241 “Em… em… em có thể giúp chị cái gì chứ?” Hải Nhạc lặng lẽ rút tay ra ngoài, “Cái loại người như Tạ Thư Dật, tâm tư của hắn, không ai có thể hiểu rõ được, chuyện tình cảm, chỉ sợ em thật sự không giúp chị được, nếu ngày nào đó, hắn làm chị tổn thương, đừng trách em không nhắc nhở chị, cái loại người đó, lúc nào cũng thích đứng núi này trông núi nọ, trước kia bạn gái bị hắn quăng xong, nhảy lầu vì hắn cũng có nữa kìa, cho nên, chị phải chuẩn bị tốt tâm lý bị hắn tổn thương bất cứ lúc nào đó.
242 (Luyện ngục, hay còn gọi là ngục a tỳ, là tầng thứ mười tám, cũng là tầng cuối cùng của địa ngục. Tương truyền rằng đó là nơi có hình phạt tàn bạo nhất trong tất cả các tầng.
243 Tạ Thư Dật nhẹ nhàng đẩy nàng ra: “Anh đã thử rồi, anh đã thử đem em thành em ấy, nhưng, không được, em là em, em ấy là em ấy, tuy rằng các em giống nhau, nhưng hoàn toàn không phải cùng một thân thể, Hải Hoan, anh chỉ có thể nói xin lỗi với em thôi! Thật xin lỗi! Giữa chúng ta, em cứ xem như chưa từng xảy ra chuyện gì đi! Anh sẽ bồi thường cho em! Em muốn bồi thường cái gì, cứ việc nói với anh là được!”Đối với Trì Hải Hoan không phải là hắn không có áy náy, cho nên, hắn sẽ tận lực bồi thường nàng, làm cho lòng nàng có thể cân bằng trở lại.
244 Tạ Thư Dật không phủ nhận, “ ba cậu không ở nhà đấy chứ?”
“ ba tôi không có nhà, cậu không cần sợ bị mắng, đúng lúc ông ấy không ở nhà. ” Long Đế Uy cười nhìn Hải Nhạc, “Vừa lúc chị Tương Tư nhà tôi có nhà đó.
245 “Nghiêm trọng lắm à? Để anh gọi điện thoại mời bác sĩ tới khám cho em một chút. ” Tạ Thư Dật nói. Hắn thật đúng là không muốn đi qua, vào phòng cô ta làm gì, vạn nhất đi qua để cô ta quấn lấy hắn, mất công lại chẳng được gì, không muốn đi.
246 Long Tương Tư cười: “Cảm ơn chị làm gì? Chị còn phải cảm ơn các em đã cho chị cảm hứng sáng tác bức tranh này nữa kìa, các em thật đúng là hai đứa bé ngoan, có điều là đôi khi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, nếu những lời chị nói có thể giúp các em xóa tan màn đêm, vậy cũng coi như chị đã tích được một chuyện công đức, ok, tranh khô rồi, chúng ta cũng về thôi.
247 Buồn ngủ quá! Buồn ngủ quá! Hắn ngửa mặt ngã xuống giường Trì Hải Hoan. Trì Hải Hoan mở mắt, nhìn Tạ Thư Dật ngã xuống giường mình, nàng cười lạnh. “Tạ Thư Dật, anh cũng quá xem thường tôi rồi, tôi lớn thế này, vẫn chưa có người nào có thể chơi trên tay tôi, anh muốn lợi dụng tôi xong liền đá văng tôi ra, tôi sao có thể chịu nỗi sỉ nhục như vậy chứ? Vốn luôn nghĩ rằng thuốc này sẽ không có đất dụng võ với anh, thật không ngờ vẫn phải dùng tới rồi, Tạ Thư Dật, anh đừng mơ đá được tôi!” Nàng hừ lạnh nói.
248 “Đừng sợ cô ta, mọi chuyện có tôi đây, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, em không cần phải sợ ả. ” Tạ Thư Dật an ủi cô.
Mặc dù Trì Hải Hoan không nói gì, hơn nữa còn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt của cô ta thoạt nhìn đúng là có hơi đáng sợ thật, kỳ thật, trong lòng hắn cũng có chút bất an, nhưng nếu Nhạc Nhạc biết hắn bất an, cô sẽ còn sợ hơn nữa, cho nên, nếu hắn muốn trở thành người che mưa chắn gió cho cô, nhất định phải khiến cho cô an tâm.
249 Mẹ Hải Nhạc nhìn đến cảnh tượng như vậy, không khỏi hít vài hơi khí lạnh, lùi về vài bước, run giọng kêu: “Trường… Trường Viên, Hải Hoan mới bao nhiêu, Thư Dật, sao Thư Dật có thể như vậy?”“Nghịch tử! Làm sao mày có thể làm ra chuyện như vậy?” Bố Tạ tức giận đến mức hai tay run cả lên.
250 “Mẹ, mẹ ơi! Con chỉ có thể thương một mình Tạ Thư Dật mà thôi, mẹ, nếu mẹ không hứa với con, chỉ sợ… chỉ sợ…” Cô chảy nước mắt không nói tiếp.
“Chỉ sợ cái gì?” Mẹ Hải Nhạc không khỏi hỏi.
251 “Thằng súc sinh này! Tốt! Mày thoát ly quan hệ! Nhưng trách nhiệm này mày làm sao cũng trốn không thoát đâu! Bất luận thế nào mày cũng phải đính hôn với Hải Hoan!” Bố Tạ cũng lên cơn ương ngạnh.
252 Thư Dật cùng Hải Nhạc tay trong tay về đến nhà, trong nhà rất yên tĩnh, bọn họ mới trở về không có bao lâu, Tạ ba ba cũng đã nhanh chóng trở về, ba người trầm mặc ăn xong cơm tối, Tạ ba ba không nhìn Tạ Thư Dật nói: " Thư Dật, uống xong trà, tới thư phòng gặp ba”.
253 Hải Nhạc đã sắp bị hắn ôm không thở nổi rồi, cố sức hỏi hắn: “Rốt cuộc anh làm sao vậy? Như thế nào cứ là lạ vậy?”“Em hứa với tôi trước đã! Em sẽ không rời khỏi tôi! Mặc kệ chúng ta gặp phải trở ngại gì em cũng sẽ không rời khỏi tôi! Bất luận xảy ra chuyện gì bất lợi đối với tôi, em đều phải lựa chọn tin tưởng tôi! Em nhất định phải tin tưởng tôi! Tôi không thể không có em! Hứa với tôi! Van em!” Tạ Thư Dật rền rĩ.
254 Vài ngày sau, mẹ Hải Nhạc ra khỏi viện, về nhà liền gọi mọi người cùng nói chuyện cho rõ, lần này không khí rất ngưng trọng, mẹ Hải Nhạc ngay cả cười cũng không có cười qua.
255 Hải Nhạc nhìn ảnh chụp trắng đen trên bia mộ mẹ Thư Dật, nụ cười vương chút sầu lo, xem ra, bà vẫn có tâm sự a, kỳ thật, mẹ Thư Dật cũng là một mỹ nhân hiếm có, Thư Dật và mẹ có sáu phần tương tự.
256 Khi Trì Hải Hoan biết mẹ quyết định, côtức giận đến không nói được, vọt tới phòng Hải Nhạc,Hải Nhạc không phòng bị liền nhận một cái tát.
Hải Nhạc che bị đánh mặt, nhìn chị với ánh mắt khó tin nói: " tại sao đánh em?”
“Tao liền muốn đánh tỉnh mày! Từ nhỏ đến lớn, tao với mày giành đồ chơi, mày từ khi nào giành thắng rồi hả?" Trì Hải Hoan nói.
257 Mẹ hắn vẫn cười, trong nụ cười vẫn mang theo một tia sầu lo. “Dì ơi, Nhạc Nhạc ở đây cảm ơn dì sinh ra Thư Dật, làm cho Nhạc Nhạc có được một người yêu xuất sắc như thế, Nhạc Nhạc cảm tạ dì! Về sau Nhạc Nhạc cũng sẽ tới thăm dì!” Hải Nhạc cười nói.
258 Hôm sau, điều Hải Nhạc không nghĩ tới là, Trì Hải Hoan thế nhưng nhận lỗi với cô, nói mình không nên giận dỗi mà nói ra mấy lời kia, càng thêm không nên đánh cô, muốn mời cô ăn cơm đền tội.
259 “Cái gì? Anh nói cái gì?” Hải Nhạc không khỏi nhảy dựng lên, đầu chạm vào mui xe thật mạnh, nàng cũng quên đau, quên mất tất cả, chỉ còn một tiếng vang ong ong cùng với câu Tạ Thư Dật nói đã lên giường chị hai kia!Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Tạ Thư Dật, vậy mà đã lên giường với chị hai tối hôm qua rồi?! Chẳng qua nàng chỉ không ở nhà một buổi tối mà thôi! Làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?Hắn và chị hai lên giường rồi! Hắn và chị hai lên giường rồi!Như vậy, chị hai… chị hai chắc chắn sẽ không buông tha cho Tạ Thư Dật nữa rồi!Làm sao hắn có thể lên giường với chị hai? Trong miệng hắn vừa nói hắn yêu nàng xong, nhưng mà, tối hôm qua, lại đã lên giường với chị hai rồi!Trái tim nàng đau quá, giống như vạn tiễn xuyên tâm (~ vạn mũi tên đâm vào tim)!Nàng nhìn Tạ Thư Dật si ngốc, không thể tin được.
260 “Thầy, chúng ta cơm nước xong thì đi chơi được không, em biết một nơi thật sự rất vui. ” Hải Nhạc nói.
“Hả? Là nơi nào?" Thích Hán Lương hỏi.
“ Đó lạ Dạ Chi Hoàng Triều, em sẽ đi cùng với chị em”.