301 Gió xuân ở Lũng Tây rất êm dịu, thổi lên mặt rất thoải mái. Đặc biệt khi đến buổi tối, trong gió mang theo mùi thơm của bùn đất, khiến người khác vui vẻ thoải mái, có thể quên rất nhiều phiền não.
302 30 dặm phía tây nam ngoài Lâm Thao, có một nơi tên là Vọng Khúc cốc. Rất nhiều năm trước đây, ừm. . . khoảng gần 200 năm trước đây, ở đây đã từng diễn ra một trận chiến dịch nổi tiếng.
303 Khi Trương Mạc bị áp giải tới, mặt hắn như giấy trắng, không có chút huyết sắc. Chắc hẳn hắn cũng biết, rơi vào tay Đổng Phi sẽ có kết cục gì, mặc dù sợ, nhưng không mở miệng nói một câu nào.
304 Lâm Thao vào tháng ba cỏ cây xanh mượt. Đại kế di dời của Đổng Phi nói đến thì rất đơn giản, nhưng khi làm cũng không phải một chuyện dễ dàng. Liên quan đến vấn đề các mặt, bao gồm lộ tuyến di dời, thời gian, làm sao động viên bách tính hai quận đi theo.
305 Từ Châu 5 quận quốc, 62 huyện. Nói đến thì Từ Châu có thể coi là nơi địa linh nhân kiệt, được xưng là nơi rồng bay. Ngoại trừ Hán Cao Tổ Lưu Bang, mãnh sĩ như gió, mưu sĩ như mây, danh nhân đại nho, văn nhân tao khách vô số kể.
306 Trời rất lạnh. Cư Duyên thành gió bấc rét căm, thổi lên mặt người lạnh buốt. Trong phòng có một chiếc lò sưởi vuông ba xích, bên trong chất đống than đá đỏ rực, truyền hơi ấm khắp ngõ ngách trong phòng.
307 Đáng tiếc. . . Chữ "Bình" này liền tiện nghi cho ấu tử của Điển Vi, đồng thời cũng đặt tên cho con trai của Sa Ma Kha là Thù, trong [Sử ký - Tấn thế gia], cừu cũng là thù.
308 Trong Diễn nghĩa, sau khi Tôn Sách chiếm Giang Đông không bao lâu thì chết. Đổng Phi không nhớ rõ Tôn Sách bị ám sát vào ngày tháng năm nào, cũng không biết trong diễn nghĩa nói có chuẩn xác hay không.
309 Đổng Phi nhắc tới Nam Hung Nô, Lư Thực không lời nào để nói. . . Trên thực tế, Tây Vực chư quốc cũng không giống với Nam Hung Nô. Dù sao có hành lang Hà Tây cách trở, cũng không tạo thành uy hiếp đối với Trung Nguyên.
310 Đám người Lư Thực vẫn rất xem trọng Đổng Phi. Lấy ánh mắt của Đổng Phi mà nói, đâu có khả năng nhìn sâu xa như vậy? Nếu như là ở Trung Nguyên, có thể căn cứ vào một số tình tiết bên trong diễn nghĩa mà suy tính, nhưng tại Tây Vực, những việc Đổng Phi làm chỉ có thể là binh tới tương ngăn cản, nước lên đập chặn.
311 Hảo ý của lão sư, Thứ tâm lĩnh. Mạng của Thứ, từ lâu đã thuộc về Võ Công Hầu. Nói câu cửa miệng chính là, trung thần không thờ hai chủ. Từ Thứ mặc dù thân không có sở trường, nhưng nguyện lấy cái chết cống hiến cho chủ công.
312 Sa Ma Kha đã về nhà. . . Hồi tưởng một chút, tương phùng từ năm Quang Hòa thứ sáu, tam sửu Trường Sa kết làm huynh đệ, 10 năm qua thủy chung không rời xa.
313 Nhị gia ngựa nhanh, thế lớn lực trầm. Thanh Long Yển Nguyệt Đao mang theo một đạo hồ quang chém về phía Hứa Chử, như tia chớp, hàn quang ở lưỡi đao lấp lánh, chạy tới cái cổ của Hứa Chử.
314 Đổng Phi không nhớ rõ trong diễn nghĩa Tào Tháo đánh Từ Châu xảy ra vào năm nào. Đó có lẽ là việc thật sự tồn tại, hay chỉ là cố sự La đại nhân hư cấu ra.
315 Nếu như là người khác nói lời này, Điển Vi chắc chắn không tha cho hắn. Nhưng Lư Thực thì khác, mặc dù Điển Vi có địa vị đặc biệt trong hệ Đổng Phi, nhưng cũng không dám vô lễ.
316 Khi Nguyên Nhung xuất kích, bốn người Đổng Phi đã mở một đường máu thoát khỏi loạn quân, rời khỏi chiến trường. Tự có thân binh đón lấy Lôi Âm chùy của Đổng Phi đặt trên một chiến mã khác.
317 Lưu Ngu bị bệnh, hơn nữa bệnh tình còn rất nặng. Người này trong diễn nghĩa cũng không xuất hiện nhiều, hơn nữa thái độ đối với dị tộc cũng mềm yếu theo Hán thất.
318 Đêm đã khuya. Đổng Phi vừa ngã lên giường đã chìm vào giấc ngủ sâu. Thái Diễm ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn Đổng Phi đang ngủ say, trong mắt toát ra sự yêu thương.
319 Lý Nho nói rồi lấy ra một khối hắc mộc hổ phù:- Ngươi có thể điều 500 Kỹ Kích sĩ từ Kỹ kích doanh để áp giải quân nhu. Đối diện Lý Nho là một thanh niên áo đen ngồi ngay ngắn.
320 Mi đại tiểu thư? Toàn bộ Mi gia, ngoại trừ tam tiểu thư Mi Trinh ra thì liệu ai còn được xưng là Mi đại tiểu thư?Đổng Long. . . À, hiện tại là Mi Long, chính là người Lý Nho phái đi cũng biết Mi Trinh.