1 “Lê…Vân Lê của ta”
Kỷ Phủ Tường lần đầu tiên nhìn thấy Vân Lê, đã bị oa nhi với làn da trắng như tuyết, khuôn mặt phấn nộn nộn như muốn bắn ra sữa trước mắt này hấp dẫn mất rồi.
2 Edit: Tứ Diệp Thảo
Thanh Tuyên Tống, mùa đông năm thứ hai (1910), Kỷ phủ _____
“Ngươi nói cái gì? Lão gia không trở lại. Này là có ý gì!”
“Choang” một tiếng, chén trà sứ màu xanh khắc hoa vỡ nát, nước trà chảy tràn lan trên mặt đất.
3 Edit: Tứ Diệp Thảo
“A………. . A……. . Ân ô…………. ”
Đầu Đồng Âm ướt đẫm mồ hôi lung tung lay động, cậu lớn tiếng rên rỉ. Ngón cái Kỷ Hiếu Sâm co lại trong huyệt khẩu đang khép chặt, hắn cố chấp lại cường ngạnh liếm lên hoa huyệt màu hồng nhạt, đầu lưỡi nóng rực một lần lại một lần chuyển động vào sâu trong bí đạo khiến cho tiểu huyệt trở nên ẩm ướt sáng bóng.
4 “Làm sao vậy? Xem khuôn mặt uể oải chưa kìa, có phải hay không vừa bị ai giáo huấn?”
Nhìn bộ dạng Đồng Âm đang cúi đầu thật thấp, Kỷ Hiếu Hòa cười nói, dùng sức vuốt mái tóc đen mềm như tơ của cậu.
5 “Vừa xong việc ở quân đội và công ty liền trở về sao?”
Khóa quần Tây cũng không kéo lên, áo sơ mi bán rộng mở, cơ ngực rắn chắc lõa lồ, Kỷ Hiếu Hòa như vậy lại lộ ra một vẻ đẹp tuấn mĩ cuồng dã, câu hồn nhiếp phách, nếu để cho các nữ nhân mê luyến y thấy được, nhất định sẽ càng thêm điên cuồng đi?
Kỷ Hiếu Sâm lạnh lẽo liếc nhìn y, đáp: “Ân”
“Đám người thích ăn tươi nuốt sống kia, trong óc chỉ chứa toàn rơm rạ, bọn họ là muốn dùng công phu sư tử ngoạm, hung hăng lừa bịp đòi ngươi một khoản tiền đi?” Kỷ Hiếu Hòa cũng ngồi trước bàn trà bằng gỗ Lim, lấy qua một ấm trà đang đặt trên bếp lửa hồng, rót một chén trà nóng.
6 Kỷ Hiếu Sâm băng qua hoa viên rực rỡ muôn hoa tỏa mùi thơm làm dễ chịu lòng người, còn chưa bước tới đại sảnh Cổ Mai Hiên, hắn đã nghe thấy các trưởng bối than dài thở ngắn, một bộ dáng vạn phần thất vọng.
7 Tháng tư, cuối tuần, Kỷ Hiếu Hòa cự tuyệt lời mời của hầu tước phu nhân, ở nhà đàn Dương Cầm cho Đồng Âm nghe. những tngosn tay thon dài của y chậy trên phím đàn đen trắng lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, nhạc khúc Listeria (*) khi thì leng keng hữu lực mà hoa phá trường không, khi thì dịu dàng thắm thiết mà quanh quẩn bên màng nhĩ tựa như một cơn gió ấm áp thổi qua khu rừng hoang vắng rậm rạp.
8 Trên vách tường trải rộng hoa văn trang trí hình hoa Iris xanh lam, ánh sáng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh đầy màu sắc cùng những tua rua trên rèm cửa, phản xạ lên tường, thảm hoa dệt, bình sứ thời nhà Thanh cùng chiếc giường cổ bốn trụ đặt ở giữa phòng ngủ.
9 Ác chi hoa –
“Đại thiếu gia, Quang Vinh thân vương Nhạc Thái cùng với Quang Vinh cách cách Thuyên Hinh đến bái phỏng. ”
Du quản gia mái tóc hoa râm đứng tại phòng khách, đối với Kỷ Hiếu Sâm nói, đồng thời đưa ra danh thiếp nền hồng mạ chữ vàng in hình hoa mai.
10 Đêm 30 âm lịch, Kỷ dinh thự dựa theo tập tục giăng đèn kết hoa, đốt pháo, mỗi người đều vui vẻ ra mặt.
Thuyên Hinh mặc lễ phục là một chiếc sườn xám màu tím nhạt, trang sức đẹp đẽ được đeo đầy trên người nàng, mang theo bốn thiếp than nha hoàn, một ma ma, bộ dạng giống như vương phi mà đi tuần tra ở phòng bếp đang bận rộn không chịu nổi.
11 “Cậu chính là Tam thiếu gia Kỷ gia?”
Đồng Âm vừa bước ra từ trong toa-lét liền bị một nam nhân đội mũ quả dưa lạ mặt ngăn lại.
“Phải, xin hỏi ngài là……….
12 – Trường hận ca –
“Lê…Vân Lê của ta”
Kỷ Phủ Tường lần đầu tiên nhìn thấy Vân Lê, đã bị bé con có làn da trắng như tuyết, khuôn mặt phấn nộn nộn tưởng muốn bắn ra sữa trước mắt này thật sâu hấp dẫn.
13 *Trung*
“Diều… Bị vướng trên cành cây rồi…” Vân Lê thì thào tự nói, đắm chìm trong mảnh ký ức đẹp đẽ tuổi thơ ngây.
“Ở nơi nào?”Kỷ Phủ Tường ngẩng đầu nhìn ra ngoài đình, vô vàn đóa hoa Đào rực rỡ khoe sắc…….
14 *Hạ*
“Lê… Lê nhi…”
Phía xa xa, tiếng gọi nhẹ nhàng, dịu dàng kia tựa hồ lộ ra ngữ điệu ưu thương khiến cho Vân Lê hốt hoảng mở to mắt.
“Nương…” Tầm nhìn trắng xóa, một gương mặt xinh đẹp, dưới hàng mày Nga Mi cong cong là một đôi mắt long lanh như sao trời lưu chuyển.
15 Ngày qua ngày vẫn dần trôi như vậy, mặc kệ việc Kỷ Phủ Tường vẫn chưa cho Cầm Lan cách cách một sắc mặt hòa nhã, còn nói rõ sẽ không lấy nàng, hy vọng nàng nhanh tìm một nhà khác để gả, thế nhưng Cầm Lan càng bị ngăn cản thì càng tiến lên, không những vậy nàng còn dời nhà từ Bắc Kinh đến ở một chỗ cách Kỷ gia không xa lắm rồi xây dựng một tòa vương phủ rộng lớn.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 14