21 “Ái, đau!” Doanh Thiệu Kiệt chỉ dám kêu đau, bị Tô Duyệt Duyệt đập mạnh như vậy, dù có tâm lý tốt đến đâu e rằng hồn vía cũng phải rơi rụng mất quá nửa, huống hồ hiện giờ trong tay còn cả mấy cặp tài liệu của cô, nếu lại để rơi xuống đất, rồi tự làm chân mình bị thương thì ngày mai có lẽ sẽ phải cùng cô tập tễnh tới Bắc Kinh mất.
22 Sáng sớm hôm sau, hai người đều dậy rất sớm, bởi lẽ cả hai đều ngủ không ngon giấc, nguyên nhân lại không rõ, dường như càng muốn ngủ thì càng nghĩ tới chuyện sáng mai ai sẽ là người chủ động gọi điện cho người kia trước.
23 Doanh Thiệu Kiệt và Tô Duyệt Duyệt dọn dẹp xong phòng khách sạn, để tránh miệng lưỡi thị phi, họ rời khỏi phòng vào hai giờ khác nhau, bắt hai chiếc taxi đi tới Tổng bộ Bắc Kinh của Tập đoàn JS.
24 Tan giờ làm, Doanh Thiệu Kiệt vốn định về khách sạn lấy hành lý rồi đi tìm thuê nhà nghỉ. Song Jason muốn cùng anh ăn tối, mãi tới chín giờ, anh mới tìm được lý do về, không ngờ vừa tới khách sạn, tuyết đã bắt đầu rơi nặng hạt, xem ra, ý định đi tìm nhà nghỉ có lẽ phải hủy bỏ.
25 Sáng sớm hôm sau, Doanh Thiệu Kiệt ngủ không ngon giấc, bởi lẽ luôn cảm thấy lưng mình đè lên vật gì đó, tỉnh dậy mới phát hiện, hóa ra Tô Duyệt Duyệtđã vượt “đường ranh giới”, nằm sang phía bên anh, chiếc đèn pin ôm chặt trong tay không biết vì sao đã nằm gọn lỏn dưới lưng anh.
26 Đã tám giờ, đèn điện phía bên đối diện vẫn chưa sáng, anh hít nhẹ một hơi, cầm cốc lên định uống nước, bỗng phát hiện thấy cốc đã cạn từ bao giờ. Mấy ngày nay, anh không uống cà phê giống như thường lệ vì bị mất ngủ triền miên, sau khi từ Bắc Kinh trở về, có quá nhiều việc nối tiếp nhau xảy ra khiến anh cảm thấy thực sự mệt mỏi.
27 Đêm xuống, một chiếc Audi TT bóp còi inh ỏi nhanh chóng lao ra khỏi cổng chính của vườn hoa Mỹ Lệ. bảo vệ quát ầm lên, khách qua đường đều ngoái đầu nhìn biển số xe của ciếc ô tô đó, tuy nhiên còn chưa kịp nhìn ra số cuối thì chiếc ô tô đã biến mất.
28 Ngày hôm sau, Tô Duyệt Duyệt tới quán cà phê Nếu Yêu, đợi một lúc vẫn chưa thấy bóng dáng Mèo con đâu. Xưa nay, cô chưa từng ngồi một mình trong quán cà phê bao giờ, giờ ngồi gần cửa sổ cảm thấy không thoải mái, đặc biệt người phục vụ còn nhiệt tình hỏi cô gọi đồ gì tới hai lần, cô chỉ nói là đang chờ người quen.
29 Ngày hôm sau, Doanh Thiệu Kiệt đến đón Tô Duyệt Duyệt đi làm như thường lệ, chỉ là giữa hai người vẫn không ai nói với ai câu nào. Doanh Thiệu Kiệt đợi Tô Duyệt Duyệt nói trước, còn Tô Duyệt Duyệt lại đợi anh lên tiếng trước, kết quả là suốt cả chặng đường, hai người họ không ai chịu mở miệng.
30 Tống Dật Tuấn ngước mắt định thần, đôi chânchệnh choạng, đâm sầm vào bức tường lạnh băng phía trước, tay quờ quạng muốn túm lấy vật gì đó để giữ thăng bằng nhưng lại chỉ nắm được không khí, khuỷu tay đập vào bức tường đau điếng.
31 Tuy ở cuộc họp liên hoan cuối năm đã tuyên bố việc Doanh Thiệu Kiệt sẽ gia nhập JSCT nhưng bất cứ chuyện gì cũng phải được thông qua rõ ràng bằng văn bản thì sẽ tốt hơn và có sức thuyết phục hơn nhiều.
32 “Cẩn thận…” Chỉ vừa kịp nói được hai tiếng, chiếc điện thoại di động còn đang áp một bên tai đã bị giật phắt đi, tiếp đó là mùi nước hoa số Năm rất nồng xốc tới.
33 Khi trở về phòng làm việc, Tô Duyệt Duyệt cảm thấy tinh thần vô cùng bấn loạn, cô ngồi trước máy vi tính, hai bàn tay đặt trên bàn phím rất lâu nhưng chẳng thể gõ nổi một chữ.
34 Hôm nay, trong chiếc Polo màu đen của Doanh Thiệu Kiệt chỉ còn lại một mình anh. Theo thói quen, anh liếc nhìn xuống băng ghế sau, hình bóng người con gái trước đây vẫn ngồi ở đó nay chỉ còn trong tâm trí.
35 Thứ Sáu, Doanh Thiệu Kiệt đến nhà tìm Lâm Tử Văn nhưng không gặp. Mèo con chào hỏi Doanh Thiệu Kiệt rất nhã nhặn và nói rằng, Lâm Tử Văn đi công tác, đến Chủ nhật mới về.
36 Xế chiều, sau khi Tô Duyệt Duyệt đưa Mèo con về nhà, thấy tâm trạng của bạn đã khá hơn rất nhiều, cô liền khuyên Mèo con cố gắng nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ nữa, đợi có cơ hội sẽ nói chuyện một lần với Lâm Tử Văn.
37 Trong quán cà phê, hương vị thơm nồng lan tỏa mọi ngóc ngách, giọng hát trầm ấm cảm động ngân vang, không gian nơi đây thật tĩnh mịch, chỉ nhờ một tấm kính chắn đã hoàn toàn tách biệt khỏi sự huyên náo bên ngoài của thành phố.
38 Vào thứ Năm, trừ Tiểu Ngô đang mang thai, toàn bộ nhân viên bộ phận Quản lý hợp đồng đều lên đường đi Lệ Giang, Tô Duyệt Duyệt lo cho Bồn tắm nhỏ, Tống Dật Tuấn đã giúp cô giải quyết việc này, tuy nhiên trong lúc chở Bồn tắm nhỏ tới trạm chăm sóc vật nuôi, anh đã bị nó cắn chảy máu tay, vì chuyện này mà hai người đành phải tới bệnh viện tiêm phòng chó dại ngay trong đêm.
39 Chuyến du lịch Lệ Giang mau chóng kết thúc, khi mọi người trở về phòng làm việc thì đã nhận được chỉ thị của tổng bộ, ngoài ra, tin tức về Tống Dật Tuấn cũng trở thành đề tài bàn tán khắp nơi, người thì nói anh sắp thăng chức, người thì nói sắp từ chức, người thì nói sắp thuyên chuyển công tác, tóm lại hầu hết nhân viên bộ phận Quản lý hợp đồng đều thấp thỏm lo lắng.
40 Đau đớn trong lòng khó diễn tả thành lời, gồi trên xe, nhìn Bồn tắm nhỏ, nước mắt cứ thế tuôn trào, ướt nhoèn hai bên má. Đầu đĩa CD vừa hay đang phát một bài hát nói về sự biệt ly, khiến lòng anh quặn thắt.