281 Đổng Phi nhìn Từ Thứ với ánh mắt phức tạp mà không nói lời nào. Đan Phúc tiên sinh tương lai này cuối cùng đã trở về quỹ tích lịch sử vốn có, chỉ là không biết, sau đó sẽ trưởng thành làm Đan Phúc tiên sinh mà Đổng Phi biết hay không?Nhưng Từ mẫu lại cực kỳ hài lòng đối với thỉnh cầu này của Từ Thứ.
282 Trời sáng, Thành Lễ là chủ tướng, Thuần Vu Đạo là phó tướng, mang theo hai trăm Cự Ma Sĩ bảo vệ Từ mẫu cùng hai người Bồ, Mã lên đường. Đổng Phi dẫn người đưa tiễn họ đến cửa thôn.
283 Là người đất thì vẫn phải có ba phần thổ tính. Đối với những lời của Thôi Châu Bình, nếu nói Đổng Phi không tức giận thì thuần túy là nói dối. Vô duyên vô cớ bị người ta nói là người xấu, lại còn được nhắc lại từ miệng một một tiểu nha đầu, điều này làm cho Đổng Phi không khỏi sinh ra nộ khí.
284 Nếu là người quen, vậy trận loạn chiến này cũng không thể đánh tiếp nữa. Đổng Phi lập tức mệnh Bàng Đức trở về bản trận, mà Văn Sính ở bên kia cũng cười khổ thu gom nhân mã, trong lòng thầm kêu khổ.
285 Đổng Phi ở bên cười nói:- Tiểu Thiết, còn không ngừng tay!Đổng Thiết thu kiếm vào vỏ, động tác tiêu sái mà lưu loát. Vũ An Quốc thở hắt một hơi, nhịn không được nói:- Thiết huynh đệ, kiếm pháp của ngươi nhanh thật đấy!- Cái này tên Thứ Kiếm Thuật.
286 Đã bước vào tháng chín, tiết trời đột nhiên giảm xuống. Trước kia còn có thể nói thời tiết mát mẻ dễ chịu, nhưng hiện tại, cũng đã khiến người cảm thấy một chút hàn ý.
287 - Ngươi. . . A, ta nhớ ra rồi, 12 năm trước, dưới cầu Bách Hoa Lạc Dương. Có lẽ trong minh minh có thiên ý như thế, Hà Tiến không ngờ thực sự nhớ tới Phan Ẩn là ai.
288 Trần Khuê đã hồi âm!Đây đích thật là ngoài dự liệu của Đổng Phi. Vị Trần tiên sinh này và Đổng Phi cũng chỉ gặp nhau một lần, hôm nay lại nguyện ý ra mặt cho y, bãi bình việc này.
289 Chu Hân hơi hồ đồ. Hắn không rõ ý những lời Đổng Phi nói, nhịn không được nói:- Lạc Dương? Tân đế đăng cơ, lại có đại tướng quân phụ tá. Có thể xảy ra đại sự gì?Dứt lời Đổng Phi đứng dậy:- Bàng Đức, Phan Chương.
290 Viên trận tản ra, Lư Thực dục ngựa từ từ đi ra. Mới mấy tháng không gặp, Đổng Phi phát hiện, nhìn qua Lư Thực hình như đã già yếu đi rất nhiều. Lúc trước khi rời khỏi Lạc Dương, trong trí nhớ tóc của Lư Thực phần lớn vẫn là màu đen.
291 Soán nghịch? Làm hoàng đế?Đổng Phi chưa bao giờ nghĩ qua như vậy. Hoàng đế thì tốt lắm sao? Làm hoàng đế sung sướng lắm sao?Chỉ cần nhìn Biện, Hiệp, nhìn Hán đế đã qua đời lúc sinh tiền phải tính toán khổ sở thế nào.
292 Tháng 11, Lương Châu đổ tuyết lớn. Chân núi phía bắc Nam Sơn bị phủ một màu trắng xóa, giống như một thiếu nữ thướt tha. Khi Đổng Phi dẫn theo người Vô Nan sơn đến Mạch Tích sơn cốc thì đám người Lý Nho đã sắp không nhẫn nại nổi, chuẩn bị đi ra tiếp ứng.
293 Khương Tự đã dẫn theo binh mã lên đường. . . Tuy nhiên sĩ tốt thủ thành của Thượng Quê vẫn lười biếng trên môn lâu sưởi ấm, nhìn đại đội nhân mã biến mất trong đêm tuyết.
294 Từ Mạch Tích sơn tới Xạ Hổ cốc, vòng qua Tán quan (Đại Tán quan) có một con đường bí mật, Bạch Dịch gọi là đường Sương Lâm. 400 năm trước, mấy nghìn người của ba tộc Cam, Bạch, Vương chính là từ con đường Sương Lâm mà Bạch Dịch đã nói tiến vào Nam Sơn.
295 Thế cục hiện tại của Vũ Uy vô cùng hỗn loạn. Dọc theo Hưu Đồ một đường hướng nam, Hưu Đồ, Tuyên Uy, Loan Điểu, Thương Tùng, một loạt thành trấn toàn bộ bị Trương Dịch quân chiếm giữ.
296 Sáng sớm hôm sau, Điển Vi và Sa Ma Kha đều tự mình dẫn dắt 3000 nhân mã bản bộ bày trận hình dưới thành Thước Âm. Sa Ma Kha ngồi trên Đan Tê, 100 Ngũ Khê Man binh theo phía sau Sa Ma Kha.
297 Sơ Bình. . . A, đã không còn là Sơ Bình rồi!Sơ Bình đại biểu cho Đổng Trác, Lý Giác Quách Tỷ không muốn tiếp tục sử dụng niên hiệu này nữa, thật giống như sống dưới bóng ma của Đổng Trác.
298 Đổng Phi cố gắng nói với giọng điệu rất bình tĩnh. Tay cầm kim qua, khẽ gõ vào lòng bàn tay. Nhưng càng như vậy, thanh âm của y nghe lại càng đáng sợ mà âm trầm.
299 Diêm Ôn là người Lâm Thao chính gốc, lớn hơn Đổng Phi hai tuổi, đã từng bán mình làm gia nô cho Đổng gia, sau đó Đổng Mân thấy hắn thông minh, lại không có con, nên thu Diêm Ôn làm nghĩa tử, còn đưa hắn ra ngoài cầu học.
300 - Đổng Tây Bình y có thể thu thiên lôi, là con trai lôi thần?Tào Tháo trừng to mắt, hồi lâu mới rặn ra một câu:- Đây không phải nói linh tinh sao, lẽ nào Đổng Trác đã thành lôi thần?Lời này chợt nghe rất buồn cười, nhưng lắng nghe một chút thì phát hiện bên trong có nhiều bí ẩn.