481 Đầu tiên là hai mươi chiếc thuyền lớn thuần một màu toàn là cấp Hải Hồn, điều này đã là hiếm thấy trong việc vận chuyển đường sông trong nội địa. Nếu không phải vì trong lịch sử từng mở rộng đường sông nhiều lần để tiếp đón hạm đội viễn chinh Nam Dương khải hoàn trở về thì nhiều thuyền lớn như vậy rất khó theo đường thủy tiến thẳng vào đế đô.
482 Ai nấy đều biết, nếu không có ma pháp sư cùng võ giả thực lực từ trung cấp trở lên mà đi vào trong rừng rậm Đóng Băng thì chỉ thuần túy là một loại hành vi tự sát.
483 Ngoài dự liệu, nhiếp chính vương không vì lão phản đối mệnh lệnh của mình mà phẫn nộ. Vị quân chủ trẻ tuổi này hít thật sâu, ánh mắt rất phức tạp sau đó từ từ từng chữ nói:- Ngài Maldini nhận lệnh đi! Quyết định của ta sẽ không thay đổi.
484 Hiến hết năm ngàn vạn đồng vàng làm quân phí, Đỗ Duy có được hoàng lệnh xá miễn cho gia tộc Rowling. Lần này hắn xuôi nam đi về quê nhà ở bình nguyên Rowling để tuyên bố chuyện lớn này.
485 Bá tước phu nhân cứ thế đứng bên cạnh giường. Trong mắt Đỗ Duy, người mẹ này vẫn đẹp như xưa. Tuy khóe mắt người đã có nếp nhăn, thời gian cũng dần dần hủy đi vẻ đẹp của bà nhưng dáng vẻ mà bà đứng yên lặng đó, ánh mắt tràn đầy ôn hòa và từ ái nhìn về hắn, khiến cho lòng Đỗ Duy lập tức nóng lên.
486 Đinh! Đinh! Đinh. . . Đồng hồ treo trong thư phòng reo lên mười hai tiếng, thời gian đã đến giữa đêm, Đỗ Duy ngồi trên ghế trong thư phòng ngáp một cái chán nản, lắc lắc bình rượu trống không trên tay sau đó than nhẹ một tiếng:- Đúng là một đêm buồn chán! - Hắn tựa như đang cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn những bức tranh vẽ tổ tiên các đời của nhà Rowling.
487 - Hừ! - Ma pháp sinh vật Semel hình như có chút khó chịu nhưng sau đó ánh mắt nàng cũng chuyển tới nhìn vào quyển sách trên tay Đỗ Duy - Nếu ta là ngươi thì sẽ không dùng con dao này để mở nó ra!- Tại sao? - Đỗ Duy hỏi xong câu này, con mắt liền xoay chuyển - Chẳng lẽ nàng biết làm sao mở nó ra?- Ta không biết! - Semel lắc đầu - Ta cũng không biết trên trần nhà còn giấu thứ này.
488 Đỗ Duy càng đọc, trong lòng càng bốc hoả: "Tên Aragorn hỗn xược này thật là lắm điều, cứ thích nói những lời nhạt nhẽo như vậy. Ngươi mau vào chủ đề chính đi!"Nhưng thật đáng tiếc, xem tiếp hết cả trang này, Đỗ Duy phát hiện ra rằng mình đã bị đùa cợt, bị Aragorn đùa giỡn, bị một bản thân khác đùa giỡn.
489 Về điểm này cả nhà hắn từ trước đến nay đều rất lấy làm tự hào, thậm chí gia đình của họ trong thị trấn nhỏ cũng được mọi người tôn kính. Tổ tiên của Rohardt từng là một vị kỵ sĩ dưới trướng của vị nguyên soái nhà Rowling năm xưa, đúng vậy chính là một kỵ sĩ tiêu chuẩn! vị tổ tiên này của Rohardt lập công rồi lại nhậm chức trong tư quân nhà Rowling, sau khi giải ngũ nhận được một mảnh đất để cho con cháu đời sau của mình sinh sống.
490 Rốt cuộc cũng đến lượt hắn, hắn nhìn thoáng qua cái bảng mộ binh treo ở cửa phòng. Có lẽ là vận mệnh, tên trên tấm bàng hiệu này sẽ theo hắn từ đây đến hết đời! Hắn đi vào phòng " kỵ sĩ đòan Decepticon", vừa kịp quan sát được toàn bộ quá trình "phỏng vấn" của người đang đứng xếp hàng ngay phía trước hắn.
491 Chỉ cần một tháng ngắn ngủi, tư quân của gia tộc Rowling đã được thành lập lại. Ngoài phần lớn các cựu binh trở lại quân đội, còn có rất nhiều võ sĩ, kỵ sĩ, gia thần trung thành với gia tộc Rowling, sau khi nghe được hiệu triệu đều mặc lại áo giáp, từ khắp bình nguyên Rowling phóng nhanh tới quân đội báo danh sớm nhất.
492 Kể từ lúc vội vàng kết thúc mọi việc, Đỗ Duy không hề rời đi như dự tính mà vẫn ở lại nhà, bắt đầu cả ngày túc trực bên giường bệnh của cha. Mẹ hắn mỗi ngày đều len lén gạt lệ.
493 "Chẳng lẽ đã đến lúc rồi sao!"Vài phút sau, Bá Tước phu nhân và Gabri đã đứng bên giường. Khiến cho mọi người kinh ngạc là dường như lão Raymond lại tái phát sinh cơ, thậm chí tinh thần rất sảng khoái; không cần người phụ đở, lão tự mình gượng ngồi dậy, dựa vào giường.
494 Lễ tang của bá tước Raymond không hề long trọng. Theo truyền thống của tộc Rowling, phía sau thành Rowling có một khe núi, trong khe núi là một nghĩa địa, tộc trưởng các đời sau khi chết đều được chôn ở đây.
495 - Nói nhảm! Ngươi nói ai là người ngoài!- Chẳng lẽ cậu chủ Đỗ Duy là người ngoài sao! Cái lão đáng chết này!- Ta thấy ngươi có tật giật mình! Nếu không tại sao lại sợ cậu chủ Đỗ Duy như thế!Phe phản đối cũng không chút yếu thế, lập tức cũng có người chửi lại:- Ai nói hắn không phải người ngoài!- Phải! Ngươi hỏi hắn xem, bây giờ hắn họ Rudolf hay vẫn là họ Rowling?- Hắn đã công khai rời khỏi gia tộc, chẳng lẽ còn không phải sao?Khi thấy mọi người đang muốn ầm ĩ lên, Đỗ Duy chợt đứng dậy, rồi đột nhiên rút ra thanh trường kiếm của cha để lại mà mình luôn mang theo, hai tay nắm chặt chém mạnh lên bàn!- Keng!Trươ̬ng kiêÌm căÌm lên ba̬n, vâÌ’n ong ong run bâ̬n bâÌ£t.
496 Mặt nam tước Dekker trắng bệch ra. Tuy đôi chân đã mềm nhũn ra nhưng trước mặt mọi người, hắn vẫn ráng cố gắng:- Công tước Hoa Tulip! Ngươi. . . Ngươi cố ý khiêu khích hả? Ngươi.
497 Từ sau khi gia nhập vào cái gọi là "đoàn quân dự bị của kỵ sĩ đoàn Decepticon" này, hắn cảm thấy toàn bộ nơi đây so với " kị sĩ đoàn " trong tưởng tượng của mình quả thực có khác biệt rất lớn.
498 Đỗ Duy đi vào doanh trại huấn luyện, vỗ vai của sĩ quan huấn luyện Ziege:- Ziege, các chàng trai luyện tập thế nào? - Thưa Viện trưởng, mọi người luyện tập khá tốt.
499 Nhưng nhiều năm sau, khi đã trở thành một kỵ sĩ xuất sắc thuộc phi đòan Deception dưới trướng Đỗ Duy. Rồi những năm sau nữa, khi huấn luyện những chú chim non mới của phi đòan Deception thì thói quen của Rohardt chính là: Thường xuyên đem câu "danh ngôn" này của cậu Cả Đỗ Duy ra giáo huấn đám học viên mới, khi họ bị cơn nôn mửa hành hạ tới mức không chịu nổi.
500 Trước hết, vào đầu xuân năm đế quốc thứ 963, vị danh tướng cuối cùng trong thời kỳ suy tàn của vương triều Augustine VI, người từng lập nên biết bao chiến công hiển hách cho đế quốc- bá tước Raymond tạ thế trên giường bệnh trong lâu đài tại quê nhà trên bình nguyên Rowling.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50