1 a mở mắt, nhìn chằm chằm vào bóng tối phía trước, trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Ta nhấc cánh tay, cảm giác đau nhức lan tỏa khắp cơ thể. Bằng chứng của một đêm điên cuồng phóng túng.
2 Hắn lướt qua bộ áo quần trên người ta, khẽ nhíu mày. Ta nhìn lại, à không giống với hôm qua chứ gì? Ta là kẻ suốt ngày lo cơm áo gạo tiền, lấy đâu ra hàng hiệu mà khoác lên người.
3 Mọi chuyện sau đó vẫn bình thường như cũ, trợ lý Tiểu Tạ của ta vẫn chăm chỉ cùng ta đến phòng thu âm mỗi ngày. Trần Hướng, nghệ sĩ lâu năm hướng dẫn cho ta khá hài lòng.
4 Sau lễ trao giải lại là một bữa tiệc. Ta vốn là một kẻ không thích giao tiếp với bên ngoài, nhưng ta lại không thể núp vào một góc mà hưởng thụ những món ăn xa xỉ trên bàn.
5 Mọi việc sau đó dĩ nhiên là quá tốt đẹp. Ta nhận được nhiều lời mời hơn, còn có phỏng vấn rồi tiền cát-xê cũng tăng lên trông thấy, mấy nhãn hàng còn định mời ta làm quảng cáo.
6 Về phòng hóa trang nghe mấy nghệ sĩ khác nhao nhao lên nói chuyện, ta mới biết được thì ra cô gái đó là Chung Tử Kỳ, con gái rượu của đại gia Chung Tuệ.
7 Nhưng ta lại nhầm. Chung Tử Kỳ dường như không cần uy hiếp đến một tiểu tốt như ta. Nói tiểu tốt cũng không phải là vô lý, ta hai lăm tuổi mới được nhận giải nghệ sĩ mới xuất sắc, người ta thì sáu tuổi đã nổi danh thần đồng.
8 Hàn Dương cùng ba mẹ của hắn cũng tới. Hai gia đình bọn họ khá thân thiết với nhau, chỉ mình ta là cảm thấy lạc lõng. Ta cố hướng mình đến những việc khác tránh thấy cảnh tề tựu đông vui của gia đình họ.
9 Ta không ngờ được một buổi biểu diễn lại khiến ta phất lên một tầm ới. Không biết có phải hôm đó ta quá nhập tâm hay không mà mấy nhân vật có tiếng trong giới âm nhạc đều khen ta nức nở.
10 Bốn người chúng ta ngoài Hàn Dương mặt lạnh hơn tiền ra thì tất cả đều vui vẻ. Đối với Hàn Dương ta cũng không cảm thấy khó chịu như trước. Chúng ta không ai nợ ai, tại sao ta phải sợ hắn.
11 Qua một đoạn thời gian bận rộn nữa, ta trở về thăm nhà. Chỉ được hai ngày cuối tuần, ta vội vã như bay. Nhìn thấy cha, tâm tình ta tốt hơn rất nhiều. Ta như đứa trẻ vội sà xuống ôm lấy ông ấy.
12 Ta lặng lẽ khép cửa phòng cha rồi đi ra ngoài. Cuộc sống cực khổ suốt bao nhiêu năm khiến ta vô hình chung có thể chấp nhận mọi chuyện. Phương Nhan là mẹ ta, sao ta lại không nghĩ tới được nhỉ? Nghe nói Chung phu nhân trước đây đã có gia đình? Nghe nói Chung lão gia phải rất vất vả mới theo đuổi được bà ấy? Nghe nói chồng trước của Chung phu nhân là một nhạc sĩ nổi tiếng? A, ta thật không nghĩ ra! Người dùng ánh mắt lạnh lẽo để bảo vệ con gái yêu quý ngọc ngà của bà ta lại là mẹ ta.
13 Có vẻ Chung Tử Kỳ rất thích ta, ta không biết có cái loại tình cảm chị em tương thông hay không nhưng ta cũng không bài xích chuyện đó. Cô ta thích ta cũng tốt cho ngày tháng sau này của ta rất nhiều.
14 Scandal đầu tiên của ta lại bắt nguồn từ Hàn Dương. Thật bất ngờ đúng không? Hôm đó ta theo đồng nghiệp cùng đến chung vui với mấy vị đại gia lắm tiền.
15 Ta dùng sức nói luôn một lần mấy câu sợ sau này Hàn đại thiếu gia tính toán với ta thì khổ. Hàn Dương lầm bầm một câu, xe cũng chạy nhanh hơn nhiều. Nhưng ta không ngờ được Hàn Dương lại đưa ta về biệt thự nhà hắn.
16 Thì ra cánh phóng viên mấy ngày trước chụp được tấm hình của ta và Hàn Dương. Trên mạng bắt đầu nói xằng nói bậy bảo ta có quan hệ với Hàn Dương. Ta lại thân thiết với vị hôn thê của hắn, đúng là có tính toán.
17 Công ty quyết định quay MV chung cho ta và Chung Tử Kỳ. Nghệ sĩ piano thì không cần quay MV nhiều như ca sĩ thần tượng, chỉ là sắp tới ta có một buổi biểu diễn lớn, cần một đoạn video ngắn để giới thiệu.
18 Bảy giờ tối, ta cùng Tiểu Tạ đi ra ngoài. Mọi người trong đoàn đều đầy đủ cả, tất nhiên là ngoài hai cái kẻ con nhà giàu kia. Đối với ta như vậy còn rất tốt là đằng khác, ta chẳng muốn nhìn mặt cái tên họ Hàn đó mà ăn không tiêu đâu, lại còn phải nói nói cười cười với Chung Tử Kỳ.