1 Lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn. Một đứa bé trai diện mạo tuấn tú,người mặc cẩm y màu tím nổi bật thân phận tôn quý,dưới vần trán đẹp là đôi tròng mắt đen ngang bướng,mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng toát ra khí thế vương giả.
2 Không thể xuất thanh Mộ Dung Quyết chỉ có thể trừng mắt Hướng Tiểu Tứnhìn nhất cử nhất động của nàng,nghĩ thử nàng rốt cuộc muốn làm gì. Nhưng nàng giạng chân trên người hắn,nơi tư mật dính tại nơi nóng bỏng của hắn,mùi thơm nhàn nhạt từ trên người nàng tỏa ra làm hắn không thể tập trung tinh thần.
3 Ngày mười lắm trăng tròn sáng đến mị người mà trong phòng dục hỏa cũng đang bốc cháy. Dùng đầu lưỡi nóng bỏng thô bạo cạy mở đoạt hơi thở mùi đàn hương,quấy phá ngọt ngào trong miệng nhỏ,hàm răng thô lỗ làm bị thương môi dưới trơn mịn,nước bọt trong suốt dọc theo môi chảy xuống cằm.
4 “Thật đẹp. . . . . . ”Nhìn huyệt mềm xinh đẹp yêu diễm phơi bày trước mắt,Mộ Dung Quyết không nhịn được khẽ than, ánh mắt nóng bỏng không chịu dời ánh nhìn.
5 Vừa tỉnh dậy,sức nặng trên ngực làm Mộ Dung Quyết cúi đầu nhìn xuống. Chỉ thấy vẻ mặt người kia còn đang ngủ say,trên má còn vươn vấn nhàn nhạt hồng phấn,miệng nhỏ nhắn sưng vù khẽ cong,hai má nhẹ cọ qua cọ lại ngực hắn giống như vừa tìm được vị trí tốt,thở dài một hơi mới tiếp tục ngủ say.
6 Một loại không khí kỳ dị lan rộng khắp Mộ Dung sơn trang. Chỉ thấy Mộ Dung Quyết mỗi ngày đều đi cùng Triệu Như Tình mà chỉ cần Hướng Tiểu Tứ xuất hiện bên cạnh cũng nhất định có thêm Triệu Ngọc Vũ.
7 Lời vừa ra khỏi miệng xung quanh nhất thời yên tĩnh lạ thường. Không chỉ Hướng Tiểu Tứ ngây ngẩn cả người ngay cả Mộ Dung Quyết cũng bị lời mình nói dọa ngây ngô.
8 Hướng Tiểu Tứ yêu kiều thở gấp,hoa dịch thuận theo mặt bàn nhỏ giọt nhuộm ướt cả mặt đất. Nàng cả người hư nhuyễn vô lực ngã về phía trước nhu nhược tựa vào trong lòng hắn.
9 “Hướng cô nương,xin dừng bước. ”Đúng lúc Hướng Tiểu Tứ đi qua đình viện muốn đến phòng sách tìm Mộ Dung Quyết lại bị thanh âm từ xa gọi lại,nàng dừng lại bước chân nhướng mày nhìn người đang đi đến.
10 Mộ Dung Quyết,ta không yêu ngươi nữa. . . . . . Giọng nói lạnh lùng vang vãng bên tai,Mộ Dung Quyết biết hắn đã tổn thương nàng. “Đáng chết!” Hắn chỉ nhất thời hồ đồ!Dùng sức vỗ lên bàn,Mộ Dung Quyết bắt đầu hối hận.