn mỏng màu trắng, lúc này đã vô tình lưu lại những giọt hồng quý giá của Wind, nhưng lại thuộc về riêng Ngạo Thiên.
18 Nhìn thấy Wind kiên quyết như vậy, Tử Mộng Bình cũng đành để Wind đi thay ông.
- Được con đi cũng được, nhưng nhớ case lần này rất quan trọng.
Thân chủ là người có địa vị cao trong xã hội, không muốn người khác biết mình đang điều tra ai.
19 Ngẫm nghĩ một chút, Tử Mộng Bình khó xử nhìn Ngạo Thiên.
Ông tin rằng Ngạo Thiên không nói dối, chỉ có điều nếu Wind đã quyết định không nói cho ông biết về Ngạo Thiên, vậy ông cũng nên tôn trọng con bé và đợi Wind trở về rồi mới tính.
20 Lão phu nhân càng trò chuyện với Wind, càng cảm thấy thích cô bé này.
Ban đầu bà định nhờ thám tử tư điều tra, xem cháu nội của bà bên ngoài có quen với cô gái nào không, vì sao mỗi lần bà nhắc đến việc kết hôn cháu của bà đều nói sang chuyện khác, không muốn đề cập đến.